Trọng Sinh: Người Quản Lý Hồ Sơ Tội Phạm - Chương 92: Hồ Thủy Phân
Cập nhật lúc: 2025-12-15 06:00:41
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đã rõ."
Nói xong, cô cầm bút tiếp tục ghi chép.
Khương Lăng tiếp tục phân tích động cơ phạm tội của Sở Kim Căn.
"Gia đình là một môi trường tương đối khép kín. Sự yếu đuối và đồng lõa của Hồ Thủy Phân tạo tấm lá chắn cho . Tâm Ngôn trở thành nơi an nhất, thuận tiện nhất để trút giận, gánh chịu sự bạo ngược, âm u và những d.ụ.c vọng vặn vẹo của ."
"Trong nhận thức cực độ lệch lạc của Sở Kim Căn, đối với Tâm Ngôn lẽ tồn tại một loại ham chiếm hữu bệnh hoạn. Hắn thể chịu đựng việc Tâm Ngôn thoát khỏi sự kiểm soát của , chẳng hạn như phản kháng, tìm kiếm sự giúp đỡ, thậm chí là biểu hiện tư tưởng độc lập. Tất cả những điều đó đều coi là sự phản bội."
"Được , vấn đề ở chỗ ."
"Một kẻ ham chiếm hữu mạnh như Sở Kim Căn, tại chấp nhận để Tâm Ngôn thi trường đại học ở nơi khác, hơn nữa còn để thuận lợi theo học?"
Lưu Hạo Nhiên và Lý Chấn Lương cũng chìm suy tư.
, Sở Kim Căn chẳng coi Tâm Ngôn là cấm luyến ? Tại thả cho ?
Nhớ yêu cầu rà soát mất tích trong mười năm gần đây của Khương Lăng , Lý Chấn Lương bừng tỉnh đại ngộ: "Hắn tìm con mồi mới để ngược đãi!"
Cũng giống như việc Sở Tâm Ngôn nên mới buông tha cho Tô Tâm Uyển. Vì mới, nên tạm thời buông tha cho Sở Tâm Ngôn.
Khương Lăng gật đầu khẳng định: ", khả năng ."
Lưu Hạo Nhiên giơ tay, rụt rè hỏi: "Có khả năng nào, chính Hồ Thủy Phân là gánh vác vai trò nạn nhân đó ?"
Trong mắt Tô Tâm Uyển thoáng qua vẻ mờ mịt.
Mẹ cô... thực sự sẽ lương tâm trỗi dậy, lấy hiến tế để đổi lấy sự tự do cho Tâm Ngôn ?
Bắt gặp ánh mắt bình tĩnh của Khương Lăng, Tô Tâm Uyển nhanh chóng tỉnh táo : "Không thể nào! Nếu bà thực sự Tâm Ngôn tự do, sẽ mỗi năm nghỉ đông và nghỉ hè đều cầu xin thằng bé về nhà."
Khương Lăng : "Con đều tính hai mặt. Bà lẽ hèn mọn, nhưng cũng là một . Có khả năng nào bà thỏa thuận với Sở Kim Căn, trong đó bao gồm điều kiện Tâm Ngôn bắt buộc về các kỳ nghỉ ?"
Tô Tâm Uyển cảm thấy bản như một lưỡi rìu xẻ đôi.
Một nửa con cô điên cuồng gào thét: Mẹ là tội nhân! Bà bảo vệ chúng , bản chịu khổ đành, còn đẩy Tâm Ngôn địa ngục.
Thế nhưng, nửa còn thì đang nức nở, cố gắng biện hộ cho : Bà cũng là nạn nhân, là một đáng thương. Ít nhất bà nuôi chúng khôn lớn, chu cấp cho chúng học đại học. Bà sống chật vật trong kẽ hở, cũng chẳng dễ dàng gì.
Khương Lăng nhận sự bất thường của Tô Tâm Uyển nhưng vẫn giữ im lặng.
Tuy nhiên, Tô Tâm Uyển bình phục nhanh, giọng bình tĩnh: "Vậy thì, tội luận tội, ơn luận ơn ."
Nhân tính phức tạp.
Con trắng đen rạch ròi.
Cũng chẳng cứ thiện là thiện, ác là ác.
Khương Lăng gật đầu: "Rất . Suy đoán của đều lý, đó là lý do bảo ba các đến đồn công an tra soát xem vụ án mất tích nào trong mười năm gần đây ."
