Trọng Sinh: Người Quản Lý Hồ Sơ Tội Phạm - Chương 95: Ngọc Bội

Cập nhật lúc: 2025-12-15 06:00:44
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặt trời lên cao, chiếu xuống làn da trần cảm giác nóng rát. với Khương Lăng, độ ấm vặn.

Chứng kiến từng sinh mệnh tươi trẻ mất tích hoặc t.ử vong khiến lòng cô nặng trĩu, nổi da gà vì ớn lạnh. Được phơi ánh nắng, cảm nhận ánh sáng vẫn hiện hữu nơi nhân gian, cô mới thấy ấm áp đôi chút.

Tô Tâm Uyển cũng cảm giác tương tự, nhưng cô còn mang thêm nỗi day dứt khôn nguôi. Nếu cô phát hiện sớm hơn, tố giác sớm hơn, liệu những thiếu niên đầy sức sống gặp nạn ?

Khương Lăng Tô Tâm Uyển, ôn tồn : "Không liên quan đến cô , đừng tự trách."

Giọng Tô Tâm Uyển khô khốc: " ông là cha dượng hợp pháp của ." Dù bằng chứng trực tiếp nhưng trực giác mách bảo cô rằng tay Sở Kim Căn chắc chắn nhúng chàm.

Lưu Hạo Nhiên chen : "Này, cô đừng nghĩ thế. Sở Kim Căn là ác quỷ, ai gặp là xui xẻo, liên quan gì đến cô chứ?"

Lý Chấn Lương phụ họa: " đấy, việc gì tự trừng phạt bản lầm của khác."

Tô Tâm Uyển: "Chuyện xảy năm 90, 91, lúc đó nghiệp trường cảnh sát. Nếu về thăm nhà đó thêm vài ngày, cứu họ..."

Chu Vĩ lắc đầu: "Đùa gì , cô mới trường, kinh nghiệm non nớt, là đối thủ của Sở Kim Căn?"

Tô Tâm Uyển cố gắng trấn tĩnh. , đây hối hận, chi bằng gì đó hữu ích để sớm phá án.

sang Khương Lăng: "Cần gì?"

Khương Lăng hỏi: "Cô liên lạc với em trai ?"

Tô Tâm Uyển gật đầu: "Sáng nay gọi điện cho nó." Sở Tâm Ngôn ở ký túc xá trường Đại học Sư phạm Bắc Kinh, phòng bảo vệ điện thoại nên cô tranh thủ gọi sớm giờ lên lớp.

Khương Lăng: "Cô thế nào?"

Tô Tâm Uyển: " bảo nghỉ hè đừng về Trường Hà trấn, gọi cũng đừng máy, sẽ giúp nó thoát khỏi Sở Kim Căn." Có những chuyện thể rõ qua điện thoại, cô chỉ thể đưa kết quả mà giải thích nguyên nhân.

Khương Lăng cô: "Vậy Sở Tâm Ngôn phản ứng ?"

Mắt Tô Tâm Uyển đỏ hoe: "Em vốn ít , nó chẳng hỏi gì cả, chỉ đáp một chữ 'Vâng'."

Khương Lăng mím môi: "Nếu Sở Tâm Ngôn ý kiến thì chúng còn gì e ngại nữa. Tiếp theo, chúng chia hành động."

Mọi đồng thanh: "Chia hành động?"

Chia thế nào? Tại chia?

Khương Lăng phân công: "Tâm Uyển và Hạo Nhiên một nhóm, đóng giả yêu đến biệt thự nhà họ Sở, xem phát hiện dấu vết gì liên quan đến Trương Lỗi, Văn Mặc và Triệu Duệ ."

Lưu Hạo Nhiên và Tô Tâm Uyển , thoáng chút ngượng ngùng.

Lưu Hạo Nhiên gãi đầu: "Cái đó... đóng giả yêu ? với Cảnh sát Tô lắm, dễ lộ."

Tô Tâm Uyển cũng đỏ mặt: " về nhà lúc nãy, giờ đưa Cảnh sát Lưu về cùng, kỳ cục quá ?"

Khương Lăng lắc đầu: "Không . Mẹ cô sẽ kể chuyện cô về cho Sở Kim Căn . Bà thấy cô yêu sẽ mừng còn kịp, chẳng thấy lạ . Còn về phần Sở Kim Căn..."

