Trọng Sinh Nơi Núi Hoang Bận Rộn Trồng Trọt - Chương 155: Triệu Hoán ---
Cập nhật lúc: 2025-11-06 11:01:30
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bằng Côn đại nộ, một cú lao xuống nhào về phía nó.
Ngay lúc , bóng hình khổng lồ của Trục Dục từ tầng mây hiện , vung vuốt sắc chộp lấy kết giới do Phong Dung chống đỡ.
Vuốt ch.ó còn tới gần kết giới, một chiếc đại đỉnh bằng đồng xanh khổng lồ từ trời giáng xuống, một tiếng nổ "ầm" vang vọng, đập mạnh đầu nó.
Lương Châu Châu Chủ tới.
Đáng tiếc là, Cửu Châu Thanh Đỉnh tuy uy lực, nhưng lúc nào cũng thể phát huy triệt để.
Đối phương là cảnh giới Yêu thần, Thanh Đỉnh thứ như dùng để đập yêu vương thì một đập một trúng, nhưng đập yêu thần, chẳng khác nào gãi ngứa.
Lương Châu đến Tiềm Long Quan là gần nhất, những nơi còn đều xa hơn từng chút một, đợi đến khi nơi xa nhất kịp đến, t.h.i t.h.ể của những Quan Thành e là thối rữa cả .
Trừ phi giờ phút Khương Thiếu Dương đến, thúc giục Nhân Hoàng Ấn, thể trực tiếp tụ hợp Cửu Đỉnh, giáng cho yêu thần một đòn chí mạng.
Thế nhưng, Thái Tố đến , Khương Thiếu Dương ngay cả bóng dáng cũng thấy.
Đòn tấn công tác dụng nào, ngược còn triệt để chọc giận Thiên Cẩu tính tình nóng nảy, tích tụ bộ lực lượng phối hợp cùng Bằng Côn xông về phía kết giới.
Con Thiên Cẩu còn trẻ nữa, nó cảm ứng lúc Yêu Hoàng sắp lâm thế từng cam lòng.
Thần và Hoàng, trời đất khác biệt, nó thể phản kháng, chỉ thể chấp nhận.
May mà tộc Thiên Cẩu thiếu hậu bối kiệt xuất, cho dù nó c.h.ế.t , tộc quần của nó cũng sẽ suy tàn.
Đây là sự an ủi duy nhất .
Không nó cao thượng hơn lão tổ Hủy Xà, mà là nó lựa chọn, chỉ thể nghĩ như .
Đã chuẩn cho cái c.h.ế.t, thì khiến cái c.h.ế.t của giá trị hơn một chút.
Phong Dung dù lợi hại đến , như năm xưa thể c.h.é.m g.i.ế.c yêu thần cũng chỉ một nó.
Nếu bọn chúng đoán sai, Cung Thù Hằng nhất định xảy vấn đề, bằng thể nào đến giờ vẫn lộ diện.
Vậy thì cơ hội của bọn chúng càng nhiều.
Trừ con rắn , ba con còn đều nhập Yêu Thần cảnh từ lâu , yêu lực định và cường thịnh, vây công một Phong Dung, vẫn khả năng thắng.
"Phong Dung, huyết hải thâm thù mấy ngàn năm , cũng nên nhân cơ hội mà tính toán một phen."
Thanh âm của Phong Dung từ xa truyền đến: "Vậy thì quả thực nên tính toán rõ ràng một phen ." Lập trường khác biệt, tranh luận đúng sai, hà tất phí thêm lời.
Thái Hòa Quan Thành vẫn động đậy, giờ phút hai tay nhanh chóng kết ấn.
Đệ tử Tứ Tượng Sơn bộ tụ tập phía , lấy sức mạnh sinh sôi ngừng hợp lực tạo thêm kết giới trong kết giới.
Trong lòng bọn họ đều rõ ràng, kết giới nhất định thể phá vỡ, một khi phá vỡ, thì nhất định là sinh linh lầm than, xác chất đầy đồng.
Yêu tộc thậm chí cần tốn một binh một là thể quét ngang bộ Thiên Khuyết và cả nhân tộc.
Trừ phi hôm nay bọn họ bộ c.h.ế.t ở đây, nếu kết giới tuyệt đối thể phá vỡ.
Cho dù chính bọn họ cũng rõ thể kháng cự yêu thần , nhưng tổng cộng thử một phen, dốc lực.
Điểm đáng sợ của hải yêu chính là ở đây.
Thân thể của chúng lẽ cường hãn như các yêu tộc khác, nhưng khả năng mượn lực của chúng quả thực nghịch thiên.
Nước là suối nguồn của vạn vật, cũng ngự trị sinh linh.
Yingyu thậm chí cần đến gần Quan thành, mang đến cho nhân tộc một cơn nguy cơ từng .
Mèo con Kute
Kiếm khí Thái Uyên tung chìm trong nước, tuy gây một chút ảnh hưởng, nhưng đủ để lấy mạng nó.
Hải yêu sống nước, nước là chỗ dựa của chúng.
Trong nước, chúng ưu thế trời ban bẩm sinh.
Tu vi của Thái Uyên vẫn còn chênh lệch lớn so với nó, chỉ dựa sự dũng mãnh. Vì , g.i.ế.c c.h.ế.t kẻ quỷ quyệt , hề dễ dàng.
