Trọng Sinh Nơi Núi Hoang Bận Rộn Trồng Trọt - Chương 88: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-06 11:00:13
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đây là bản lĩnh lập của
Tô gia lão lục nhà, là núi, ngay cả lão nhị cũng cùng.
Rốt cuộc là gì, Tô Thanh Lương , khác cũng tiện truy hỏi đến cùng.
Chắc là tìm d.ư.ợ.c liệu quý giá .
Đây là bản lĩnh lập của , ngoài hỏi đến thì lắm.
Tô Thanh Chu cứ nghĩ Cung Thù Hằng sẽ dẫn y núi tìm d.ư.ợ.c liệu và nhận d.ư.ợ.c liệu, ai ngờ dẫn y Rừng Ban Hoàng cách nhà xa.
“Chúng đến đây gì?” Y nhớ Tô Thanh Thần từng nơi quỷ đ.á.n.h tường, quanh quẩn mãi cũng .
hôm nay bọn họ thuận lợi, nhanh .
Cung Thù Hằng hít sâu một : “Có cảm thấy khi đây đặc biệt thoải mái ?”
Tự nhiên khiến cảm giác tâm khoáng thần di.
Nếu nàng , Tô Thanh Chu còn để ý.
Vừa nàng , Tô Thanh Chu cũng hít sâu một : “Cảm giác nơi đây hình như lạnh hơn bên ngoài một chút.”
“Lạnh !” Cung Thù Hằng cảm thấy quá sơ ý : “Vậy ngươi nhân lúc trời còn sớm thì nhặt thêm củi , chúng qua đêm ở đây.”
Nói xong, nàng từ trong giỏ tre ôm một cái vò sành.
Tô Thanh Chu ngẩn một chút: “Muội còn mang thứ ? Không đúng, nơi đây gần nhà mà, tại qua đêm bên ngoài?”
“Bởi vì nơi đây là một nơi đặc biệt, ở đây, khi trăng lên buổi tối, thể của sẽ hồi phục nhanh hơn.”
Vì quyết định dạy dỗ Tô Thanh Chu thật , thì cần giấu giếm chuyện.
Có thể để y cùng giấu giếm.
“Nhặt đủ củi, càng nhiều càng , măng mùa đông thể đào , trong hồ nước cũng cá, sẽ kiếm cho ngươi một ít con mồi gần đây, ngươi sẽ đói.”
Những thứ còn nàng quản, dựa Tô Thanh Chu tự .
Tô Thanh Chu “a” một tiếng bắt đầu bận rộn.
Cung Thù Hằng bỏ mặc y một trong Rừng Ban Hoàng.
Nơi lớn, vì trận pháp mà ngoài , những thứ khác cũng . Chỉ mấy con chim chiếu vốn bên trong đang ríu rít.
Mèo con Kute
Cung Thù Hằng leo lên vách đá, nhanh biến mất.
Tô Thanh Chu sững ở đó hồi lâu, thấy bất kỳ âm thanh nào ngoài tiếng gió thổi.
Yên tĩnh đến mức chút đáng sợ.
Chỉ thể theo lời Cung Thù Hằng , gom tất cả những cây tre đốm khô héo , nhưng thứ bền lửa.
Cành cây khô vách đá bên cạnh thể bẻ gãy thì cố gắng bẻ càng nhiều càng .
Nhặt tất cả những thứ thể đốt lăn xuống!
Cung Thù Hằng quá xa, cũng rời quá lâu.
Tô Thanh Chu còn cảm thấy củi thu thập vẫn đủ, thì nàng .
Bắt hai con khiêu miêu tử, một con Tốn Vũ điểu.
Lại còn xách theo hai con cá mới vớt lên từ hồ nước, đuôi cá vẫn còn động đậy.
Sau đó cứ thế ném xuống bên cạnh đống củi.
“Đây là thứ ngươi dùng để no bụng mấy ngày nay.”
Tô Thanh Chu tinh tường nắm bắt hàm ý trong lời nàng: “Vậy còn ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-noi-nui-hoang-ban-ron-trong-trot/chuong-88.html.]
“Ta thể ăn, thể ăn, ngươi dựa tình hình của , đói thì ngươi cứ .”
Cho nên, bọn họ ngoài gì ? Chính là nhặt một đống củi, ở bên ngoài hưởng thụ sơn hào dã vị ?
Cung Thù Hằng lục lọi đồ trong giỏ tre của , ngoài cái vò sành , còn cái lò t.h.u.ố.c nàng mua về mà vẫn dùng, chắc cũng dùng .
cũng khó , bọn họ sẽ ở đây mấy ngày, đó về nữa, rừng sâu vòng một chuyến, xem thử vận khí thế nào tính.
