Trọng Sinh Nơi Núi Hoang Bận Rộn Trồng Trọt - Chương 12: Chiếc Đồ Lịch Bằng Gốm Đầu Tiên Được Nung Thành ---
Cập nhật lúc: 2025-11-06 10:58:51
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dường như mỗi việc đều là những điều cần ngay lúc .
Tô Thanh Lương ước gì một tám tay, phân công chúng mỗi tay một việc.
Kỳ thực, nếu giờ bọn họ xuống núi xem xét một chút, ắt sẽ rằng những cái bẫy quanh nhà thể tạm thời gác .
Dân chạy nạn ở các trấn, huyện chân núi đều đổ về Hưng Châu phủ.
Mèo con Kute
Người Thiên Đô phái đến cứu tế tới Hưng Châu phủ.
Nghe đến châu phủ chỉ cơm ăn, mà còn chỗ ở, thể lĩnh lương thực và hạt giống.
Bất kể là thứ gì, đối với những nạn dân thoát c.h.ế.t, đói khát đến điên cuồng mà , đều là một sự cám dỗ cực lớn.
Từng tốp ba năm đổ xô đến ngoài thành châu, tuyệt nhiên thể ngay lập tức thành như tưởng tượng, nhanh binh lính tách .
Phàm là triệu chứng ho, sốt đều dồn một chỗ, triệu chứng thì xếp hàng đợi ở một bên khác. Sau đó, binh lính dựng nồi nấu cơm, nấu từng nồi cháo loãng lớn trộn lẫn cám lúa mạch và mùn cưa.
Nạn dân đói khát cực độ tranh giành , sợ rằng đến lượt thì còn gì nữa.
Sau một bữa ăn, nam nữ già trẻ tách . Nam giới bắt phu dịch, xây dựng châu phủ, dọn dẹp hào thành, dựng nhà tạm.
Nữ giới thì kéo sợi, dệt vải, may y phục.
Không ai thể mà chờ cứu tế.
Muốn giành một tia sinh cơ tình cảnh thiên tai và dịch bệnh, chỉ dựa lương thực cứu tế của triều đình là thể duy trì nổi.
Châu phủ vận hành bình thường, bên ngoài cần nhanh chóng nạo vét bùn đất, nhân lúc khí lạnh buông xuống, đất đai xung quanh cần dọn dẹp nhanh chóng, chỗ nào thể gieo hạt thì gieo ngay. Như , chỉ cần vượt qua mùa đông , đợi đến tháng tư, tháng năm năm là thể nối tiếp .
Tưởng chừng nhẹ nhàng, nhưng đến lúc , già c.h.ế.t, trẻ nhỏ cũng còn, phụ nữ trẻ cũng chẳng còn mấy .
Đi , những đàn ông còn sống sót trong lòng đều rõ.
Bọn họ thể khi đói khát thì ăn thịt như dã thú, nhưng khi đối mặt với binh lính cầm đao thương thì ngay cả thở mạnh cũng dám, thể rách nát, lưng còng, ngoan ngoãn vô cùng, sợ rằng chỉ chậm một chút thôi roi da trong tay giám công sẽ quất xuống .
Tô Thanh Lương và nhóm của chẳng gì về chuyện đó, vẫn ngày đêm tranh thủ từng khắc việc, chuẩn cho mùa đông.
Hai cửa sân đều đóng cọc, kéo lên một vòng hàng rào. Bên trong và bên ngoài hàng rào đều để trống, chôn nhiều cọc gỗ đầu nhọn.
Sau đó, bọn họ tìm một chỗ ở hậu sơn, dựa theo lời Đường Du mà đại khái dựng một cái lò nung lớn lắm.
Dưới sự hướng dẫn kỹ thuật của Đường Du, Tô Thanh Lương và Trang Cảnh An cả ngày đều nhào nặn đất sét, cả dính đầy bùn đất như những cục đất .
Công sức bỏ cuối cùng cũng uổng, bọn họ cuối cùng cũng nung món đồ gốm thô sơ đầu tiên.
Một cái chậu đất lớn.
Dù đơn giản, nhưng thể dùng .
Vậy thì bọn họ thể thử nung hai cái đồ lịch bằng gốm .
Đồ lịch bằng gốm khác với chum đất, nó dùng chuyên để nấu nướng thức ăn.
Phần khác gì chum đất thông thường, thể to thể nhỏ, khác biệt ở phần đáy, giống đỉnh, ba chân chĩa , nhưng khác ở chỗ bên trong chân rỗng.
Bên thể đốt lửa trực tiếp, bên trong thể hấp luộc đều .
Góc rỗng còn một công dụng khác, nếu trong gạo sạn đá loại bỏ sạch, chúng sẽ lắng xuống tận đáy, tự động tách .
Bọn họ lật tung mấy căn nhà còn sót , nhưng cũng chỉ tìm thấy một cái quá lớn, khá cũ nát, cảm giác như thể vỡ bất cứ lúc nào, cơ bản là chẳng dám dùng mấy.
Trong nhà mấy thu hoạch, nhóm Cung Thù Hằng núi cũng thu hoạch nhỏ.
