Trọng Sinh: Người Quản Lý Hồ Sơ Tội Phạm - Chương 91: Hồ Thủy Phân
Cập nhật lúc: 2025-12-15 05:29:29
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Tâm Uyển liếc gương chiếu hậu, im lặng đáp. Có những chuyện giấu kín trong lòng, dù c.h.ế.t cô cũng sẽ cho khác .
Cô hận Sở Kim Căn thấu xương, mơ cũng g.i.ế.c . Vì thế, cô gái tưởng chừng hiền lành nhút nhát âm thầm lên kế hoạch cho hàng trăm cách để kết liễu cuộc đời cha dượng.
Một phát s.ú.n.g b.ắ.n c.h.ế.t ! Tô Tâm Uyển thành tích b.ắ.n s.ú.n.g xuất sắc.
Đánh c.h.ế.t ! Tô Tâm Uyển thành tích võ thuật đối kháng xuất sắc.
Đâm c.h.ế.t ! Kỹ năng lái xe của Tô Tâm Uyển cũng xuất sắc.
Thư Sách
Nỗi hận thù với Sở Kim Căn luyện nên sự ưu tú của Tô Tâm Uyển, nhưng tước cơ hội để cô một nhân cách lành lặn. Cô luôn cảm thấy thấp kém, dám thể hiện bản , sợ hãi chú ý. Cô giấu như con ốc sên rúc trong vỏ.
Khương Lăng hỏi: " cùng Lý Chấn Lương, Lưu Hạo Nhiên và Chu Vĩ là một đội. Cô chắc chắn họ tham gia điều tra ?"
Tô Tâm Uyển hít sâu một , giọng khàn khàn: "Có, chắc chắn."
Dừng một lát, cô thêm: "Xin tạm thời giữ bí mật giúp ."
Khương Lăng , ánh mắt quét qua nhóm Lý Chấn Lương.
Lý Chấn Lương đầu cam kết: "Đương nhiên ."
Lưu Hạo Nhiên: "Miệng kín như bưng."
Chu Vĩ: "Mọi việc theo sự sắp xếp của tổ trưởng."
Ngay xe, Khương Lăng thuật những điểm mấu chốt của vụ án cho . Ba trai trân trối.
Đàn ông cưỡng h.i.ế.p đàn ông?
Bị lạm dụng t.ì.n.h d.ụ.c từ nhỏ?
Mẹ ruột tiếp tay cho kẻ ác?
Trời ơi, bi kịch nhân gian gì thế !
Hồi lâu , Lý Chấn Lương mới dè dặt hỏi: "Vậy... Tổ trưởng Khương, hôm nay chúng đến đó gì?"
Khương Lăng hỏi Tô Tâm Uyển: "Hôm nay cô định thế nào?"
Tô Tâm Uyển suy nghĩ cả đêm qua. Lời của Khương Lăng x.é to.ạc lớp vỏ ốc sên trong lòng cô, khiến những chi tiết từng cô cố tình lờ cứ thế ùa về.
Cô hận hiểu quá muộn. Tốt nghiệp trường cảnh sát ba năm, ban đầu cô phân về Phòng Hồ sơ, đến tháng 6 năm ngoái mới chuyển sang Đội 1 Hình sự để hỗ trợ công tác nữ cảnh sát.
Giá như cô sớm gạt bỏ cái kính lọc tình đối với , giá như cô để ý hơn đến những bất thường của em trai, giá như cô sớm lấy hết can đảm cầu cứu, lẽ em trai sớm thoát khỏi bể khổ.
Tô Tâm Uyển từng nghĩ cụm từ "em trai thể xâm hại tình dục" là điều cấm kỵ khó mở lời. Nó như lưỡi d.a.o tẩm độc, như hòn than nóng đỏ. Chỉ cần , sẽ vô chọc cột sống Tâm Ngôn mà xì xào bàn tán, cuộc đời em trai cô sẽ hủy hoại .
khi thực sự , cô bỗng nhận thấy thế giới vẫn vận hành bình thường, Tâm Ngôn cũng chẳng mất sợi tóc nào, ánh mắt những xung quanh chỉ sự cảm thông chứ hề ác ý.