Thư Sách
Lưu Hạo Nhiên lúc phản ứng khá nhanh: "Tại là mười năm? Sở Tâm Ngôn năm nay là sinh viên năm ba, chỉ cần tra cứu án mất tích trong ba năm gần đây chẳng là ?"
Lý Chấn Lương vỗ đỉnh đầu một cái: "Mày ngốc , mở rộng phạm vi tìm kiếm một chút, sẽ phát hiện bất ngờ? Ai liệu Sở Kim Căn 'bắt cá hai tay', hành hạ cùng lúc nhiều ."
Lưu Hạo Nhiên đ.á.n.h đau, oan ức Lý Chấn Lương: "Lương Tử, gì nấy, đ.á.n.h tao gì?"
Lý Chấn Lương trừng mắt: "Thấy mày ngốc quá nên ngứa tay."
Khương Lăng Lý Chấn Lương và Lưu Hạo Nhiên đang cố tình khuấy động khí, rốt cuộc... việc liên quan đến của Tô Tâm Uyển. Sự căng thẳng, sợ hãi và giằng xé nội tâm của cô là điều khó tránh khỏi.
Khương Lăng lườm hai một cái: "Được , nhanh ."
Lý Chấn Lương và Lưu Hạo Nhiên xuống xe, hội họp cùng Chu Vĩ, cùng về phía đồn công an thị trấn Trường Hà.
Khương Lăng sang Tô Tâm Uyển: "Đi thôi, chúng cùng gặp của cô."
Dù là quỷ, cũng gặp một .
Hai xuống xe, sóng vai bước về phía căn biệt thự của nhà họ Sở.
Nhà tự xây ở trấn đều là chủ thầu lấy bản vẽ từ thành phố về xây rập khuôn, kiểu Âu, kiểu Mỹ, cũng kiểu Trung, đủ loại màu sắc hoa hòe, trang trí nội thất rặt một phong cách trọc phú.
Vừa quê, giàu.
Tô Tâm Uyển từ khi lên đại học ít khi về nhà, nhiều nhất chỉ về chúc tết mùng hai ngay.
Đẩy cánh cửa sắt chạm hoa văn, Tô Tâm Uyển sân xi măng, ngẩn ngơ phụ nữ trung niên đang bận rộn trong vườn rau phía đông.
Người phụ nữ trung niên dáng lưng còng xuống, giống như một cái cây gió lạnh bẻ gãy nhiều , sớm khô héo.
Rõ ràng thời tiết nóng, bà mặc một chiếc áo sơ mi dài tay rẻ tiền màu xám xịt, cúc cổ áo cài lên tận cùng, che kín mít cả cổ và yết hầu.
Nghe thấy tiếng động từ phía cổng, phụ nữ trung niên chậm rãi thẳng , .
Bà trông già hơn nhiều so với tuổi thật. Gò má nhô cao, hai má hóp sâu, khóe miệng trễ xuống tạo thành một độ cong chua xót.
Điều khiến giật nhất chính là đôi mắt của bà.
Đôi mắt to, nhưng tròng mắt vẩn đục màu nâu sẫm, như phủ một lớp bụi vĩnh viễn lau sạch , ảm đạm chút ánh sáng. Sâu trong đồng t.ử ẩn chứa sự mệt mỏi và nỗi sợ hãi thể xua tan, phảng phất như bất kỳ tiếng động lớn cử chỉ đột ngột nào cũng thể khiến bà giật kinh hãi.
Có lẽ vì mới nhận ruột, nội tâm Khương Lăng trở nên mềm yếu hơn nhiều.
Nhìn thấy Hồ Thủy Phân như , tim Khương Lăng như nỗi bi thương níu lấy, nhịp đập cũng chậm hơn ngày thường.
Rõ ràng trạc tuổi , nhưng so Hồ Thủy Phân với Tiêu Văn Quyên, một u ám, một tươi sáng.
Toàn bộ dáng vẻ của bà đang âm thầm kể lể về một sự hèn mọn và tiều tụy của một con nỗi sợ hãi rút cạn, cuộc sống nghiền nát hết đến khác. Đó chỉ đơn giản là sự già nua, mà là một loại thở suy bại lộ từ sâu trong linh hồn, bạo lực tinh thần ăn mòn đến mức chẳng còn gì.
Tô Tâm Uyển há miệng, đôi môi run rẩy ngừng.
Một lúc lâu , cô khẽ gọi một tiếng: "Mẹ!"
