Trọng Sinh Nơi Núi Hoang Bận Rộn Trồng Trọt - Chương 138: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-06 11:01:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tô Thanh Chu nhẹ nhàng thở dài một tiếng: "Ta e rằng, cũng xa ."

 

"A?" Ba đều sững sờ, ngay đó Tô Thanh Uyên : "Vậy cũng , chúng cùng ."

 

Tô Thanh Chu lắc đầu: "Ta Yêu Vực, lẽ thể đồng hành với các ngươi ."

 

Tô Thanh Thần kêu lên một tiếng: "Vậy là chỉ còn thôi ?"

 

Thực cũng , bên còn nhiều giúp đỡ, Tiểu Đao, Lão Chung cùng mấy nữa mà!

 

Tô Thanh Lương : "Vậy vẫn nên ở ."

 

Để lão tứ ở nhà một cảm thấy thực sự đáng tin cậy.

 

Giọng của Cung Thù Hằng từ bên ngoài vọng : "Muốn ngoài dạo thì cứ hết , tạm thời , trông nom thực tứ cũng ."

 

"Nàng?" Mấy đồng thanh , rõ ràng đều yên tâm.

 

Những chuyện khác đều thể yên tâm giao cho nàng, duy chỉ việc nấu ăn thì thực sự .

 

Cung Thù Hằng cảm nhận sự tin tưởng trong ánh mắt và giọng điệu của bọn họ.

 

Chẳng lẽ bọn họ ngoài một chuyến, trở về thực tứ đóng cửa ?

 

Cung Thù Hằng hừ một tiếng, đến gần xuống băng ghế dài: "Ta ?"

 

Tô Thanh Uyên chần chừ một lát: "Ta nghĩ là thôi, tay nghề nấu ăn của chúng đều là do Lục Nhi dạy mà."

 

Cung Thù Hằng an ủi vỗ vai nàng, vẫn là ngũ tỷ thấu hiểu lòng nàng nhất.

 

"Các ngươi cứ yên tâm việc của , ý nghĩa tồn tại của thực tứ rõ ràng, cho dù xảy chiến sự nữa, cũng sẽ để nó đóng cửa."

 

Vì nó lợi cho nhiều , thì đương nhiên luôn mở cửa.

 

Mưa tạnh, một cầu vồng bảy sắc vắt ngang trời.

 

Tô Thanh Chu từ chuồng ngựa phía dắt con lừa Tương Bạch , đặt hành lý đơn giản lên lưng lừa, cầm theo chiếc dù màu đỏ rực từ biệt Tô Thanh Lương và những khác.

 

Tương Bạch xa còn liên tục ngoảnh đầu , nó quen Cung Thù Hằng ở bên, luôn cảm thấy an .

 

, nó chỉ là một con lừa, lừa quyền lựa chọn.

 

Bắt nó thồ ai thì nó thồ đó.

 

Con lừa lời, chỉ thể thớt.

 

May mà nó cũng cô độc, hai con Chiếu Dạ nhảy nhót chạy theo.

 

Tiễn , Tô Thanh Lương và những khác cũng nên , ngay cả Kim Ti Hổ cũng thể ở nhà.

 

Đi Yêu Vực, thể kích phát thú tính của nó đến mức tối đa.

 

Chỉ là đến quá muộn, cơ hội đến, nếu nếu thể nuốt một viên yêu đan của đại yêu cấp Yêu Vương Cảnh trở lên, đó thể luyện hóa vượt qua , thì Kim Ti Hổ sẽ còn là một con Kim Ti Hổ bình thường nữa.

 

Đương nhiên, nếu vượt qua , thì là một câu chuyện khác.

 

Tóm , cơ duyên ở bên ngoài, cần bước khỏi nhà, thể cứ ở lì trong nhà, chờ cơ hội từ trời rơi xuống.

 

Cuối cùng, thực tứ quả nhiên chỉ còn một Cung Thù Hằng.

 

Nàng ở đại sảnh phía , gọi mấy đang ở trong thực tứ .

 

“Lão Chung, Tiểu Đao, Vân Thu, mấy các ngươi ?” Nàng cả ngày sớm về khuya, ít khi ở nhà, về lâu như mà ngay cả tên của mấy phụ giúp trong quán ăn còn gọi hết.

 

Có thể nhớ mấy vẫn là bởi vì khi gặp ở chỗ cửa ải, đó mới phát hiện mấy cùng nàng sống chung một chỗ, ấn tượng tự nhiên sâu sắc hơn một chút.

 

“Ta tên là Công Dương Thắng.”

 

“Ta tên là Đỗ Tuân.”

 

“Ta tên là Hào Cửu.”

 

“Ta tên là Vân Hồi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-noi-nui-hoang-ban-ron-trong-trot/chuong-138.html.]

 

Cung Thù Hằng đ.á.n.h giá mấy mặt một lượt.

 

Tiểu Đao trông vẻ tuổi còn nhỏ, cỡ bằng Tô Thanh Trần, là một thiếu niên tuấn tú, sảng khoái.