Hóa bấy lâu nay cô tự khổ . Chính cô tự giam trong nỗi sợ hãi. Tâm Ngôn cũng , giam hãm bởi tình và nỗi sợ.
Thực , nỗi sợ hãi lớn nhất của con thường đến từ những điều . Một khi dũng cảm bước qua ranh giới đó, nỗi sợ sẽ tan biến.
Nghĩ thông suốt điều , Tô Tâm Uyển bỗng thấy tràn trề sức mạnh.
Đây là một vụ án, và cô là một trong những trong cuộc. Cô là cảnh sát, cô tống Sở Kim Căn tù để Tâm Ngôn giải thoát thực sự.
Tô Tâm Uyển Khương Lăng: " đưa đến nhận diện địa điểm . sẽ khuyên Tâm Ngôn báo án, khi lập án mới tiến hành điều tra."
Khương Lăng đón ánh mắt cô, những lo ngại của hôm qua.
Tô Tâm Uyển tìm hiểu nhiều tài liệu, việc định tội Sở Kim Căn khó khăn, hình phạt nhẹ, so với những tổn thương thể xác và tinh thần gây cho Tâm Ngôn thì cái giá trả quá rẻ mạt.
Nhìn con đường rộng mở phía , Tô Tâm Uyển lạnh lùng : "Vậy cũng báo án. Dù cái giá trả tương xứng với tổn thương, nhưng ít nhất cũng bắt trả giá!"
Khương Lăng hỏi : "Không sợ điều tiếng ?"
Tô Tâm Uyển lắc đầu: "Không sợ."
Kẻ sai là Sở Kim Căn, kẻ đáng c.h.ử.i rủa là , chứ nạn nhân như Tâm Ngôn.
Sự kiên định của Tô Tâm Uyển tiếp thêm động lực cho ba trai ghế , thần thái họ cũng tự nhiên hơn hẳn.
"Được! Chúng giúp cô."
"Cô đúng lắm! Kẻ ác trả giá."
"Yên tâm, khi điều tra chúng sẽ bảo mật, khi xét xử tại tòa cũng thể yêu cầu xử kín để giảm thiểu ảnh hưởng dư luận."
Chiếc xe Jeep chạy qua một con đường rợp bóng cây ngô đồng Pháp, cành lá đan tạo thành mái vòm xanh mát. Ánh nắng xuyên qua kẽ lá rắc những đốm vàng lấp lánh xuống mặt đường.
Một giờ , nhóm Khương Lăng đến thị trấn Trường Hà.
Đây là thị trấn ngoại ô ven sông, cảnh sắc nên thơ, thu hút nhiều đoàn sinh viên mỹ thuật đến vẽ thực cảnh và khách du lịch tham quan. Dịch vụ nhà nghỉ, quán ăn ở đây khá phát triển.
Đường Quang Minh là trục đường chính nối thị trấn với nội thành, giao thông thuận tiện, sầm uất. Nhà Tô Tâm Uyển ở 18, là ngôi nhà tự xây hai tầng tầng hầm. Sân đổ bê tông một nửa, phần còn trồng rau. Mới hè, giàn mướp, dưa leo, đậu cove leo xanh mướt giàn trúc, tràn đầy sức sống.
Tô Tâm Uyển đỗ xe bên đường, chỉ căn biệt thự tường ốp gạch trắng, cửa sổ nhôm kính xanh đối diện chếch bên đường: "Đó, là nhà ."
Thực , đó nhà cô. Đó chỉ là nhà tù mà Sở Kim Căn dựng lên mười năm .
Khương Lăng hỏi: "Đồn công an thị trấn Trường Hà ở ?"
Tô Tâm Uyển chỉ về phía : "Đi hết con đường , rẽ là tới."
Khương Lăng bảo Lý Chấn Lương: "Các đến đồn công an thị trấn, hỏi thăm xem mười năm gần đây vụ án nam thanh niên hoặc thiếu niên mất tích nào ?"
Tim Tô Tâm Uyển thót . Giọng cô run run: "Ý cô là?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-nguoi-quan-ly-ho-so-toi-pham/chuong-91-ho-thuy-phan.html.]