Hồ Thủy Phân vốn ánh mắt trống rỗng, nhưng khi thấy Tô Tâm Uyển, dường như một đốm lửa nhỏ chầm chậm sáng lên.
Bà bước nhẹ, gần như phát tiếng động, mang theo sự thận trọng cố ý, rón rén như sợ kinh động thứ gì đó, hoặc lẽ là sợ ai đó phật ý.
Khi đến gần, Hồ Thủy Phân liếc lạ là Khương Lăng một cái, nhanh chóng cụp mắt xuống.
Bà khom lưng, tiến đến mặt Tô Tâm Uyển, hạ giọng: "Mày tới... việc gì?"
Tô Tâm Uyển còn kịp , Hồ Thủy Phân như con thỏ kinh động, nhanh chóng móc từ trong túi một xấp tiền nhét tay cô, thở hổn hển dồn dập: "Đi, , ngay! Đừng ."
Tô Tâm Uyển nhét tiền tay : "Con việc."
Đứng một bên, Khương Lăng quan sát bàn tay của Hồ Thủy Phân.
Ngón tay bà thon dài nhưng các khớp thô to, móng tay c.ắ.n nham nhở, mép móng trắng bệch thiếu sức sống, lộ rõ sự lo âu và căng thẳng trong lòng.
Ngoài đường cái vang lên tiếng còi ô tô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-nguoi-quan-ly-ho-so-toi-pham/chuong-92-ho-thuy-phan.html.]
Hồ Thủy Phân giật , dùng sức đẩy Tô Tâm Uyển. Nỗi sợ hãi khiến bà bộc phát sức mạnh từng , đẩy Tô Tâm Uyển lùi mấy bước.
Giọng Hồ Thủy Phân thấp, nhưng toát lên vẻ thê lương khó tả: "Đi! Đi ——"
Trong mắt bà ánh lên tia sáng lạnh lẽo, u ám.
Tô Tâm Uyển vẫn chịu , cô bướng bỉnh : "Tại bắt con , mà Tâm Ngôn về nhà?"
Hồ Thủy Phân lặng lẽ con gái, vươn lưỡi l.i.ế.m đôi môi khô nứt trắng bệch: "Nó là con trai, sợ. Mày là con gái, còn gả chồng."
Tô Tâm Uyển ngẩn chôn chân tại chỗ, đầu óc ong ong choáng váng.
Cô những lời của cho chấn động.
Nó là nam, sợ.
Mày là nữ, gả chồng.
—— Tại ?
—— Bất luận là nam nữ, tổn thương do ngược đãi gây đều sẽ ám ảnh suốt đời.
—— Trải qua loại nhục nhã đó, ức h.i.ế.p như thế, nội tâm Tâm Ngôn sớm vụn vỡ hoang tàn. Chẳng lẽ chỉ vì thằng bé thể mang thai, ngoài , nên gọi là " sợ"?
—— Người chị gái hiến tế em trai để đổi lấy bình an như Tô Tâm Uyển, liệu thể yên tâm thoải mái mà lấy chồng ?
Vô suy nghĩ ập đến, Tô Tâm Uyển cảm giác đầu sắp nổ tung.
Cô , há miệng định gì đó, nhưng khi đối diện với đôi mắt tràn ngập sợ hãi, sinh mệnh mài mòn hết niềm tin của bà, cô bỗng nhiên chẳng gì nữa.
Tư tưởng của vô nỗi "sợ hãi" trói buộc.
Sự cố chấp của bà, cô sớm lĩnh giáo .
Nói đạo lý nhiều hơn nữa thì ích gì ?
Vừa gặp mặt dúi tiền tay Tô Tâm Uyển, hối thúc cô rời , đây là tình yêu lớn nhất mà thể dành cho cô .
Tô Tâm Uyển hít sâu một , nén xuống cảm xúc đang cuộn trào trong lòng, cố gắng dùng giọng điệu bình tĩnh nhất với Hồ Thủy Phân: "Con cùng đồng nghiệp tới trấn việc, tiện đường ghé qua xem . Con khát, uống nước."
Nghe con gái nhắc đến đồng nghiệp, Hồ Thủy Phân lúc mới chính mắt sang Khương Lăng.
Bà nhếch miệng , Khương Lăng phát hiện bà rụng mất năm, sáu cái răng, chỗ khuyết để một lỗ hổng đen ngòm, giống như con quái vật nuốt chửng ánh sáng.
Hồ Thủy Phân ", ừ" hai tiếng: "Cũng giống mày, là cảnh sát hả?"
