Có mở đầu dậy rời , những vị khách khác cũng kìm nén nổi, trong lòng ngứa ngáy theo.
“Thư ký Trương, phiền với Tổng giám đốc Chu một tiếng, trong nhà chút việc, .”
Một vị tổng giám đốc dày mặt .
Thư ký Trương hiểu ý đồ của ông , mỉm đáp:
“Lý tổng, nhất là ngài tự với Chu tổng thì hơn.”
Lý tổng giả vờ hồ đồ.
“Ai ya, Chu tổng bận rộn như , chuyện nhỏ nhặt thế thể phiền ông .
Anh cứ một tiếng, sẽ tự xin ông .”
Nói , chẳng đợi thư ký Trương mở miệng, ông vội vàng rời , giống như phía thú dữ đuổi theo.
Một , hai , tiếp đó từng tốp khách lượt bỏ .
Chu Kiến Quân xuống , thấy khách khứa ngày một thưa thớt, nụ mặt ông cứng đờ thêm mấy phần.
Cô con gái nuôi đang cắt bánh kem, khi ngẩng đầu hội trường, suýt chút nữa tưởng hoa mắt.
Sao thấy ít hẳn ?
Mấy của tứ đại gia tộc liếc .
Nhị phòng nhà họ Lăng mỉm bước lên:
“Chu tổng, bên báo , chút tình huống đặc biệt cần xử lý.
Thật là, mấy ở ăn chẳng gì, chút chuyện nhỏ cũng xong.”
Chu Kiến Quân dám đắc tội nhà họ Lăng, mặt vội nặn nụ :
“Có năng lực thì gánh vác nhiều hơn, bọn họ thể rời xa sự lãnh đạo của Lăng tổng .”
“Thật ngại quá, .”
“Đâu , .
Ngài chịu đến đây hôm nay, là vinh hạnh của tiểu nữ .”
Cả hai bên khách sáo vài câu, Lăng tổng dẫn đầu rời .
Ba gia tộc còn cũng lượt dậy bỏ về.
Những khách khứa còn đang do dự, thấy tứ đại gia tộc đều bỏ , lập tức chẳng còn gánh nặng tâm lý, ào ào kéo rời khỏi bữa tiệc.
Trong nháy mắt, hội trường vơi hơn hai phần ba.
Người còn sót chỉ là những đơn vị, doanh nghiệp vốn sống nhờ nhà họ Chu.
Họ cũng sang nhà họ Lâm, nhưng lực bất tòng tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-127-nha-ho-chu-mat-het-the-dien.html.]
Lần , thể diện của nhà họ Chu nhà họ Lâm giẫm nát chân.
Vốn định cho nhà họ Lâm bẽ mặt, nhân tiện dạy dỗ Thời Cẩm một trận, kết quả ngược chính biến thành trò .
“Bốp”
Trong một căn phòng, vang lên tiếng tát chát chúa.
Con gái nuôi của nhà họ Chu ôm má, tủi yên trong phòng.
“Mặt mũi nhà họ Chu chúng đều mày mất hết .”
Chu phu nhân trút hết cơn giận lên cô .
Bà còn đánh tiếp, nhưng cô gái né sang một bên, xa vài bước, tủi phản bác:
“Hôm nay vốn sinh nhật của .
Xét cho cùng chẳng vì cho con trai bà hả giận, mới đắc tội nhà họ Lâm, phá hỏng chuyện ăn, còn mất mặt hôm nay .”
“Câm miệng!”
Chu Kiến Quân quát lớn.
Cô gái run lên, sợ hãi dám thêm lời nào.
Chu phu nhân còn xông lên dạy dỗ con “yêu tinh” , nhưng ánh mắt hung hãn của Chu Kiến Quân cho sợ đến rụt .
“Hãy quản cho thằng con bảo bối của bà .
Lần mà còn gây chuyện, ông đây sẽ tự tay đánh gãy chân nó.”
Lần , Chu Kiến Quân thực sự giận đến cực điểm.
Đây cũng là đầu tiên ông tỏ thái độ nghiêm khắc với con trai cưng như .
Chu phu nhân run rẩy, dám hó hé một tiếng.
Cùng lúc đó, bên phía nhà họ Lâm náo nhiệt hẳn lên.
Từng vị khách bước từ nhà họ Chu, nay dày mặt lượt đến cửa nhà họ Lâm chào hỏi.
Nhà họ Lâm chẳng từ chối ai, tất cả đều mời trong.
Kể từ khi tin nhà họ Phong đến, tâm trí Tần Quân Uyển liền bất an, cả mất hồn, tinh thần bồn chồn.
Một vị phu nhân chú ý thấy sắc mặt bà gì đó đúng, liền quan tâm hỏi:
“Lâm phu nhân, bà thấy khỏe ở ?”
Các phu nhân xung quanh cũng đồng loạt , rối rít ân cần thăm hỏi.
“Nếu thấy khỏe, thì nên nghỉ ngơi.
Chúng gấp gáp, sức khỏe của bà mới là quan trọng nhất.”