“Nhị ca, đây!” Đã nhặt những thứ đó , vội vàng lúc , lát nữa tiếp tục là .
Tô Thanh Chu nàng tung một cái, nhẹ nhàng nhảy lên tảng đá lớn , sững ở đó hồi lâu, đó mới tay chân cùng dùng để leo lên theo.
Cung Thù Hằng vỗ vỗ chỗ bên cạnh khá bằng phẳng: “Ngồi xuống, theo những gì dạy ngươi.”
“Ngồi thiền, lòng bàn tay hướng lên , ngón cái và ngón trỏ khép , tự nhiên buông thõng đầu gối, nhắm mắt, loại bỏ tạp niệm, tập trung tinh thần, lưỡi chạm vòm miệng , thở bằng mũi, cảm nhận khí ngươi hít , theo thể hạ xuống, thẳng đến vị trí cách rốn ba tấc…”
Khí, chính là bản nguyên của trời đất, giống khác nhiều so với khí chúng hít thở hằng ngày. Chỉ khi ngươi thể cảm nhận nó, và giữ nó, cuối cùng khiến nó vì ngươi mà sử dụng, mới thật sự là bước một bước.
Tu luyện đạo y thuật chẳng là việc dễ dàng, nhận mấy loại d.ư.ợ.c thảo, học thuộc mấy tờ phương thuốc, là thể coi là một đại phu.
Có nhiều thứ cần học. Cơ bản nhất, khiến thể của ngươi cường tráng lên, ngươi mới tinh lực để điều hòa thể của khác. Bất kể là Khí, là Lực, đều cần tìm tòi và tích lũy. Khi ngươi nắm giữ Khí, và cách sử dụng, thì sẽ sản sinh Lực…” (Tác giả bậy, đừng suy xét kỹ càng)
Cung Thù Hằng thế nào Tô Thanh Chu thế .
Bản y là một thông minh nhưng khó thể giữ bình tĩnh.
Thêm đó thể từng nhiễm linh vật.
Đầu tiên là nghiêm túc từng li từng tí một theo lời dạy bắt đầu thử nghiệm, nhanh nắm bí quyết.
Y thể cảm nhận cái gọi là Khí mà Lục Nhi , dần dần cũng thể tự nhiên điều khiển khí hít thở lưu giữ .
Cảm thấy vị trí cách rốn ba tấc mơ hồ phát nhiệt.
Sau đó Cung Thù Hằng tiếp tục dẫn dắt y, dạy y cách dùng ý niệm của điều khiển dòng Khí vô hình vô ảnh lưu chuyển giữa các huyệt vị và kinh mạch thể y, tạo thành một vòng tuần hảo.
Đối với mới bắt đầu luyện khí, linh khí bên cạnh hồ nước đủ nồng đậm, đủ để y thể cảm nhận cái gọi là Khí dễ dàng hơn ở những nơi khác.
Cung Thù Hằng mở mắt, nhưng Tô Thanh Chu bên cạnh nhập định.
Cung Thù Hằng vội vàng hang động để luyện thể.
Nàng nhẹ nhàng nhảy từ tảng đá xuống, đốt một đống lửa trại bên , dùng đá dựng một cái bệ đơn giản, đặt một vò nước lên đun.
Sau đó, nàng xử lý một con Tốn Vũ điểu, đơn giản xé thành mấy miếng lớn, ném vò sành.
Nàng cảm thấy đại ca của thật sự quá chu đáo, khi nhét thứ giỏ tre cho nàng.
Nếu thì nàng căn bản sẽ nhớ mang theo một cái vò sành lên núi.
Có thứ thật quá tiện lợi, nếu thỉnh thoảng về báo bình an để chứng minh và nhị ca vẫn , nàng thể ở trong núi cả đời.
khi nàng mang theo d.ư.ợ.c liệu sẵn ở nhà, ngoài một chút muối , mang theo gì cả.
Cũng , thể no bụng là .
Sau khi những thứ trong vò sành nấu xong, nàng thêm một chút củi đáy, xa một chút.
Nhìn thấy hai rễ tre lộ ngoài, nhắm mắt cảm nhận kỹ càng một chút.
Nhắm đúng một chỗ, ngón tay nàng vươn , khẽ điểm một cái, đất đất như sống tự động nứt , tứ phân ngũ liệt.
Những củ măng mùa đông còn giấu kín bên trong thấy ngày liền cứ thế lộ ánh mặt trời chói chang.
Cung Thù Hằng lập tức nhặt chiến lợi phẩm của , mà tay , đó tự niệm một cái trừ trần quyết.
Cảm nhận kỹ càng sự đổi của thể .
Không còn cảm giác động một chút là chịu nổi như nữa.
Tiến bộ thật sự quá lớn!