Tô Tâm Uyển gật đầu: "Vâng, là cảnh sát."
Hôm nay cả cô và Khương Lăng đều mặc thường phục mùa hè, áo sơ mi ngắn tay màu vàng nhạt, quần dài ống rộng màu xanh ô liu, trông tư sảng khoái.
Hai chữ "cảnh sát" dường như tiếp thêm cho Hồ Thủy Phân chút tự tin.
ngay đó, trong mắt bà lộ vẻ hoảng hốt, giang hai tay chặn đường: "Không, thể ! Bố mày bảo, sự cho phép của ông , ngoài ."
Tô Tâm Uyển cực kỳ phản cảm với từ "bố mày": "Ông bố , bố tên là Tô Kiến Công!"
Đốm lửa nhỏ nhen nhóm trong mắt Hồ Thủy Phân vụt tắt ngấm.
Môi bà run run, nhưng rốt cuộc gì.
Tô Tâm Uyển đổi giọng: "Con ngoài, chắc nhà chứ?"
Hồ Thủy Phân do dự mãi.
Cánh mũi bà phập phồng liên tục, tiếng thở dốc cũng nặng nề hơn , thể thấy bà đang đấu tranh tư tưởng dữ dội.
Cuối cùng, ý ở bên con gái thêm chút nữa chiếm thượng phong. Hồ Thủy Phân chẳng thèm Khương Lăng, kéo tay Tô Tâm Uyển rảo bước về phía nhà chính, miệng liên tục thúc giục: "Nhanh lên, nhanh lên."
Tô Tâm Uyển đầu trao đổi ánh mắt với Khương Lăng, khẩu hình miệng : "Chờ ."
Khương Lăng gật đầu, giơ tay lên, lòng bàn tay úp xuống hiệu: Tìm cơ hội kiểm tra tầng hầm.
Nhìn bóng dáng hai con khuất dần, Khương Lăng chậm rãi tản bộ đến mảnh vườn rau ở phía đông.
Hồ Thủy Phân là chăm chỉ, vườn rau chăm sóc .
Từng luống rau ngay ngắn, trồng đủ loại ớt, cà tím, rau muống, mướp, dưa chuột, đậu đũa... Giữa các luống lát những tấm bê tông để trồng rau tiện .
Đất đen màu mỡ, cành lá xanh tươi, tưới tắm trong sương sớm, tỏa hương vị đồng quê đặc trưng.
Khương Lăng cúi đầu quan sát kỹ lưỡng.
—— Chôn xác vườn rau, dùng t.h.i t.h.ể phân bón?
Đó là tình tiết chỉ trong tiểu thuyết.
Phân bón hữu cơ cần trải qua quá trình ủ hoai mục, lên men ở nhiệt độ cao trong điều kiện hiếu khí.
Nếu chôn xác trực tiếp đất trồng rau, quá trình phân hủy sẽ sinh lượng lớn dịch và khí hôi thối, đất nén chặt hoặc phá vỡ kết cấu, đồng thời tăng độ mặn của đất. Tại vị trí chôn xác, nồng độ cao của các sản phẩm phân giải Amoniac và Nitơ sẽ gây hiện tượng "cháy rễ". Ngoài , mùi xác thối còn thu hút các loài động vật ăn xác như chó, chuột, côn trùng đến đào bới, phá hoại vườn rau và lây lan dịch bệnh.
Trước mắt Khương Lăng, đất đai phì nhiêu, rau củ sinh trưởng xanh , hiện tượng nhiễm mặn, nén chặt cháy rễ cục bộ, cũng chẳng thấy dấu vết của động vật ăn xác lai vãng.
—— Không dấu hiệu chôn xác.
Khương Lăng ngẩng đầu quanh bốn phía.
Tường rào xây cao, đỉnh cắm đầy những mảnh thủy tinh vỡ sắc nhọn, loang loáng ánh sáng âm trầm ánh mặt trời.
Cánh cửa chính của căn biệt thự hai tầng bằng gỗ thịt dày dặn, giờ phút đang đóng chặt.
—— An ninh phòng hộ kiên cố.
Xuyên qua cánh cổng sắt đúc hoa văn rỗng, thể thấy đối diện là một trạm xăng, xe cộ như nước, qua tấp nập.
Sau lưng biệt thự là một ngọn núi nhỏ, cây cối mọc um tùm.
Hai bên đều là nhà dân tự xây, cách chừng 3 mét, quá gần cũng chẳng quá xa.