Trọng Sinh Nơi Núi Hoang Bận Rộn Trồng Trọt - Chương 46: --- Lật đổ mây mưa, tựa như một ván cờ

Cập nhật lúc: 2025-11-06 10:59:26
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Ừm, thôi. Dù cũng thêm hai món ăn , bất kể nhiều ít đều là chuyện ." Tô Thanh Lương đỗi hài lòng, cuộc sống của bọn họ đều dễ dàng, nhưng đều hiểu chuyện, cố gắng.

 

"Tăng lão bá ông xe kéo sợi và khung dệt, chúng gần đây lên núi cần chọn những loại gỗ thích hợp, đốn về phơi khô một thời gian."

 

Tô Thanh Ngọc vô cùng kinh ngạc: "Lão bá vẫn là một thợ thủ công !"

 

"Đều sống nửa đời , thấy nhiều nhiều, học cũng nhiều. Các ngươi hiểu, cứ việc đến thỉnh giáo một hai. Chẳng hạn như chuyện trồng trọt, hoặc những việc vặt trong tay, đều thể hỏi. Ngoài còn thể hỏi Trang lang quân, hai vợ chồng họ đều là những từng trải, chữ, nhiều điều họ cũng hiểu rộng."

 

Tô Thanh Thần : "Vậy cũng thể cứ mãi hỏi , thứ gì đó để trao đổi mới ." Bọn họ là một nhà, gì cũng thể chia sẻ, nhưng ngoài thì khác, ngoài dù vẫn là ngoài. Những thứ bọn họ thể tùy tiện cho ngoài, những thứ khác cũng thể dễ dàng dạy cho bọn họ.

 

Tô Thanh Thần tuổi lớn, nhưng suy nghĩ khá nhiều.

 

Tô Thanh Lương ừ một tiếng: "Cho nên, học hỏi khác thận trọng, gặp vấn đề tự thể nghĩ cách giải quyết, thì cố gắng tự giải quyết. Thật sự nữa thì mới thỉnh giáo, khi thỉnh giáo cân nhắc rõ ràng xem nên lấy gì để trao đổi. Bản hiểu rõ gì nhất, khó khăn cần vượt qua nhất là gì. Chứ lung tung hết cả."

 

Bọn họ nào đường lui, chỉ nhắm mắt mà xông pha gai góc, c.ắ.n răng mà tiến về phía .

 

"Số lương thực của chúng , xử lý thế nào đây?" Sự cảnh giác của Tô Thanh Chu vẫn bao giờ buông xuống. Hay cách khác, mấy bọn họ, trừ Tô Thanh Diên nhỏ tuổi nhất còn khá đơn thuần, những khác đều tâm tư riêng, luôn cảnh giác đề phòng những bên ngoài bọn họ.

 

"Đào hầm trú ẩn ở vùng kỳ thực khả thi." Tô Thanh Lương mở lời phá vỡ kế hoạch ban đầu của bọn họ: "Mặc dù hiện tại hạn hán nghiêm trọng, nhưng bình thường mà , vùng chúng quanh năm mưa nhiều, quá ẩm ướt." Lúc Cung Thù Hằng đề xuất, y cũng thấy khả thi, nhưng mấy ngày gần đây suy tính thấy chút .

 

Tô Thanh Thần chút cảm giác an nào: " vẫn cảm thấy nên đào một cái thì hơn, bất kể ẩm ướt đến , ít nhất cũng thể cất giấu một thứ, khiến lòng an tâm hơn một chút."

 

"Nếu như , cũng . Hay là chúng thử ở góc núi phía cổng ." Bên cạnh bụi cây, khá kín đáo, thêm đó đất bằng, lẽ bên trong sẽ khô ráo hơn một chút.

 

Đều kinh nghiệm việc , dựa suy nghĩ viển vông, đó tự mày mò. Những chuyện khác thì , nhưng để một cái lỗ lớn bao nhiêu, cần chú ý điều gì, thế nào để chắc chắn và thông gió, để tránh việc đang đào thì sập. Những điều , Tô Thanh Lương trong lòng đều chút chắc chắn nào.

 

Hơn nữa, chuyện như thế cũng tiện hỏi khác. Vốn dĩ lòng đề phòng, còn loan báo khắp thiên hạ ? Chuyện đào hầm trú ẩn cũng bắt tay ngay, những công việc khác cũng thể chậm trễ.

 

Củi lửa tích trữ ít, hiện tại thì quá căng thẳng, nhưng sang năm đủ dùng thì ai cũng , vì vẫn tiếp tục. Lông cây đoan núi vẫn tiếp tục cắt, đây là một thứ , quá nhiều chỗ thể dùng, càng nhiều càng .

 

Thêm đó, hiện tại còn hai con thỏ rừng sống sót và một con lừa cần chăm sóc. Gia đình thì vẻ đông , nhưng thực tế một khắc cũng nhàn rỗi.

 

Nửa đêm về sáng, trăng ló dạng lâu mây đen che khuất . Cung Thù Hằng mở mắt bầu trời tối đen như mực, đó chậm rãi nhắm . Mãi đến gần sáng, nàng thấy tiếng gió xào xạc. Mưa vẫn thể rơi xuống.

 

Thế gian , bất kể chuyện lớn nhỏ, càng thì càng khó khăn. mặt trời, những khao khát mưa càng cảm giác cấp bách đặc biệt. Nhất là hai ông cháu Tăng Hiền mới đến lâu.