 

48_Vân Thu là một cô gái trẻ, trông ngang tuổi Đường Du. Dung mạo dịu dàng thanh tú, tóc chỉ đơn giản búi lên đỉnh đầu bằng một cây trâm cài ngọc trắng, mặc váy bó eo tay hẹp, cả trông đơn giản nhanh nhẹn.

 

Lão Chung hề già, chừng ba mươi tuổi, chỉ là một bộ râu quai nón rậm rạp che gần kín mặt.

 

Tên Vân Hồi thật , đáng tiếc là đôi mắt mấy thành thật , khiến cảm thấy sinh gian xảo.

 

Đỗ Tuân mặt trắng thanh tú, tuổi còn trẻ mà mang một khí chất nho nhã của năm tháng.

 

Còn về Hào Cửu, mặt trắng chút huyết sắc, mang theo một vẻ bệnh tật nồng đậm, cứ như thể ngã xuống bất cứ lúc nào.

 

Lão Chung cùng mấy dám thẳng ánh mắt Cung Thù Hằng.

 

Thật lòng mà , mấy ngày nay bọn họ đều sống trong sự dày vò.

 

thì đầu gặp gỡ của bọn họ mấy vui vẻ, còn nghi ngờ phận của nàng vấn đề.

 

Ai mà ngờ tiểu nương tử của đại chưởng quỹ nhà bọn họ.

 

Cung Thù Hằng căn bản để tâm, ánh mắt lướt qua mấy mặt: “Các ngươi thấy đấy, bọn họ đều cả, chỉ còn chúng . quán ăn thì thể đóng cửa , ai trong các ngươi từng lên thớt, cùng bọn họ chế biến thức ăn?”

 

Lão Chung đáp: “Ta từng lên thớt.” Hắn ngày ngày đều ở thớt, nhiều loại thịt đều do xử lý. Không chỉ xử lý thớt, mà việc g.i.ế.c mổ cũng là .

 

Tiểu Đao tuổi còn nhỏ, Đỗ Tuân gương mặt ưa , hai bọn họ liền đảm nhận vai trò tiểu nhị trong quán ăn, chuyên những việc chạy vặt.

 

Vân Hồi : “Ta vẫn luôn phụ trách đốt lửa.”

 

Cung Thù Hằng từng chú ý đến : “Ta thấy khả năng khống hỏa của ngươi khá mạnh.”

 

Vân Hồi cố vẻ chất phác gật đầu, đáng tiếc dung mạo như , trông thật hình dạng gì.

 

Công Dương Thắng là quản sổ sách, bình thường vẫn luôn ở đại sảnh, nếu ở đó thì Vân Thu sẽ thế.

 

Bình thường Vân Thu phụ trách nhận các loại nguyên liệu đưa đến ở hậu viện.

 

Mèo con Kute

Còn về Hào Cửu: “Ta cũng học vài cách nấu nướng, canh thì khá .”

 

“Gần đây các ngươi còn ai Yêu vực lịch luyện ?”

 

“Gần đây thì thôi nữa ? Mấy vị chưởng quỹ đều ngoài , thể để quán ăn đóng cửa chứ. Hơn nữa chúng cũng thiếu nguyên liệu, tạm thời cũng cần vội vàng.”

 

, dù ngoài cũng đợi bọn họ trở về, cần vội vã lúc .”

 

Người cung cấp nơi ăn chốn ở cho bọn họ, khiến bọn họ lo cơm áo. Làm thể đòi, kẻ vong ân bội nghĩa, như sẽ đời chê .

 

Cung Thù Hằng gật đầu: “Vậy thì đây thế nào, vẫn thế đó. Gian bếp nhờ Lão Chung, Vân Hồi cùng Hào Cửu đa tâm một chút, bên ngoài thì phiền mấy vị .”

 

Nàng tuy tạm thời định xa, nhưng cũng thể cứ mãi ở nhà.

 

“Nếu bận quá xoay sở kịp, thể dán cáo thị bên ngoài, chiêu mộ thêm vài .”

 

“Xoay sở kịp, xoay sở kịp.”

 

Quán ăn của nhà bọn họ bán những thứ bình thường thể ăn, cũng ngày ba bữa đều thể đến ăn. Dù tiền, thể cũng chịu đựng mới .

 

Cho nên bận rộn đến thế.

 

Hơn nữa, bọn họ cũng thêm nhiều tham gia mà phát hiện bí mật của quán ăn.

 

Bọn họ ở thế gian đều bình thường, chỉ là đơn độc chiến đấu, môn phái, nơi cố định.

 

49_Có thể tụ tập ở Tiềm Long Quan , một là cảm giác sứ mệnh bẩm sinh của con . Hai là nhân cơ hội mà cưỡi gió lên cao.

 

Người sống đời, đều tiến về phía , lúc nào cũng cần tài nguyên.

 

Để thể xa hơn, tài nguyên quá quan trọng, bọn họ cần nắm bắt cơ hội thể để tranh thủ.

 

Cũng chính vì mục đích , cho nên khi yêu tộc rút lui, bọn họ còn như đây mà lang thang khắp nơi mục đích, mà chọn ở .

 

 

Loading...