Trọng Sinh: Người Quản Lý Hồ Sơ Tội Phạm - Chương 93: Văn Mặc
Cập nhật lúc: 2025-12-15 06:00:42
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Biệt thự quả là một nơi "náo trung thủ tĩnh" (yên tĩnh giữa chốn ồn ào), nếu bên trong xảy động tĩnh gì thì ngoài cũng khó lòng thấy.
Sân phía Tây lắp đặt một vòi nước hồ chứa, bên cạnh cuộn tròn một cuộn ống nhựa, cạnh đó còn một vòi xịt rửa xe áp lực cao. Trên mặt đất hằn rõ vết bánh xe.
—— Sở Kim Căn xe và thường xuyên rửa xe tại nhà.
Khương Lăng dùng mắt thước đo, đo đạc từng tấc sân vườn nhà Sở Kim Căn, khắc sâu chi tiết trong đầu.
Xuất phát từ 8 giờ sáng, lái xe một tiếng, thảo luận nửa tiếng, giờ là lúc mặt trời lên cao ở phía Đông, nhưng nắng quá gay gắt. Đứng trong sân biệt thự, lưng dựa con đường náo nhiệt, ngẩng đầu lên là thấy núi xanh, gió sớm lướt qua mang theo chút ẩm ướt át.
Phải , nơi cách sông Song Khúc xa. Lúc nãy ngang qua, cô thấy mấy nhà nghỉ và quán ăn trang trí khá thời thượng. Người mất tích chỉ giới hạn là cư dân trong trấn, mà cũng thể là khách du lịch từ nơi khác đến.
Những sinh viên đến đây thực tập vẽ tranh, hừng hực sức sống, tâm địa lương thiện, đôi mắt trong veo thuần khiết, trải đời nên ai cũng thấy . Những trẻ tuổi như là dễ lừa nhất.
Ước gì những đôi mắt trong veo thể mãi mãi tỏa sáng. Khương Lăng bỗng hy vọng phỏng đoán của là sai.
Trong biệt thự vang lên tiếng động. Khương Lăng chậm rãi bước về phía sảnh chính. Cửa mở, Tô Tâm Uyển đang ở huyền quan giằng co với .
"Mẹ, với con ! Con cầu xin . Bây giờ con công việc, thể kiếm tiền, chúng thuê nhà ở cùng , ?"
Hồ Thủy Phân chẳng hề cảm kích, đẩy mạnh Tô Tâm Uyển ngoài: "Con , ngay . Mẹ giữ cái nhà , hết."
Tô Tâm Uyển đẩy , cô độc nơi bậc thềm, ánh mắt mờ mịt. Mãi đến khi chạm ánh mắt Khương Lăng, cô mới hồn.
Cô bước nhanh xuống bậc thang, đến bên cạnh Khương Lăng, thì thầm: "Không , tầng hầm . Cửa khóa , cũng chìa khóa."
Khương Lăng trấn an: "Không , về chúng tính tiếp."
Hai sóng vai bước khỏi biệt thự. Họ hề , cánh cổng biệt thự đóng kín . Hồ Thủy Phân đang ghé mắt qua khe cửa, tham lam theo bóng lưng con gái, ánh mắt tràn đầy sự khao khát.
Nhóm năm hội ý tại phòng tiếp khách của đồn công an thị trấn Trường Hà.
Nhìn thấy Tô Tâm Uyển, Trưởng đồn Chu Vĩnh Thành lớn sảng khoái, nắm tay cô lắc lắc: "Tiểu Tô, cháu giỏi lắm. Mấy năm gặp thành cảnh sát . Tốt lắm, lắm, mất mặt bố cháu!"
Tô Tâm Uyển nhớ rõ chú Chu. Trước ông việc cùng nhà máy với bố cô, Tô Kiến Công. Lúc đó ông ở phòng bảo vệ còn bố cô ở phòng kỹ thuật. Khi bố cô qua đời, chú Chu cũng đến phúng viếng, ngày thường cũng quan tâm giúp đỡ cô.
Thư Sách
Tô Tâm Uyển chân thành: "Cháu cảm ơn chú Chu ạ."
Chu Vĩnh Thành hỏi: "Các cháu hôm nay đến tìm hồ sơ mất tích mấy năm gần đây, Cục thành phố động tĩnh gì ?"