Khương Lăng nheo mắt, ánh thâm trầm: "Chính là để thấy cô đối tượng kết hôn, sắp thoát khỏi sự kiểm soát của . Hãy tìm cách chọc giận , quan sát phản ứng của , dẫn dắt câu chuyện một cách khéo léo xem phát hiện sơ hở lời đe dọa nào ."

Lưu Hạo Nhiên xong, ý chí chiến đấu bùng lên hừng hực: "Rõ! Đảm bảo thành nhiệm vụ." Từ lúc lập nhóm đến giờ, đóng vai phụ, nay đầu giao trọng trách đối mặt trực tiếp với nghi phạm, cảm thấy trọng dụng.

Vốn giỏi giao tiếp và thích ứng biến, Lưu Hạo Nhiên lập tức tính toán trong đầu cách chọc giận Sở Kim Căn và moi thông tin hữu ích. Chợt nảy ý tưởng.

"Ha ha, hôm chúng thiết kế bộ câu hỏi phát hiện dối, thấy thể áp dụng ba giai đoạn đó."

"Giai đoạn 1: Bắt đầu từ những thứ thích nhất, thoải mái nhất để kéo gần cách."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-nguoi-quan-ly-ho-so-toi-pham/chuong-95-ngoc-boi.html.]

"Giai đoạn 2: Hỏi vài câu mấu chốt để thăm dò phản ứng."

"Giai đoạn 3: Chọc giận , khiến mất kiểm soát và bộc lộ bản chất thật."

Lý Chấn Lương và Chu Vĩ đồng loạt giơ ngón tay cái: "Cậu giỏi!"

uổng công học hỏi. Bộ câu hỏi Lưu Hạo Nhiên chủ trì soạn thảo hôm ngờ hữu dụng ở đây.

Tô Tâm Uyển vẫn còn mơ hồ. Lưu Hạo Nhiên đang hưng phấn nên tủm tỉm trấn an cô: "Đừng vội, lát nữa sẽ hướng dẫn cô cách hỏi chuyện. Giờ hai chúng quen chút , dù cũng đóng giả yêu mà. Vừa khéo đến giờ cơm , ăn chực một bữa nào."

Hai riêng một góc, bắt đầu bàn bạc kế hoạch hành động.

Khương Lăng sang Lý Chấn Lương và Chu Vĩ: "Ba chúng một nhóm. Trước tiên đến trường trung học thị trấn hỏi thăm tình hình, đó bờ sông Song Khúc khảo sát, cuối cùng đến nhà và xưởng sửa xe nơi Triệu Duệ việc."

Lý Chấn Lương và Chu Vĩ nghiêm: "Rõ!"

Chu Vĩ thêm: "Vậy xe giao cho lái nhé."

Tô Tâm Uyển đưa chìa khóa cho Chu Vĩ. Anh đón lấy, mắt ánh lên niềm vui. Từ khi xuất ngũ đến giờ dịp cầm lái, nay thỏa cơn nghiện .

Nhóm Khương Lăng lên xe rời .

Trạm đầu tiên: Trường trung học thị trấn Trường Hà.

Đây là một ngôi trường cấp ba điển hình, tràn đầy sức sống. Trong giờ học hành lang yên tĩnh, tan học là ồn ào náo nhiệt, cũng thấy sự ầm ĩ và năng lượng của tuổi dậy thì.

Bước trường, tòa nhà dạy học cao lớn sơn màu vàng nhạt ngả màu thời gian, cửa kính phản chiếu ánh mặt trời lấp lánh. Loa phát thanh đang phát nhạc tập thể d.ụ.c giữa giờ. Trong khí lẩn khuất mùi phấn , mồ hôi và mùi thức ăn từ nhà bếp. Hít một thật sâu, đúng là mùi vị của trường học.

Vào văn phòng giáo viên, nhắc đến Trương Lỗi, các thầy cô vẫn khỏi thở dài tiếc nuối.

"Đứa bé ngoan lắm, lên trai vô cùng."

"Nó bảo giáo viên thể dục, định thi Học viện Thể d.ụ.c tỉnh , tiếc thật."

"Gia giáo , tính tình đơn thuần, từng đắc tội với ai. Haizz!"

Khương Lăng hỏi: "Trương Lỗi và Sở Tâm Ngôn quan hệ ?"

Các giáo viên đều ngơ ngác .

"Sở Tâm Ngôn thi đỗ Đại học Sư phạm Bắc Kinh hả?"

Thư Sách

"Sở Tâm Ngôn học Trương Lỗi một khóa, chắc hai đứa nó quen nhỉ?"

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...