So với con diều hâu hoang Lão Nhị dùng chủy thủ đ.â.m m.ô.n.g hai hôm , quá đáng kinh ngạc nhưng tiếp tục kinh ngạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-noi-nui-hoang-ban-ron-trong-trot/chuong-12-chiec-do-lich-bang-gom-dau-tien-duoc-nung-thanh.html.]
Một con mèo nhảy mập mạp, trông ít nhất cũng năm sáu cân. Trong mắt Lão Nhị, con mèo nhảy đó hẳn là sống kiên nhẫn nữa , mà chủ động va Cung Thù Hằng.
Lúc đó, Cung Thù Hằng cùng Lão Tam, Lão Ngũ đang thu thập hoa lau, con mèo nhảy cứ như hoảng loạn mà chọn đường, lao thẳng tới va tảng đá bên chân Cung Thù Hằng.
Tự nó va đến mức choáng váng phương hướng, đó Cung Thù Hằng nhanh nhẹn giữ chặt, một rìu đập cho ngất lịm .
Lão Tam "Oa" một tiếng liền xông tới: "Nhị ca, cùng mà, cái vận khí thật sự ai bằng."
Mới hôm vô tình bắt một con diều hâu hoang, hôm nay bắt một con mèo nhảy lớn đến .
Lão Nhị Cung Thù Hằng thật sâu một cái, gì.
Phải, nhiều lúc quả thực may mắn hơn khác một chút, nhưng từng may mắn đến mức con mồi tự ý tìm đến cửa.
Đây còn là may mắn, đây là quái dị .
Chuyện đây từng xảy .
Bọn họ ở núi trọn ba tháng, từng xảy chuyện trùng hợp như , tất cả đều là từ khi Lục Nhi đến đây—
Cung Thù Hằng điềm nhiên ném con mèo nhảy cho Lão Tam, tiếp tục thu thập hoa lau: "Ăn uống quan trọng, hoa lau cũng quan trọng, chúng nhiều da thú, cũng chăn đệm, cần nhanh chóng chuẩn ."
Lý trí của Lão Tam lúc mới trở về: " chúng cũng nhiều vải vóc."
Bọn họ sáu lận, nửa tấm vải nhặt về nếu áo bông thì e là chỉ đủ cho mỗi một bộ, nhưng chăn đệm thì đừng nghĩ tới.
Mấy ngày gần đây, buổi tối bọn họ đều ôm sưởi ấm. Nếu trời lạnh hơn nữa thì sẽ về phòng nữa, trực tiếp quây quần bên bếp lửa trong bếp mà ngủ, bằng sẽ c.h.ế.t cóng.
Lão Nhị thở dài, còn nghĩ đến những chuyện : "Cần bàn bạc với Lão Đại một chút, xuống núi xem xét tình hình ."
Thời gian bọn họ thu thập ít đồ vật, chỉ cần mở mắt , một khắc nào thể nhàn rỗi.
nhiều nhất là một tháng nữa, trời sẽ lạnh .
Mùa đông lạnh giá sắp đến, những thứ chuẩn còn lâu mới đủ để bọn họ chống chọi đến khi xuân về hoa nở.
Đồ vật chống lạnh càng là điều tối quan trọng. Suốt mấy tháng dài như , thể nào cứ mãi quây quần bên đống lửa mà ngoài .
Chưa kể củi lửa cũng cần liên tục bổ sung, bọn họ chút lương thực dự trữ nào, thậm chí một hạt thóc, đồ ăn đều cần bọn họ ngoài tìm kiếm may rủi trong ngày.
Đến giờ chân bọn họ vẫn còn mang giày rơm, sáng sớm lên núi chân lạnh đến mức chút tê dại.
Khi trở về, Lão Nhị nắm lấy Lão Tam và Lão Ngũ dặn dò hết lời: "Đừng với bất cứ ai về cách bắt con mèo nhảy ."
"Ta , giống như con hôm , vận may thì giữ kín, lẽ sẽ mất ."
Nói như cũng , dù cũng cố gắng để quá nhiều .
Bọn họ ở núi thể bắt con diều hâu hoang lớn đến , việc mang về một con mèo nhảy dường như còn là chuyện lạ nữa.
Lão Tam và Lão Ngũ chiếc chậu đất nung xong thu hút, vô cùng phấn khích.
Tô Thanh Lương và Trang Cảnh An xổm ở đó, mỗi đang nặn một chiếc đồ lịch bắt đầu thành hình.
Đường Du ở bên cạnh, mượn dụng cụ tạm bợ để xe sợi gai.
Mấy ngày gần đây lên núi nữa, phần lớn thời gian đều việc .
Đầu ngón tay nổi mụn nước, xẹp xuống xu hướng chai sạn.
lúc , một khắc cũng thể ngừng.
Bởi vì chuyện nung gốm , vợ chồng bọn họ tạm thời hợp tác với Tô Thanh Lương, hiện giờ ngày hai bữa đều ăn ở bên .
Mỗi đều giá trị riêng của mới xứng đáng với miếng ăn đó.