Khương Lăng bình tĩnh: "Giả thuyết táo bạo, chứng thực cẩn trọng."
Tô Tâm Uyển im lặng, nhưng tiếng thở nặng nề tố cáo nỗi sợ hãi trong lòng cô.
Thị trấn Trường Hà là điểm du lịch, một chiếc xe Jeep biển thành phố Yến đỗ ven đường gây chú ý lắm. Khương Lăng hiệu cho Chu Vĩ. Anh lập tức nhảy xuống xe, dựa cửa xe quan sát xung quanh.
Khương Lăng : "Chúng thảo luận vụ án một chút."
Mọi gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc. Dù bảng đen phấn trắng văn phòng yên tĩnh, chỉ cần Khương Lăng lên tiếng, cả nhóm lập tức trạng thái việc.
"Phân tích Sở Kim Căn từ góc độ tâm lý tội phạm, bản chất là một kẻ nghiện quyền lực cực đoan và mắc chứng cuồng kiểm soát. Mọi hành vi phạm tội của đều bắt nguồn từ d.ụ.c vọng kiểm soát sinh mệnh, cơ thể, ý chí và tinh thần của khác."
Lời trúng tim đen Tô Tâm Uyển, cô "ừ" một tiếng: "Ở nhà, lời ông là thánh chỉ, , và em trai đều theo. Ai dám phản kháng sẽ ông dùng thắt lưng quất, dùng gậy đánh, bỏ đói, cắt tiền học."
Lý Chấn Lương thở dài, trao đổi ánh mắt đồng cảm với Lưu Hạo Nhiên. Cảnh sát Tô cũng thật đáng thương.
Khương Lăng tiếp tục phân tích: "Đối với Sở Kim Căn, Hồ Thủy Phân và Tâm Ngôn là tài sản riêng nuôi dưỡng lâu dài bên . Hắn thể thực hiện hành vi kiểm soát và ngược đãi lên họ bất cứ lúc nào, tận hưởng khoái cảm của kẻ chúa tể tuyệt đối. Loại cảm giác kiểm soát dễ gây nghiện."
Tim Tô Tâm Uyển đau như cắt.
Khương Lăng cô: "Cô ? Có cần nghỉ ngơi chút ? Hoặc cô xuống xe giám sát, đổi Chu Vĩ lên đây thảo luận."
Tô Tâm Uyển lắc đầu: "Không, chịu , ."
Hiếm khi thấy cô gái rụt rè "Không", Khương Lăng gật đầu: "Được, cô tham gia và phụ trách ghi chép nhé."
Tô Tâm Uyển nhận giấy bút từ Lưu Hạo Nhiên, ở ghế lái bắt đầu ghi chép.
Kiếp Sở Kim Căn g.i.ế.c, c.h.ế.t đèn tắt, hồ sơ tội phạm ghi chép thêm tội ác nào khác của ngoài việc lạm dụng t.ì.n.h d.ụ.c Sở Tâm Ngôn. Vì vụ án Khương Lăng "bàn tay vàng" hỗ trợ. Cô dựa lý luận tâm lý tội phạm để phân tích và điều tra sâu.
Cơn ác mộng đêm qua gợi ý cho Khương Lăng.
—— Một kẻ nghiện kiểm soát thể dễ dàng buông tha Sở Tâm Ngôn như . Tại chịu để Tâm Ngôn lên Bắc Kinh học đại học? Phải chăng tìm vật thế?
—— Liệu Hồ Thủy Phân giống t.h.a.i p.h.ụ trong mơ, vì lấy lòng Sở Kim Căn mà chủ động tìm kiếm con mồi cho thỏa mãn thú tính biến thái ?
Theo hướng suy luận , chắc chắn cặp vợ chồng sẽ để dấu vết. Điều tra mất tích chính là điểm đột phá.
Nhìn dòng qua ngoài cửa sổ, Khương Lăng chậm rãi phân tích. Tốc độ của cô khá chậm, nhưng từng từ từng chữ rõ ràng.