Hơn nữa, Yêu thần và Yêu thần cũng sự khác biệt.
Sự khác biệt về thực lực, sự khác biệt về tâm cảnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-noi-nui-hoang-ban-ron-trong-trot/chuong-155-trieu-hoan.html.]
Yingyu chỉ là một con cá, dù cảm ứng mệnh lệnh của Yêu Hoàng nó cũng hề ý định thuận theo. Nó chỉ là một con cá, để sống đến ngày hôm nay với tu vi , nó trả giá quá nhiều.
Vị Yêu Hoàng từng gặp mặt còn chẳng là cái thứ gì, nó là tín đồ trung thành của , sự hưng suy của yêu tộc cũng chẳng liên quan nhiều đến nó.
tìm đến nó , nó cũng chỉ thể cố gắng bộ một chút.
Chỉ là bộ mà thôi, thực sự hề ý định liều mạng.
Một con cá như nó bao nhiêu m.á.u mà hiến tế, chuyện như vẫn nên giao cho yêu khác .
Trừ bỏ tính mạng, nó thể vì sự phục hồi của Yêu Hoàng mà cúc cung tận tụy, ngựa xe , bất cứ điều gì.
Thế nên nó trốn nước, căn bản đối đầu trực diện.
Thái Uyên thể mượn thần binh trong tay bất ngờ c.h.é.m đứt đuôi Cửu Vĩ Hồ, nhưng đối đầu trực diện, chịu ảnh hưởng từ lực biển, thể trọng thương một con cá.
Vô lý , chính con cá là mấu chốt gây sóng gió.
Nhất định c.h.ế.t!
Giữa trung gió mây nổi lên, Phong Dung và Bằng Côn giờ phút sớm rời khỏi Quan thành, đến Từ Cực Chi Uyên.
Thân thể Bằng Côn lớn hơn Phong Dung nhiều, nhưng cảnh giới sự khác biệt.
Hai con đại điểu đ.á.n.h trời long đất lở, lực lượng xé rách khiến nước biển Từ Cực Chi Uyên tiếp tục dâng cao.
Lực lượng xé rách mặt đất, cũng ảnh hưởng đến lòng đất.
Khương Hoài mang Tô Thanh Ngọc nhanh chóng xuyên qua đáy biển.
Tu vi của Tô Thanh Ngọc bây giờ, đáy biển thấy bất cứ thứ gì, dựa Khương Hoài dẫn dắt nàng.
Nàng chỉ cảm thấy nhanh, nhận Khương Hoài vòng, dường như đường gặp bất kỳ sự cản trở nào.
lúc sắp nổi lên mặt nước, Khương Hoài đột nhiên dừng , nghi hoặc quanh.
“Có chuyện gì ?”
Tô Thanh Ngọc hiểu hỏi một tiếng.
“Không , chúng sắp lên .”
Lời Khương Hoài dứt, mang Tô Thanh Ngọc vút một cái bay lên, nhanh đến mức khiến Tô Thanh Ngọc giật .
Mãi cho đến khi nổi lên mặt nước, hai chân chạm đất, Khương Hoài mới thở phào nhẹ nhõm.
Tô Thanh Ngọc thấy ánh mặt trời nữa thì lòng tràn đầy vui sướng, nàng đảo mắt một vòng, phát hiện họ rời khỏi Yêu Vực, đến Đông ngạn Đại Trạch, phía Tây Tiềm Long Quan.
“Không ngờ nhanh chóng rời khỏi Yêu Vực như , hơn nữa còn trực tiếp đến vùng bụng Tiềm Long Quan. Dưới đáy biển một đường hầm nối liền Đại Trạch và Yêu Vực ? Khương Hoài, con đường chỉ ngươi tất cả các yêu tộc khai trí đều ?” Tô Thanh Ngọc đột nhiên nghĩ đến một chuyện đáng sợ.
Khương Hoài là một con yêu , nhưng yêu như nó thực sự quá ít.
Dưới Đại Trạch một con đường thông thẳng đến sâu trong Yêu Vực.
Nếu chỉ Khương Hoài thì còn đỡ, nếu tất cả yêu tộc khai trí đều , thì nhân tộc còn nơi nào an nữa, chẳng khác nào cái sàng mà hề .
Chỉ cần yêu tộc , chúng thể tự do .
Khương Hoài trả lời nàng, mà bên bờ nước mặt nước mênh m.ô.n.g bất động, như thể mất hồn.
“Khương Hoài!” Tô Thanh Ngọc nâng cao giọng gọi thêm một tiếng.
Khương Hoài lúc mới hồi thần.
Tô Thanh Ngọc ghé gần kỹ nó: “Ngươi ?”
Sắc mặt Khương Hoài chút ngưng trọng khác thường: “A Ngọc, khi lên, nàng thấy âm thanh gì ?”
“Âm thanh? Ta chỉ thấy giọng ngươi, những âm thanh khác đều thấy.”
Cũng , khoảnh khắc xuống nước, nó sợ A Ngọc sẽ sợ hãi nên phong bế phần lớn tri giác của nàng, cho dù âm thanh gì nàng cũng thấy.
nó thấy, một âm thanh từ sâu hơn đáy biển đang triệu hoán nó.
Có một khoảnh khắc nó suýt chút nữa kiểm soát bản mà theo âm thanh đó, may mà nó chạy nhanh.