Trọng Sinh Nơi Núi Hoang Bận Rộn Trồng Trọt - Chương 15: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-06 10:58:54
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Xương Trắng Nơi Quỷ Vực

 

Tô Thanh Uyên dự định mang theo nó, và cả con hậu duệ Lương Cừ tên Dương Cừ , con vật lúc nhỏ trông giống nó, còn ngây ngô hơn nó, càng giống một con lí nô hơn.

 

Niềm vui lớn nhất của Kim Ti Hổ là bắt Dương Cừ, đó chỉ cần dùng một móng vuốt phía nhẹ nhàng tốn chút sức lực nào đ.á.n.h đổ đối phương, đè lên đối phương, khiến đối phương giãy giụa thế nào cũng thể dậy.

 

, Dương Cừ đặc biệt sợ nó, thấy nó từ xa bắt đầu dựng lông.

 

Cuối cùng Tô Thanh Uyên nắm lấy da gáy ném lên lưng Kim Ti Hổ.

 

Khi rời khỏi phố Thủ Quan, nhiều đều khỏi nhà tiễn biệt.

 

Diêu Phù Sư với nàng: “Nếu thật sự quyết định Quỷ Khốc, nhớ truyền tin , sẽ cùng ngươi .”

 

Người lời chỉ một y.

 

Bọn họ từ khắp nơi thế gian mà đến, từng may mắn lên chiến trường, may mắn sống sót.

 

Mèo con Kute

Đã từng g.i.ế.c yêu, nghỉ ngơi nhiều năm như cũng nên vận động gân cốt .

 

Bắt một con quỷ gì đó cũng coi như một chuyện mới mẻ.

 

Tô Thanh Uyên lượt đáp ứng.

 

Có một chuyện, sức một thể .

 

Chúng nhân thập sài hỏa diễm cao, đồng lòng nhất trí, mới thể vượt qua khó khăn.

 

Rời khỏi phố Thủ Quan, vòng qua phía Nam Tứ Tượng Sơn, Tô Thanh Uyên đường thường xuyên ngoảnh đầu , vẫn luôn do dự nên nhân lúc rời ghé qua Tứ Tượng Sơn, một chút .

 

Nhiều năm như , dù một núi, một chân núi.

 

Thế nhưng bọn họ từng gặp mặt .

 

Lần , Tô Thanh Uyên còn thể trở về phố Thủ Quan .

 

, thôi !

 

Nghe nàng trọng thương bế quan tĩnh dưỡng, thì, đừng quấy rầy nàng nữa.

 

Vì nhân gian , nàng trả giá quá nhiều .

 

Tổng thể ngay cả khoảnh khắc mật cũng thể .

 

Hào Cửu hiểu nàng dừng rốt cuộc là vì , đoán rằng lẽ là nỡ rời xa nơi sống nhiều năm như .

 

Đỉnh núi Tứ Tượng Sơn vẫn mây mù bao phủ, cung điện nguy nga ẩn hiện trong đó.

 

Các sơn tinh xinh với vẻ ngoài đặc sắc vô tư lự, vui vẻ bận rộn công việc của .

 

Có kẻ quét lá rụng, kẻ thu thập sương đọng nhụy hoa, kẻ câu cá bên suối linh tuyền…

 

tất cả những điều , đều ở bên ngoài mấy cung điện.

 

Càng gần Lưỡng Nghi Cung, càng thêm tịch liêu.

 

Một luồng hàn ý mà thường khó lòng chịu đựng bao trùm bộ cung điện phía .

 

Cánh cửa cung điện quanh năm suốt tháng vẫn luôn mở rộng, nhưng giờ đây ngay cả Thái Hòa cũng dám tùy tiện .

 

Cung Thư Hành một khoanh chân Huyền Thiên Thấu Ngọc Thạch, mái tóc hoa râm xõa tung phía lưng.

 

Trong Phàm Trần Kính thể xuống tảng đá lớn, ngoài các loại sinh linh muôn hình vạn trạng của tứ phương thế giới , ở ngoài cùng, ẩn hiện những sợi chỉ vàng đan xen.

 

Chia thành bốn phương Đông, Nam, Tây, Bắc và Trung tâm.

 

Phương Đông Thanh Long, Phương Nam Chu Tước, Phương Tây Bạch Hổ, Phương Bắc Huyền Vũ, tụ tinh túy trung ương thổ khí khí chất con .

 

Giống như một bàn cờ đơn giản bao trùm lên .

 

Ban đầu phía Tây một mảnh xám xịt, giờ đây nổi lên một tia sáng đỏ tối tăm.

 

“Y sắp trở về .”

 

Cung Thư Hành chậm rãi mở miệng, một luồng sáng từ giữa trán nàng bay , ở xa chiếu một hư ảnh màu lam băng.

 

“Lần chúng thật sự thể thắng ?” Dường như, chúng chẳng còn mấy cơ hội, thậm chí còn nhục , thần hồn cũng vô nơi gửi gắm.