"Sở Kim Căn thực hiện hành vi lạm dụng t.ì.n.h d.ụ.c chỉ để thỏa mãn d.ụ.c vọng, mà còn hủy hoại nhân cách, ý chí và hy vọng của nạn nhân. Nhìn một sinh mệnh tươi sống héo úa, vặn vẹo trong tay chính là minh chứng lớn nhất cho quyền lực của ."
Lý Chấn Lương nghiến răng: "Ác quỷ!"
Lưu Hạo Nhiên đầu tiếp xúc với loại biến thái , sống lưng lạnh toát.
Khương Lăng hỏi Tô Tâm Uyển: "Lúc cô lấy Sở Kim Căn, Tâm Ngôn mấy tuổi?"
Tô Tâm Uyển: "Tám tuổi."
Khương Lăng hỏi tiếp: "Tâm Ngôn đổi họ khi nào?"
Tô Tâm Uyển nhớ : "Mười tuổi."
Khương Lăng: "Có từ năm mười tuổi, bắt đầu trở nên thần kinh yếu, la hét trong mơ lúc nửa đêm ?"
Sắc mặt Tô Tâm Uyển trắng bệch, đốt ngón tay cầm bút trắng bệch vì siết chặt, khó khăn thốt một chữ: "Phải."
Khương Lăng : "Vậy là khớp . Hai năm là đủ để Sở Kim Căn biến cô thành một 'vật phẩm' phụ thuộc, sợ hãi và phục tùng . Khi cô thần phục, bắt đầu tìm kiếm mục tiêu tiếp theo. Và hai chị em cô, bơ vơ nơi nương tựa, chỉ dựa để sống, chính là mục tiêu nhất."
Tô Tâm Uyển rùng . Những ký ức cô cố tình lãng quên bỗng ùa về.
Năm đó Tô Tâm Uyển mười bốn tuổi, học cấp hai, cơ thể bắt đầu trổ mã. Cô ý thức về giới tính và nhận ánh mắt Sở Kim Căn bình thường. Cô nịt n.g.ự.c thật chặt, luôn khom lưng, sợ phát hiện những đặc điểm nữ tính ngày càng nảy nở.
Một đêm nọ khi cô đang tắm, cố vặn cửa nhà vệ sinh. Tiếng lạch cạch liên hồi khiến Tô Tâm Uyển sợ mất mật. Cô vội tắt nước, cuống cuồng mặc quần áo. Vừa mở cửa, cô thấy cha dượng Sở Kim Căn đang đó với vẻ ung dung.
Đôi mắt đảo quanh vùng n.g.ự.c cô, ánh nhớp nhúa ác ý. Hắn còn vươn tay vỗ m.ô.n.g cô một cái, cợt: "Uyển Uyển lớn nhỉ."
Tô Tâm Uyển sợ hãi hét lên.
Chính em trai Sở Tâm Ngôn đeo cặp sách xông tới, đẩy Sở Kim Căn , dang hai tay chắn mặt chị, hét lớn: "Đừng chạm chị !"
Nghĩ đến đây, Tô Tâm Uyển run giọng : "Phải, Sở Kim Căn từng ý đồ xâm hại , là em trai cứu ."
Trong mắt Khương Lăng thoáng nét thương xót: "Là cứu cô."
Tô Tâm Uyển cảm thấy cảnh vật mắt cuồng. Cô thở nổi. Ánh mắt bình tĩnh của Khương Lăng giúp cô dần hồn.
Tô Tâm Uyển Khương Lăng, trong mắt là nỗi bi ai đặc quánh: "Là Tâm Ngôn, nó chuyển hướng chú ý của Sở Kim Căn sang để đổi lấy sự bình yên cho ."
Vẻ mặt Khương Lăng nghiêm túc: "Tâm Ngôn lương thiện và yêu thương cô. Việc cô cần bây giờ là giúp thoát khỏi kẻ ác, tìm công lý. Cô hãy trấn tĩnh , đừng , đừng trốn tránh nữa. Đừng sợ, cô là cảnh sát."
Phải, là cảnh sát. Một cảnh sát bảo vệ an cho nhân dân.
Tô Tâm Uyển hít sâu, nén nỗi bi thương, áy náy và đau khổ đang trào dâng trong lòng xuống.