Trọng Sinh Phản Kích, Đại Tiểu Thư Đến Từ Vực Sâu - Chương 15+16: Muốn Lấy Lại Đồ Của Mình Thì Có Gì Sai? - Thấy Thương Cho Con Trai Cô

Cập nhật lúc: 2025-08-11 01:08:44
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời Cẩm lạnh lùng Tần Quân Uyển.

Đây chính là ruột của cô.

 

Trong mắt bà , Lâm Uyển Nhi mới là đứa con gái hảo nhất.

Dù cho cô đưa bao nhiêu bằng chứng cho thấy bộ mặt giả dối và đê tiện của Lâm Uyển Nhi.

vẫn thể bịa cả ngàn lý do để bênh vực.

Bất kể cô gì, bà cũng luôn tin lời của Lâm Uyển Nhi.

Trong mắt bà , Lâm Uyển Nhi là một tiểu thư nho nhã, hiền thục, cao quý và đầy khí chất.

Còn cô thì ?

Chỉ cần sai một chút thôi, bà mắng cô tới tấp.

Trong mắt bà , cô chỉ là một đứa con gái thô lỗ, vô giáo dục, chút phẩm chất nào, là một kẻ du côn ti tiện.

Những cảnh tượng như thế , suốt tám năm qua cô trải qua vô .

Từ lúc ban đầu là đau lòng, buồn bã, đến ghen tị, tức giận, cuối cùng tất cả dồn thành hận thù.

Sự phẫn nộ và thù hận khiến cô đ.á.n.h mất bản , bước lên một con đường lối về.

Cô bắt đầu nhắm Lâm Uyển Nhi, cướp thứ thuộc về cô .

Người xung quanh cô như một kẻ điên loạn.

Họ chỉ thấy Lâm Uyển Nhi hi sinh nhẫn nhịn, chỉ thấy cô sống trong nhà họ Lâm dễ dàng.

một ai thấy những thứ vốn dĩ là của cô.

Cô chỉ là lấy những gì vốn thuộc về mà thôi.

Có lẽ vì vẻ yếu đuối và sự lương thiện "đầy mê hoặc" , nên những đàn ông xung quanh đều yêu thích cô .

Người trai cha nhận nuôi cũng thích cô .

Vị hôn phu danh nghĩa của cô cũng thích cô .

Thậm chí cả họ thiết như em chí cốt cũng luôn thầm yêu cô .

Cuộc đời của Lâm Uyển Nhi cứ như nhân vật chính trong tiểu thuyết. 

Chẳng cần gì cũng đàn ông sẵn sàng vì cô mà hy sinh, thậm chí bỏ mạng vì cô .

Còn cô thì ?

Lại như vai nữ phụ độc ác trong truyện.

Không những cướp phận tiểu thư, cướp hạnh phúc đáng thuộc về cô , mà còn thường xuyên bắt nạt cô một cách tàn độc.

Nghĩ thật nực .

Kẻ cướp tổ chiếm chỗ như Lâm Uyển Nhi, đến khi mất tất cả nhận sự đồng cảm và thương xót của

Còn cô,  hại  đối diện với ánh mắt ghen ghét, khinh thường, thậm chí là phản đối từ tất cả bọn họ.

Chẳng đáng đồng cảm, lẽ nên là cô ?

Mười tám năm, cô gánh chịu đau khổ suốt mười tám năm trời.

Giờ đây chỉ là lấy những gì thuộc về , thì gì sai?

Có lẽ sai lầm duy nhất là, cô nên về, nên đòi thứ vốn thuộc về .

Mà nên vui vẻ để Lâm Uyển Nhi tiếp tục sống sung sướng danh nghĩa của cô.

Tần Quân Uyển đầu Thời Cẩm, :

"Uyển Nhi là ý , con cảm ơn thì thôi, còn ở đây ly gián chia rẽ.

Thói như , nhà chúng tuyệt đối dung thứ."

Thấy , rõ ràng là của Lâm Uyển Nhi, cuối cùng biến thành của cô.

Nói xem, nực ?

Trái tim từng tổn thương đến mức đầy rẫy vết nứt trong kiếp , nay chẳng còn cảm xúc gọi là “đau lòng”.

Đôi mắt của Thời Cẩm bình thản ruột đang trắng đen đảo lộn, đổ tội lên đầu cô.

"Đủ ."

