Phong Cảnh chăm chú tấm ảnh, nhớ đến tiếng đàn thanh khiết trong trẻo của cô, liền loại bỏ khả năng .
Cô nhóc Thời Cẩm hẳn là chỉ đang thưởng thức giá trị nghệ thuật của nó thôi.
“Thứ bảy lịch trình gì ?”
Phong Cảnh nghiêng đầu hỏi Chu Minh.
“Anh định gì?”
Chu Minh bỗng dâng lên dự cảm .
“Thứ bảy sinh nhật một bạn, đến cho cô một bất ngờ.”
Phong Cảnh sang trợ lý.
“Anh xem, con gái thì thích quà gì?”
“Khoan .”
Chu Minh vội vàng ngăn .
“Anh con gái nào?”
“Tiểu Thời Cẩm đó.”
“Thời Cẩm?”
Chu Minh lập tức nhớ .
Tên đúng là c.h.ế.t tâm.
Chu Minh nể mặt mà dội gáo nước lạnh:
“A Cảnh, , nhưng quen với cô lắm ?
Anh cứ đường đột mà chạy đến, sẽ khiến khó xử đấy.
Trước mạng vẫn treo thưởng truy tìm ‘Cô gái hồ ly’.
Nếu lỡ liên tưởng đến cô , chẳng sẽ gây phiền phức cần thiết cho ?”
Phong Cảnh nhíu mày.
“Quà gửi đến là đủ , tấm lòng quan trọng hơn.”
Chu Minh tiếp tục khuyên nhủ.
“Thế cũng .”
Thấy cố chấp nữa, Chu Minh thầm thở phào nhẹ nhõm.
“Thứ bảy là ngày mấy?”
“Ngày 28.”
“Ngày 28 tháng 11? Ngày trùng với sinh nhật của đại tiểu thư đó.”
Chu Minh kinh ngạc lên tiếng.
Phong Cảnh nhíu mày, giọng trầm xuống:
“Cô đại tiểu thư nhà họ Phong.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-120-su-ghen-ti-cua-lam-uyen-nhi.html.]
Chu Minh chợt nhận lỡ lời, vội im bặt.
Trong bốn em nhà họ Phong, con gái duy nhất hầu như từng xuất hiện công chúng.
Không hiểu vì , Phong Cảnh đặc biệt chán ghét em gái duy nhất .
Anh thể nhớ rõ sinh nhật của ngoài, nhưng quên mất hôm đó cũng chính là sinh nhậtcủa em gái ruột .
Buổi tiệc sinh nhật ngày thứ bảy đến đúng hẹn.
Từ sáng sớm, tất bật chuẩn .
Trong sân bày kín hoa hồng nhập khẩu.
Toàn bộ đội ngũ trang trí lẫn đầu bếp đều là những cái tên nổi tiếng nhất Hán thành, thậm chí còn mời cả đầu bếp năm .
Mọi nguyên liệu đều vận chuyển từ nước ngoài về, món nào cũng quý giá, tốn kém vô cùng.
Nếu vì nhà họ Chu chen , chắc Lâm Gia Thành cũng chẳng nỡ tiêu phí xa hoa đến thế.
Lâm Uyển Nhi xuống đám tất bật lầu.
Hết vật phẩm xa xỉ đến vật phẩm xa xỉ khác đưa , quả thật hoành tráng đến cực điểm.
Cô ghen tị, điên cuồng ghen tị.
Bao năm ở nhà họ Lâm, cha từng tổ chức linh đình cho cô như .
Thế mà Thời Cẩm mới trở về, sinh nhật đầu tiên tổ chức trọng thể như thế.
Bảo cô ghen cho ?
Ai cũng hôm nay là sinh nhật của Thời Cẩm, nhưng ai cũng quên mất, hôm nay cũng chính là sinh nhật của cô.
Lâm Uyển Nhi đám tất bật, khẽ hừ lạnh từ cánh mũi.
Bây giờ càng rầm rộ bao nhiêu, lát nữa hãy chờ xem sẽ chật vật thế nào.
Trong lòng cô mong càng nhiều đến càng , mong chẳng ai chịu đến.
Nội tâm giằng xé, tâm trạng phức tạp vô cùng.
Ngay khi Thời Cẩm thức dậy, nhà thiết kế đến để lo trang điểm và tạo kiểu.
Cô bất kỳ yêu cầu nào, mặc cho họ sắp đặt, ngoan ngoãn chẳng khác nào một con rối giật dây.
Bên ngoài, tiếng thì thầm của đám hầu vang lên.
“Cậu đoán hôm nay bao nhiêu khách đến?”
“Không rõ.
nhà họ Chu bên cũng tổ chức tiệc, hình như là mừng sinh nhật cho một ‘con gái nuôi’.”
“Ha ha, con gái nuôi? Không chừng là cái loại ‘con gái nuôi’ đó.”
“Chứ còn gì, ai thật lòng xem như con gái mà nuôi chứ.”
“Thế phu nhân nhà họ Chu phản đối ?”
“Trước mặt Chu Kiến Quân thì bà chẳng tiếng gì.
Nói cũng , Chu Kiến Quân đúng là thâm độc.
Dùng một kẻ phận thấp hèn để so sánh với nhị tiểu thư, chẳng là đang mỉa mai, châm chọc cô ?”