Chàng trai trẻ sững sờ.
Một tách cà phê, hai miếng bánh, mà hết bốn trăm tám mươi tệ.
Đó chính là tiền sinh hoạt của trong nửa tháng.
Nhân viên phục vụ chờ chút mất kiên nhẫn, nhắc nhở nữa:
“Tiên sinh.”
Chàng trai lấy chiếc ví cũ kỹ, lục tung bên trong.
Gom hết tất cả tiền cũng chỉ ba trăm lẻ năm tệ, thể tìm thêm một xu nào.
“… chỉ từng thôi.”
Cậu lúng túng, cúi đầu thấp giọng.
Trong mắt nhân viên phục vụ thoáng hiện lên sự khinh bỉ.
“Tiệm chúng thể chuyển khoản hoặc quẹt thẻ.”
“… … trong thẻ tiền.”
Khách xung quanh đưa mắt , ánh mắt rơi xuống đều mang theo sự coi thường.
“Phần còn tính hóa đơn của .”
Một giọng trong trẻo, lạnh nhạt vang lên đúng lúc.
Mọi đồng loạt sang, ánh mắt dừng Thời Cẩm.
Chàng trai trẻ kinh ngạc cô, đối diện với đôi mắt xinh thì tay chân lóng ngóng.
“ sẽ trả tiền cho cô.”
Chàng trai trịnh trọng cam kết.
Thời Cẩm phẩy tay bảo nhân viên phục vụ lui , khẽ vẫy tay với , hiệu xuống.
Chàng trai do dự hai giây, cuối cùng đối diện với cô.
Cậu lấy một cây bút từ túi áo, xé một tờ khăn giấy, tên và điện thoại lên đó đưa đến mặt cô.
“Số tiền đó, sẽ trả sớm thôi. Cảm ơn cô.”
Thời Cẩm liếc cái tên giấy.
Phó Vân Chu!
là , sai .
Kiếp , cô chỉ một thấy cái tên từ miệng nhà họ Lâm, cũng như từ tên biến thái .
Anh là một nhân vật truyền kỳ.
Cô còn cảm ơn tên biến thái đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-144-pho-van-chu.html.]
Bởi bao nhiêu kể về sự nghiệp của bên tai cô.
Thậm chí còn tiểu sử Phó Vân Chu mặt cô, tiếc nuối vì năm đó đầu tư dự án của .
Trước khi cô chết, Phó Vân Chu trở thành tổng giám đốc của một tập đoàn trong Fortune 500.
Tài sản lên đến hàng chục tỷ.
Anh tay trắng lập nghiệp, đầy tám năm đỉnh cao của ngành tài chính, chen chân bảng xếp hạng Forbes.
Một nhân vật huyền thoại.
Sau lưng nhân vật huyền thoại , còn một kẻ mắt như chim ưng, mũi nhạy như sói trong giới tài chính.
Phong Hành!
Chính tìm thấy Phó Vân Chu, cho nguồn vốn, cho gian lớn nhất để tự do phát huy, vẫy vùng bốn bể.
Ngày , bộ giới tài chính đều xem trọng Phong Hành và Phó Vân Chu.
Đều cho rằng Phong Hành sai một bước trí mạng.
Trong mắt họ, ý tưởng của Phó Vân Chu quá mức hoang đường, khó lòng thực hiện.
Phong Hành tin tưởng, và Phó Vân Chu quả thật lợi hại.
Anh những việc mà một ai khác thể .
Sáng tạo nên một đế chế thương mại, nên truyền kỳ của cả hai.
Thời Cẩm trai mặt, rụt rè ngượng ngùng.
Chính là vị Phó Vân Chu sẽ nổi danh khắp nơi, phong quang vô hạn.
Dáng vẻ khốn quẫn, lúng túng, tất cả khinh thường , thật sự khác xa với hình ảnh vài năm .
“Có thể cho xem bản kế hoạch ?”
Phó Vân Chu sững .
Thứ đó trong mắt khác chẳng đáng một xu, nhưng đối với quý hơn cả tính mạng.
“Nếu tiện, thì thôi cũng .”
Phó Vân Chu cô hiểu lầm, vội vàng lắc đầu, khẩn trương :
“Không , là… là bản kế hoạch bẩn .”
“Không , chỉ cần xem là .”
Thấy cô thật sự để tâm, Phó Vân Chu trịnh trọng đưa bản kế hoạch mặt cô.
Cẩn thận tránh xa tách cà phê, sợ thảm họa tái diễn.
Có thể , thực sự coi trọng và nâng niu bản kế hoạch .
Thời Cẩm hiểu rõ, mỗi một bản kế hoạch đều là tâm huyết của nó.