Trọng Sinh Nơi Núi Hoang Bận Rộn Trồng Trọt - Chương 28: Khắp Nơi Hoang Tàn ---
Cập nhật lúc: 2025-11-06 10:59:08
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong châu thành so với trở dường như mấy đổi.
Các cửa hàng ven đường đều mở cửa, nhưng hiếm khi ghé thăm.
Đã những gánh hàng rong từ nơi khác đến, gánh gồng vai chậm rãi qua các con phố, thỉnh thoảng rao hai tiếng, nhưng vẫn ai ngó ngàng.
Ngay cả tiệm gạo cũng thấy .
Lúc những còn sống sót đa phần chỉ còn một tàn, gì tiền dư để thành mua đồ.
Cung Thù Hằng vác cái giỏ nữa cửa Hồi Xuân Đường.
Trong Hồi Xuân Đường vẫn bận rộn như thường lệ.
Nàng cũng vội, chỉ ở bên ngoài chỗ cản đường mà đợi.
Có chỗ chen chân thì nàng cũng sẽ tiếp tục ngoan ngoãn chờ đợi, liền theo .
Dược đồng tiếp đãi bên ngoài đổi khác, là .
Cung Thù Hằng đến đây một cũng coi như chút kinh nghiệm , đợi đối phương mở miệng mà thẳng: “Ta đến bán d.ư.ợ.c liệu, đến , với đại phu ở đây.”
Dược đồng chút bất ngờ, đó vẫn dẫn nàng trong.
“Đại phu đang bận, những gì cứ giao cho là .”
Chính là mấy thứ mà đại phu Xuyên Bách đây , chỉ điều nhiều thêm ít sơn lam, còn một quả hồ lô thạch di.
Giá cả vẫn như .
Cung Thù Hằng thu tiền xong, vác cái giỏ rỗng khỏi tiệm thuốc, còn bao xa thì thấy một đoàn nghi trượng hùng hậu trang đầy đủ.
May mà con đường lớn dọn dẹp đủ rộng, nếu cũng chẳng đủ cho nghi trượng của đối phương phô trương thanh thế.
Bánh xe loan che khuất, những bên đường thấy ai đang bên trong, nhưng Cung Thù Hằng , nghi trượng chỉ xuất hiện khi Vạn Tượng Sơn việc trọng đại.
Người bên trong tám chín phần mười chính là Thái Hòa.
Không y định gì mà bày trận thế lớn đến .
Thái Hòa xưa nay vốn thích phô trương, thích màu.
Lần chắc chắn là tức giận đến cực điểm.
Các tử Tứ Tượng Sơn bận rộn đến mức chân chạm đất.
Y sư đều mặt, phương t.h.u.ố.c vấn đề, d.ư.ợ.c liệu cũng cung cấp đầy đủ, nhưng nhiễm dịch bệnh cứ ngừng tăng lên, c.h.ế.t cũng hết đến khác.
Thiên Đô điều động hai vạn binh sĩ đến cứu tế, còn cưỡng chế trưng dụng những dân còn khả năng lao động.
Trại dịch bệnh lúc đầu chỉ xây dựng bấy nhiêu, đó tiến triển thêm tấc nào.
Người đến cứu tế là cánh tay đắc lực của Hoàng đế, địa vị cao quyền trọng. Cả Hưng Châu trở thành lời của y, chỉ quan tâm đến việc tái thiết thành phố tai ương, màng đến sống c.h.ế.t của bá tánh.
Tứ Tượng Sơn tuy can thiệp chuyện triều đình, bận tâm đến việc quần thần đấu đá , nhưng thể quan tâm đến sinh mạng của thiên hạ.
Lần y phô bày bộ nghi trượng, chính là cho đối phương , y Thái Hòa chỉ là một y sĩ thảo dược, nếu đối phương vẫn cố chấp, coi thường sinh mạng như cỏ rác.
Tứ Tượng Sơn thể phò trợ Khương thị, che chở cả Thiên Khuyết, cũng thể đổi một họ khác, đổi một khác, đổi một cái tên khác.
Những chuyện đều liên quan đến Cung Thù Hằng hiện tại.
Nàng sát mép đường, nhanh chóng rời Hồi Xuân Đường đến cửa hàng lương thực.
Trong cái thôn nhỏ , gần khoảnh đất trống nhà bọn họ một cái nghiền (cối xay). Vì trong thôn còn mấy ai, nó lâu dùng đến, bên phủ một lớp lá khô dày cộp, thậm chí vì mưa dầm kéo dài, đĩa nghiền ẩm mốc, lá khô mục nát, mọc lên một lớp rêu phong dày đặc.
Tuy nhiên hiện giờ ở, chắc chắn sẽ quét dọn sạch sẽ và đưa sử dụng.
Lương thực trong cửa hàng giống như lương thực cứu tế, phẩm chất đương nhiên là , nhưng giá cả cũng cao.
Cung Thù Hằng hiểu những điều , tự nhiên đắt rẻ.
Mỗi loại lương thực ở đó đều giá cao hơn nhiều so với giá bình thường đây.
Nàng gọi ba đấu lúa mì, hai đấu đậu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-noi-nui-hoang-ban-ron-trong-trot/chuong-28-khap-noi-hoang-tan.html.]