 

Cũng là nó thể tìm một thể mới tạm dùng, giống như Cung Thù Hằng ngày .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-noi-nui-hoang-ban-ron-trong-trot/chuong-15.html.]

 

Thế nhưng, thể nào phù hợp như ?

 

kiên nhẫn để vá víu.

 

Hơn nữa, nó cũng rời khỏi Tứ Tượng Sơn.

 

Nếu nó bỏ , nơi sẽ thật sự chỉ còn một Cung Thù Hằng.

 

“Luôn thử một chứ.” Cung Thù Hằng ngẩng đầu trời, khẽ một tiếng: “Một khi vạn sự đều trả giá, chúng nó thể độc thiện kỳ ?”

 

Dứt lời, tâm niệm khẽ động, nàng biến mất tại chỗ.

 

Khoảnh khắc tiếp theo, mặt Trích Tinh Đài.

 

Nàng đỉnh cao nhất gạt mây mù xuống.

 

Từ xa, trông thấy một con tiểu hổ cõng theo một , vui vẻ chạy từ phương Nam về phía Thiên Đô.

 

Khóe môi nàng khẽ nhếch lên, tựa như đang , nhưng .

 

Nàng dường như quên mất, nụ là như thế nào.

 

Người của Ngũ Đại Linh Sơn lượt phái viện binh đến Quỷ Khốc Quan, trong đó phần lớn là các tu sĩ chuyên về trận pháp và phù triện.

 

Quỷ Khốc Quan khác với những cửa ải khác, chủ yếu là một trận pháp huyền diệu tuyệt luân, lưu từ bao giờ.

 

cách ly âm khí của Quỷ Vực với thế giới bên ngoài.

 

Trận pháp lấy Quỷ Khốc Quan trung tâm, đồng thời bao phủ bộ Đoạn Hồn Lĩnh và phía Tây Âm Dương Sơn.

 

Cũng thể là lấy đó giới hạn bao phủ bộ Quỷ Vực, nhưng rốt cuộc thì ai .

 

Con đường trở ở phía Tây Quỷ Khốc Quan, tận cùng là vô vàn hài cốt trắng, cái còn nguyên vẹn, cái vỡ vụn.

 

Cái lớn như ngọn núi, cái nhỏ vùi lấp từng lớp từng lớp.

 

Trước đó, cái đầu cái cốt lóc phát ánh sáng đỏ, cứ thế chạy sâu bên trong, chạy mãi chặn đường.

 

Chặn nó là một bộ xương chỉnh hơn nó, một bộ khô lâu cả hai chân bên .

 

Ánh sáng xương tuy bằng nó, nhưng lượng của đối phương nhiều hơn, hơn nữa ánh sáng cũng giống nó, đỏ pha cam.

 

Nếu xét theo màu ánh sáng phát từ đầu cái cốt, bộ khô lâu thêm hai chân hiển nhiên mạnh hơn nhiều so với cái đầu cái cốt chỉ quỷ thần gào .

 

Nó thậm chí sinh ý thức, cách chặn những bộ xương mang theo hồn thể.

 

Đầu cái cốt hiểu ý của đối phương là gì, tiếng ngừng một khắc bắt đầu.

 

Nó cố gắng vòng qua đối phương, thể tiếp tục lăn về phía , nhưng dù lăn cách nào, nó cũng luôn đối phương nhanh chóng chặn .

 

Thế nên tiếng càng trở nên t.h.ả.m thiết hơn.

 

Tiếng của nó dường như ảnh hưởng lớn đến hồn thể của đối phương.

 

Cái khô lâu tiếp tục dây dưa với nó nữa, bực bội lao thẳng về phía nó.

 

Cái đầu cái cốt trông vẻ hữu dụng hơn cái của , hơn nữa đây là bộ xương hồn thể mà nó gặp khi lượn lờ ở nơi bấy lâu, nó tuyệt đối thể bỏ lỡ.

 

Nếu thể thế, nó thể nuốt chửng hồn thể bên trong bộ xương. Tuy thể bổ sung cơ thể của nó một nữa, nhưng thể cường đại hồn thể của nó.

 

Đây là một bộ khô lâu sinh chút ý thức.

 

Đối với đầu cái cốt mà , đây là một thứ vô cùng đáng sợ.

 

đầu bỏ chạy, nhưng đối phương nhanh hơn, “loảng” một tiếng va chạm tới.

 

Một tiếng hét chói tai vang lên, cả thế giới chỉ còn những làn gió âm u xào xạc.

 

Sau đó tiếng bắt đầu.

 

Đầu cái cốt cảm thấy đau đớn, nó suýt chút nữa đ.á.n.h tan, cảm giác như thêm thứ gì đó, nhưng , nỗi sợ hãi ban đầu trong lòng càng tăng thêm mấy phần.

 

Nó vặn vẹo mấy mới vững, cái khô lâu tan nát mặt, gần, lắp hai cái chân của đối phương .

 

Thế nhưng, phù hợp , mãi mà thành công.

 

Thế nên tiếng càng thêm t.h.ả.m thiết rợn .

 

 

Loading...