TRỌNG SINH PHẢN KÍCH: ĐẠI TIỂU THƯ ĐẾN TỪ VỰC SÂU - Chương 102: Xin lỗi

Cập nhật lúc: 2025-08-23 04:18:44
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Bưu cùng đám của theo kẻ dẫn đường, bước trong con hẻm.

Giữa hẻm, một đang đó, mỉm thản nhiên bọn họ, dường như chờ từ lâu.

Cả nhóm thoáng sững , mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.

Thời Cẩm liếc mắt tên đầu là Chu Bưu, đó xoay bước tiếp về phía .

 

 

“Đứng !”

Chu Bưu quát lớn.

Người phía thèm để ý, vẫn tiếp tục sâu trong hẻm.

 

 

“Bây giờ chạy thì muộn .”

Trong mắt Chu Bưu, hành động của cô chính là bỏ trốn.

 

 

Thời Cẩm chẳng buồn để tâm, bước chân vẫn dừng .

Ngay lập tức, đám của Chu Bưu đuổi theo, chặn cô ở cuối hẻm.

Thấy ánh mắt cô lia khắp xung quanh như đang tìm lối thoát, Chu Bưu liền hiệu cho hai tên đàn em chắn ngay cửa duy nhất, đó ngạo mạn cô.

 

 

“Chạy ! Xem mày chạy đến .”

Giọng hống hách đầy khí phách côn đồ của Chu Bưu vang lên.

Phía , đám đàn em hô hố, buông lời chế giễu Thời Cẩm chút kiêng dè.

 

 

Thời Cẩm thu ánh mắt, nét mặt bình tĩnh, đôi mắt trong trẻo lạnh lùng thẳng tên ngạo ngược :

là chỗ thật, còn đường thoát nữa.”

 

 

Câu vốn sai, nhưng tai đám Chu Bưu chút kỳ quái, khiến bọn chúng thoáng cảm giác ngược .

Như thể chính bọn chúng mới là kẻ vây chặt.

 

 

“Khoảng thời gian tao ở đây, mày dựa phận mà ngày ngày ức h.i.ế.p Uyển Nhi, ?”

Chu Bưu chất vấn, hừ lạnh:

“Đương nhiên, mày nhận cũng chẳng .

Hôm nay tao đến tìm mày chỉ vì một việc.”

 

 

“Việc gì?”

Thời Cẩm thuận miệng hỏi.

 

 

“Nể mặt chị gái Uyển Nhi của mày, tao yêu cầu cao.

Chỉ cần mày quỳ xuống xin Uyển Nhi, tự tát vài cái.

Và hứa từ nay về mỗi khi gặp cô nhường nhịn ba phần.

đông, mày tuyệt đối tây.

gì, mày tuyệt đối tranh.

Chỉ cần mày , chuyện coi như bỏ qua.

Bằng …”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-102-xin-loi.html.]

 

Một tên đàn em lập tức lôi máy , chuẩn ghi bộ cảnh tượng.

 

 

“Bằng thì ?”

 

 

Đôi mắt Chu Bưu nheo , giọng lạnh lẽo:

“Bằng , hôm nay mày đừng hòng rời khỏi đây nguyên vẹn.

Chu Bưu tao bao giờ đánh phụ nữ.”

 

 

Kẻ dám khiến nữ thần của chịu uất ức, tuyệt đối sẽ nương tay.

Cho dù mắt là một mỹ nhân nữa.

 

 

“Chỉ thôi ?”

Thời Cẩm bật khẽ.

 

 

Nụ thản nhiên, giọng nhẹ bẫng, rơi tai Chu Bưu chẳng khác nào khiêu khích.

Một ngọn lửa giận lập tức bùng lên trong lòng .

 

 

“Bắt lấy nó, đánh cho đến khi nó quỳ xuống!”

Chu Bưu lệnh.

 

 

Đối phó một đứa con gái, căn bản cần tự tay, đàn em của là đủ.

Hai tên đàn em lập tức xông tới, những kẻ còn sang một bên xem, đứa còn giương máy ghi hình.

Đây chính là món quà mà lão đại chuẩn tặng cho Lâm Uyển Nhi.

 

 

Hai gã thanh niên một trái một vươn tay chộp lấy cô, định nhanh chóng khống chế.

Thế nhưng mới đưa tay , một lực đạo mạnh mẽ truyền tới từ cánh tay, cổ tay bất ngờ một bàn tay trắng nõn như ngọc giữ chặt.

Trong khoảnh khắc còn đang sững sờ, cả hất mạnh sang bên, va đồng bọn bên cạnh.

Cả hai đ.â.m sầm , ngã sõng soài đất.

 

 

“Ái da!”

Cả hai đồng loạt kêu đau.

Trong cơn choáng váng, đỉnh đầu chợt xuất hiện một mảng bóng tối, một chiếc thùng gỗ lớn hiện ngay mắt.

 

 

“Bộp!”

Một tiếng vang nặng nề, chiếc thùng đập mạnh xuống bọn họ.

Máu chảy đầy đầu, tiếng rên la và lóc đau đớn vang vọng khắp hẻm.

Hai tên đó phế liệt.

 

 

Tất cả diễn chỉ trong vài thở, một chiêu, hai tên thanh niên liền đánh gục.

Chu Bưu cùng mấy tên đàn em phía đều ngây tại chỗ.

Loading...