Lúa mì là vì nàng mới gieo trồng, bởi nàng thứ là lương thực chủ yếu. Đậu là vì giá cả rẻ hơn một chút.
Số tiền dùng là tiền bán d.ư.ợ.c liệu, mà là tiền Thái Hòa cho nàng đó.
Chỉ với tiền bán d.ư.ợ.c liệu đó, căn bản thể mua nổi chừng lương thực.
Thân mặc rách rưới, tay hào phóng đến , tổng cộng năm đấu lương thực, nàng tự cõng mà lớn nào theo cùng.
Khiến cho tiểu nhị trong cửa hàng lương thực cứ nàng mấy lượt.
Sau đó còn hỏi thêm một câu: "Người lớn nhà ngươi ? Một ngươi mang nổi ?"
Mấy đấu lương thực cũng chút trọng lượng.
"Ta mang nổi!" Cái giỏ cũng mới đầy, nàng cảm thấy thể.
Nếu đường xá xa, nàng thể chất thêm một chút, dù cách xa như , quá bất tiện. Hơn nữa, một đại gia đình tiêu thụ cũng nhanh.
Lần đến, hết là để bán d.ư.ợ.c liệu, đó là để đưa áo ấm mùa đông cho Tô Thanh Lương và .
Tô Thanh Lương hiện tại thì cần nữa, nàng tiện đường đưa cho Trang Cảnh An khi việc khi thành.
Tình hình của Trang Cảnh An cũng tệ, còn thể chống đỡ bao lâu nữa.
Vậy nên lúc , khi mua lương thực, những việc nàng cần coi như tất.
Nghĩ đến Tô Thanh Lương đang chờ ngoài thành, Cung Thù Hằng mua một túi bánh bao hấp mang theo, gặm bánh về phía cổng thành.
Vừa khỏi thành xa, phía thêm hai cái đuôi lén lút.
Cung Thù Hù như thể chẳng hề , cứ thản nhiên bước tiếp.
Nàng hiểu câu "của cải lộ ngoài", dù thì lộ , gây chú ý cho khác, khiến nảy sinh ý đồ , thì những chuyện kế tiếp đương nhiên thể tránh khỏi.
Càng càng xa cổng thành, khi còn thấy bóng , hai kẻ vẫn bám theo rốt cuộc cũng hết kiên nhẫn, tăng tốc xông về phía nàng.
"Tiểu nha đầu, để thứ ngươi đang cõng, các ca ca đây đại phát từ bi mà tha cho ngươi ."
Nếu thức thời, khiến bọn chúng đỡ tốn sức, bọn chúng sẽ chỉ lấy lương thực.
Nếu thức thời, lương thực , bọn chúng cũng .
Tuy chỉ là một tiểu nha đầu gầy gò, nhưng dù cũng là , trông còn chút sức lực. Bán cho phường buôn nô lệ, ít nhiều cũng bán mấy đồng tiền.
Cung Thù Hằng dừng bước, mặt bọn chúng một cái, ánh mắt hai kẻ lập tức trở nên đờ đẫn, xoay thẳng tắp về phía đông.
Vẫn còn sức để cướp bóc, thì đừng lãng phí. Phía đông đang sửa đê sông, lượng lao công phục dịch vốn đủ, chi bằng tận chút sức mọn .
Dọc đường nàng an đến chỗ cũ.
Cung Thù Hằng lúc mới đặt cái giỏ xuống nghỉ một .
Tô Thanh Lương từ khi nàng cũng hề nhàn rỗi, len lỏi trong rừng, định tìm thêm chút gì đó thể lấp đầy bụng.
Dù cho bản ăn, cũng thể mang về.
Hoàn cảnh của bọn họ lúc , cho phép lãng phí bất kỳ giây phút nào.
Tích trữ càng nhiều đồ, sinh mạng của bọn họ càng đảm bảo.
Đáng tiếc đây là tiền sơn, thể giờ yếu đến mức còn loạng choạng, căn bản gan và thể lực để sâu bên trong.
Nơi nạn dân ghé thăm hết đến khác, giờ đây ngoài một lớp lá khô dày đặc, và những quả thông rơi từ cây xuống, hầu như tìm thấy thứ gì thể ăn .
Thời gian ở cùng Cung Thù Hằng ngắn ngủi, lúc đó cả ngày bận rộn, cũng đặc biệt chú ý đến những thứ Cung Thù Hằng kiếm , nếu cũng thể nhận vài loại cỏ dại thể dùng thuốc.
Không thể sâu , cũng tìm thấy nước.
Rêu xanh trong khu rừng khô hạn còn chút sinh khí nào.
Tìm kiếm một lúc lâu, cuối cùng đành bỏ cuộc, trở về chỗ cũ yên lặng chờ đợi.
Mặt trời phát ánh sáng chói chang, vô tình nung đốt mặt đất, cho dù dần nghiêng về phía tây, cũng chút ý định nào dịu bớt.
Mèo con Kute
Chưa đến thời điểm Cung Thù Hằng , nhưng Tô Thanh Lương vẫn luôn chú ý động tĩnh chân núi, nàng về sớm hơn thì ?