Tô Tâm Uyển trả lời thẳng câu hỏi mà giới thiệu Khương Lăng: "Đây là Tổ trưởng tổ chuyên án của chúng cháu, Khương Lăng."
Vừa tên "Khương Lăng", Chu Vĩnh Thành há hốc mồm kinh ngạc.
"Ái chà, cô là Khương Lăng ? , . chơi với Trưởng đồn Giang ở thị trấn Thanh Thạch, ông nhắc cô suốt. Mới đây mấy chiến hữu của tọa đàm về cũng kể chuyện cô, 'Phương pháp điều tra Tam Định' ? Lợi hại, quá lợi hại!"
Thế giới thật nhỏ bé. Cùng trong ngành, cùng thành phố, chỉ cần qua hai trung gian là thể kết nối với . Xã hội trọng tình nghĩa mà, quen vẫn luôn hữu dụng.
Chu Vĩnh Thành phấn khởi rót mời nước, gọi cán bộ quản lý hồ sơ đến hỗ trợ tra cứu các vụ báo án mất tích, t.ử vong trong mười năm gần đây.
Sau một hồi nỗ lực tìm kiếm, ba tập hồ sơ đặt lên bàn việc.
Nạn nhân thứ nhất: Trương Lỗi.
T.ử vong năm 18 tuổi. Là trai soái ca, khỏe mạnh, từng là thành viên đội bóng rổ của trường. Trong ảnh, nụ của rạng rỡ và cuốn hút.
Trương Lỗi là con một trong gia đình công chức bình thường, bố đều ở trạm văn hóa. Học sinh lớp 12, học lực trung bình nhưng nhân duyên , là hotboy của trường.
Trương Lỗi mất tích 4 năm , tức tháng 5 năm 1990. Gia đình báo án, cảnh sát lập hồ sơ điều tra. Nửa tháng , t.h.i t.h.ể tìm thấy trong khu rừng ngoại ô.
Vụ án khiến ở đồn công an Trường Hà đều ám ảnh. Chu Vĩnh Thành thở dài:
"Vụ Đội Hình sự thành phố thụ lý nhưng phá , trở thành án treo. Bố Trương Lỗi cứ dăm bữa nửa tháng đến hỏi kết quả, em chúng ai nấy đều thấy áy náy."
"Kết quả khám nghiệm pháp y lúc đó kết luận nguyên nhân t.ử vong là ngạt cơ học. Đứa bé thương do vật tày ở vùng chẩm ( gáy), cổ vết hằn dây thừng, khắp bầm tím, chứng tỏ lúc còn sống ngược đãi dã man. Haizz! Thảm quá."
Khương Lăng hỏi: "Có dấu vết xâm hại t.ì.n.h d.ụ.c ?"
Chu Vĩnh Thành giật thon thót, mắt trợn tròn: "Xâm hại t.ì.n.h d.ụ.c á? Không , ."
Khương Lăng nhíu mày. Không dấu hiệu lạm dụng tình dục, chẳng lẽ do Sở Kim Căn ?
Tô Tâm Uyển cầm biên bản báo án với Khương Lăng: "Trên trấn chỉ một trường cấp ba." Hàm ý là: Cậu học cùng trường với Tâm Ngôn, thể liên quan.
Xét về ngoại hình, Trương Lỗi và Sở Tâm Ngôn trái ngược. Sở Tâm Ngôn do ngược đãi lâu ngày nên hướng nội, u ám, gầy yếu, ít . Trương Lỗi sống trong tình yêu thương của cha , thích thể thao, cao lớn khỏe mạnh, .
Trương Lỗi thể là "vật thế" cho Sở Tâm Ngôn.
Liệu nên loại bỏ trường hợp ?
Khương Lăng nhắm mắt, cố gắng tĩnh tâm, đặt vị trí của Sở Kim Căn để quan sát Trương Lỗi.
Thị trấn Trường Hà lớn, Trương Lỗi học cùng trường với Tâm Ngôn, Sở Kim Căn thể gặp ở trường, đường phố sân bóng rổ. Sức sống thanh xuân phơi phới và cơ thể cường tráng từng tàn phá của Trương Lỗi sẽ chọc tức con mắt Sở Kim Căn, khơi dậy lòng đố kỵ của .