 

Củ cải trắng gieo xuống. Gần đây bọn họ đều bận rộn thu thập củi, thu thập cỏ khô. Theo Tăng Hiền, mặc dù thời tiết đổi thất thường, nhưng câu cổ ngữ : "Nắng lâu ắt mưa lâu." Bất cứ lúc nào, thời tiết cũng thể duy trì một dạng cố định.

 

Trận mưa một khi trút xuống, lẽ sẽ một thời gian dài thể tạnh. Hơn nữa, một khi thời tiết đổi, mùa đến, khí lạnh sẽ lập tức trở nên nặng hơn. Mặc dù vùng mùa đông bình thường cũng quá lạnh, nhưng đây dù cũng là trong núi. Hơn nữa, thời tiết năm nay vốn dĩ bất thường. Luôn cố gắng hết sức để chuẩn mới .

 

Không áo đông dày dặn, cũng da lông để sưởi ấm, thì chỉ thể dựa củi lửa. Lại còn cần tích trữ một lượng lớn cỏ khô. Ngoài , bọn họ còn chuẩn thức ăn qua mùa đông. Bất kể là củi khô cỏ khô, lúc núi đều thiếu, thứ thiếu chính là đồ ăn. cách giải quyết luôn nhiều hơn khó khăn.

 

Ngư Dương gần Đại Trạch, ba mặt giáp nước, bách tính đa phần sống bằng nghề dệt gấm và đ.á.n.h bắt cá.

 

Tăng Hiền từng nghĩ liệu nên Ngư Dương , dù nơi đó gần Đại Trạch, cho dù nước cạn kiệt, nơi hẳn vẫn sẽ nước.

 

nghĩ nghĩ , y vẫn chọn núi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-noi-nui-hoang-ban-ron-trong-trot/chuong-46-lat-do-may-mua-tua-nhu-mot-van-co.html.]

 

Một trận hồng thủy khiến y thật sự sợ hãi.

 

Điều khiến y sợ hãi chỉ là hồng thủy, mà còn là Đại Trạch, nơi y dựa để sinh tồn.

 

Dưới những con sóng cuồn cuộn ngàn lớp nổi lên từ phía Đại Trạch khi bão tố ập đến, y là một trong ít tận mắt chứng kiến và may mắn sống sót.

 

Tuổi tác cao, trải qua nhiều chuyện như , y bất cứ việc gì cũng còn một suy nghĩ nông nổi như kẻ ngốc nữa.

 

Nói gì mà lá rụng về cội, nhà cửa đều tan hoang, cội rễ còn.

 

Thời buổi , giữ mạng là quan trọng nhất!

 

Bên sông cách sống bên sông, trong núi cách sống trong núi.

 

Dựa núi ăn núi, dựa sông ăn sông.

 

Bên sông thể giăng lưới, thể chèo thuyền, trong núi thể bố trí cạm bẫy, đặt thòng lọng.

 

Khi thời tiết bất thường, chỉ lòng hoang mang, mà cả lũ súc vật trong núi cũng .

 

Người cần ăn, chúng cũng cần ăn.

 

Chúng là thức ăn của , trong mắt chúng cũng là thức ăn, chỉ xem ai thể ăn ai mà thôi.

 

Sáng hôm , Cung Thù Hằng mở mắt , việc đầu tiên là đồng xem những hạt lúa mì nàng gieo.

 

Mèo con Kute

Trong núi thể hơn một chút, hơn nữa nhà của họ đều chăm chỉ, Tô Thanh Ngọc và những khác quý mảnh đất như báu vật. Đây là tâm huyết, là hy vọng, là gốc rễ sinh mệnh của họ.

 

Hầu như cách ngày gánh nước tới tưới từng chút một.

 

Thế nhưng, nước trong đầm nhỏ bên cạnh nhà họ sớm cạn, đến nay một đêm cũng thấm đầy , giờ ngay cả nước uống cũng khó khăn, còn tiếp tục việc, nước uống của họ đều lấy từ đầm nước phía Rừng Ban Trúc, còn nước dư thừa để tưới đất.

 

Ngay cả bây giờ, mỗi ngày trời đều nắng chang chang, chút nước họ tưới xuống dần dần cũng còn tác dụng lớn nữa.

 

Những luống rau trồng sớm nhất, ban đầu mọc , giờ cũng héo úa, còn tươi ngon chút nào.

 

Cung Thù Hằng ngước mắt mây trời, bầu trời tưởng chừng bình yên trong mắt nàng đầy gió và mây ngừng cuộn trào.

 

Những đám mây cuồn cuộn, giống như một ván cờ trời đất long trời lở đất.

 

Thiên Đô, Hoàng đế Khương Thiếu Dương dẫn trăm quan mở đàn cầu mưa, thậm chí còn ban Tội kỷ chiếu, tự trách vô năng, đức hạnh khiếm khuyết, vì thế khiến thần minh bất mãn, giáng xuống thiên phạt.

 

Ngài nguyện chấp nhận trừng phạt của thượng thiên, chỉ cầu thương thiên ban cho vạn vạn con dân, cho thiên hạ chúng sinh một con đường sống.

 

6_Tứ Tượng Sơn, Đại Tế Tư mới nhậm chức Thái Tố, cũng hành động như .

 

 

Loading...