Trương Lỗi đại diện cho hình tượng hảo mà cả đời Sở Kim Căn bao giờ với tới : tỏa nắng, cường tráng, đầy sức sống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-nguoi-quan-ly-ho-so-toi-pham/chuong-93-van-mac.html.]
Thi thể chôn lấp xử lý kỹ càng, phát hiện khá sớm. Trương Lỗi thể là "bài tập thực hành" đầu tiên của Sở Kim Căn. Vì mục đích là hủy diệt chứ nuôi nhốt để thỏa mãn thú tính, nên Trương Lỗi dấu vết xâm hại tình dục.
Nghĩ đến đây, Khương Lăng mở mắt, ánh sắc bén: "Giữ vụ án , về Cục sẽ xem kỹ báo cáo pháp y và biên bản khám nghiệm hiện trường."
Dù thời gian trôi qua 4 năm, nhiều manh mối mất, nhưng "nhạn quá lưu thanh" (chim bay qua để tiếng kêu). Đã đối tượng tình nghi, theo đầu mối sẽ tìm chứng cứ quan trọng.
Ví dụ như: vết thương do vật tày, vết hằn cổ để suy đoán hung khí; vết lốp xe tại hiện trường để đối chiếu với xe của hung thủ. Nếu may mắn, thể tìm mảnh vải quần áo dấu chân khả nghi.
Giả thuyết táo bạo, chứng thực cẩn trọng mà.
Lý Chấn Lương, Lưu Hạo Nhiên, Chu Vĩ đồng thanh đáp: "Rõ!"
Ánh mắt Chu Vĩnh Thành Khương Lăng thêm phần tán thưởng. Chẳng trách Giang Thủ Tín khen cô mặt ông, chẳng trách các chiến hữu tọa đàm về đều tấm tắc khen ngợi. Quả nhiên là nhân tài ưu tú. Nhìn cách cô dẫn dắt đội ngũ kìa: cần mẫn, tháo vát, còn răm rắp lời, quá !
Sau khi khoanh vùng nạn nhân đầu tiên, Khương Lăng cầm lấy tập hồ sơ thứ hai.
Đây là một mất tích, tên là Văn Mặc.
Mất tích năm 20 tuổi, sinh viên năm 2.
Văn Mặc nét tương đồng với Sở Tâm Ngôn: tái nhợt, gầy gò, ánh mắt nhút nhát lảng tránh, xu hướng trầm cảm và sợ xã hội rõ rệt.
Văn Mặc xuất từ gia đình đơn , quan hệ với khá căng thẳng, ít giao lưu với bạn bè, sở thích duy nhất là vẽ tranh. Ba năm , tức tháng 8 năm 1991, đeo giá vẽ đến thị trấn Trường Hà, trọ tại một nhà nghỉ gần sông Song Khúc. Hàng ngày ngoài vẽ tranh từ sáng sớm, tối mịt mới về.
Nhìn ảnh Văn Mặc, sắc mặt Tô Tâm Uyển trở nên ngưng trọng. Khí chất, thần thái quá giống. Quả thực là một "vật thế" hảo.
Liên tưởng đến thời điểm Văn Mặc mất tích, tháng 8 năm 1991, chẳng chính là lúc Tâm Ngôn thi đại học xong và đang đợi giấy báo trúng tuyển ?
Chu Vĩnh Thành xem qua biên bản, ký ức ùa về:
"À, nhớ ."
"Khai giảng mà thấy đến báo danh, nhà trường liên hệ với gia đình. Mẹ bảo Văn Mặc hè về nhà, cứ tưởng con ở trường thêm. Hai bên tá hỏa, vội vàng báo cảnh sát. Điều tra mãi mới đến thị trấn chúng ."
"Thằng bé cũng lạ, nghỉ hè một đến nơi xa lạ mà chẳng với tiếng nào. Mất tích hơn một tháng mới phát hiện thì tìm kiểu gì?"
Tô Tâm Uyển hỏi: "Văn Mặc ở nhà nghỉ, biến mất chẳng lẽ chủ quán quan tâm?"
Chu Vĩnh Thành lắc đầu: "Cậu sớm về muộn, chẳng chuyện với ai. Tiền cọc 200 tệ đủ trả tiền phòng hai ngày. Đợt đó nhà nghỉ đông khách, thấy Văn Mặc về, ông chủ trừ tiền cọc, hớn hở dọn đồ của kho cho khách khác thuê tiếp. Người nơi khác đến đây sống c.h.ế.t mặc bay, chủ quán chẳng thèm để ý chứ gì đến báo án. Mãi đến khi cảnh sát tìm tới, ông mới hoảng hồn giao nộp đồ đạc của Văn Mặc."
Từ lúc nghỉ hè tháng 8 đến khi khai giảng tháng 9, tròn một tháng trời Văn Mặc mất tích mới phát hiện. Do thời gian trôi qua quá lâu, nhiều manh mối còn.
Ngày hôm đó Văn Mặc ? Gặp ai? Cảnh sát hỏi khắp thị trấn nhưng ai nhớ đến thanh niên lầm lũi độc lai độc vãng .
Chu Vĩnh Thành bổ sung: "Vụ rắc rối lắm. Văn Mặc là thành phố tỉnh lỵ tỉnh Hồ Nam, học đại học ở thành phố Giang, tỉnh Hồ Bắc. Trường báo án ở Hồ Bắc, cảnh sát hai tỉnh cùng cuộc. Người đến thị trấn Trường Hà điều tra là cảnh sát tỉnh. Cuối cùng vụ án cũng thành án treo, đến giờ hồ sơ vẫn ở Cục Công an thành phố Giang."
Lý Chấn Lương hỏi: "Vậy hồ sơ vụ án Văn Mặc mất tích đều ở bên Giang Thành?"
Chu Vĩnh Thành dang tay: " , ở đây chúng chỉ biên bản tiếp nhận tin báo, hồ sơ chi tiết sang bên công an Hồ Bắc xin."
Thập niên 90 hệ thống công an mạng lưới dữ liệu quốc. Những vụ án liên tỉnh thế việc tra cứu hồ sơ khó khăn do vấn đề thẩm quyền quản lý.
Lưu Hạo Nhiên hỏi: "Mẹ của Văn Mặc thế nào ?"
Chu Vĩnh Thành thở dài: "Tháng 8 hàng năm bà đều đến bờ sông Song Khúc thắp hương tế lễ. Haizz! Dù quan hệ hai con nhưng vẫn là m.á.u mủ ruột rà. Bà buôn bán ở tỉnh lỵ, là nữ cường nhân. Mỗi đến đây đều ở nhà nghỉ Thanh Giang nơi con trai từng trọ khi mất tích."
Lưu Hạo Nhiên hỏi xin liên lạc. Chu Vĩnh Thành lấy cuốn sổ danh bạ , chỉ một dòng: "Đây, chính là bà , Văn Lệ Viện." Lưu Hạo Nhiên nhanh chóng ghi .
Khương Lăng ghi chép thông tin về Văn Mặc, âm thầm suy tính.
Văn Mặc mất tích kỳ nghỉ hè ngay khi Sở Tâm Ngôn thi đại học xong. Cậu ngoại hình và tính cách giống Tâm Ngôn. Lại cô độc một , liên lạc với bên ngoài, dễ tay.
—— Khả năng lớn là "vật thế " cho Sở Tâm Ngôn.
Việc chọn Văn Mặc chứng tỏ "gu" con mồi của Sở Kim Căn cố định ở những đối tượng: yếu đuối, u ám, dễ kiểm soát.
Sau khi sát hại Trương Lỗi, do chôn xác quá nông nên phát hiện sớm, Sở Kim Căn chắc chắn rút kinh nghiệm. Lần thủ pháp xử lý t.h.i t.h.ể của thuần thục hơn nhiều. Đến tận bây giờ, cảnh sát vẫn tìm thấy xác Văn Mặc, chỉ thể xếp diện mất tích.
Điều thật đáng sợ. Sở Kim Căn chỉ kinh nghiệm săn mồi mà còn ngày càng cẩn trọng trong việc phi tang xác c.h.ế.t.
Dù trực tiếp đối mặt, nhưng Khương Lăng nhận thấy Sở Kim Căn là kẻ tâm cơ thâm trầm, trí tuệ cao siêu, một đối thủ đáng gờm.
Dù là thực hiện hành vi ngược đãi xử lý thi thể, đều cần một nơi chốn định và kín đáo.