Lâm Gia Thành quát một tiếng, lấy trong túi một chiếc thẻ ngân hàng, đưa cho cô:

"Thích quần áo gì thì tự chọn lấy."

Lâm Gia Thành liếc Lâm Uyển Nhi, hiếm khi dịu dàng với Thời Cẩm:

"Con gái nhà họ Lâm cần mặc quần áo khác từng mặc qua.

Không cần tiết kiệm tiền giúp cha, thích gì thì cứ mua."

Thời Cẩm nhận lấy thẻ.

Lâm Gia Thành cùng thư ký vội vã rời .

Trong phòng chỉ còn ba con đối mặt , ai nấy đều sững sờ , còn bà Vương và những khác thì lánh từ xa.

Thời Cẩm giơ giơ chiếc thẻ ngân hàng trong tay, mỉm ngọt ngào với hai con họ:

" mua sắm đây. Cái tiệc gặp mặt , chị tự . Chúc chị chơi vui vẻ."

Nụ của cô chẳng khác nào một cái tát vô hình, giáng mạnh mặt đối phương, khiến cô đau rát.

 

Ngay khi Thời Cẩm rời , Tần Quân Uyển tức giận đến mức n.g.ự.c thở dồn dập đều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-1516-muon-lay-lai-do-cua-minh-thi-co-gi-sai-thay-thuong-cho-con-trai-co.html.]

"Nó  ý gì ? Là đối xử tệ với nó ?"

"Mẹ ơi, đừng trách em gái, em chỉ đang giận trong lòng thôi, hết giận sẽ mà."

Tần Quân Uyển đứa con gái hiền dịu đang mặt, lòng thấy an ủi phần nào.

Bà để ý thấy con gái cố che giấu nỗi cô đơn, liền thương xót ngay:

"Không , cho con tiền, con thích gì thì mua ."

Ở một phía khác, Thời Cẩm khi rời biệt thự, để tài xế chở thẳng đến trung tâm thành phố.

Đứng giữa những tòa nhà chọc trời, ngước mắt bầu trời xanh trong, xuống những cao ốc to lớn như những khổng lồ.

Con ở giữa chúng trở nên nhỏ bé vô cùng, tựa như kiến đất, chẳng là gì cả.

nhớ bao lâu thấy ánh nắng bên ngoài.

Một năm, hai năm, còn lâu hơn thế nữa.

Nhà họ Lâm trói cô đưa cho tên biến thái độc ác đó, đổi lấy lợi ích đủ lớn để mở rộng tập đoàn họ Lâm.

Họ dùng tiền đổi từ cô để mua bất động sản cho Lâm Uyển Nhi, tổ chức đám cưới hoành tráng, cả nhà sống trong cuộc sống xa hoa phóng túng.

Còn cô thì sống trong địa ngục, một tia sáng, một ngày bình yên.

Đứng ánh nắng, cô nheo mắt , cảm nhận ánh nắng chiếu lên , ấm áp pha lẫn nóng rát.

Cảm giác thật !

"Bịch!"

Một bé chạy ầm ầm lao thẳng cô, cây kem tay rơi xuống ướt hết quần áo cô.

Đứa trẻ ngã xuống đất, toáng lên.

Mẹ đứa trẻ vội chạy tới bế con lên, thấy cánh tay bé trầy xước thì liếc cô bằng ánh mắt đầy giận dữ.

"Cô là thế nào ? Đi đường mà ?

Không coi chừng ? Lại còn con thương."

Thời Cẩm cúi đầu áo sơ mi dính đầy kem.

Rồi đứa trẻ đang bênh con trai hiểu đúng sai.

 

, nụ chút quỷ dị.

Cô cúi xuống nhặt nửa cây kem rơi đất, tới mặt đứa trẻ.

"Cô gì?"

Mẹ đứa trẻ cô bằng ánh mắt hung dữ, cố gắng dùng ánh mắt để dọa cô.

Thời Cẩm đáp, trực tiếp dùng phần kem còn ấn lên chiếc váy trắng của cô .

 

"Aaa!"

Mẹ đứa trẻ hoảng sợ hét lên.

 

Tiếng hét chói tai thu hút đường xung quanh, đều về phía đó.

Nhìn thấy hai đều dính kem và đứa trẻ , họ đoán chuyện gì đang xảy .

"Cô là thế nào , chỉ đẩy ngã con khiến nó thương, còn bẩn váy .

Phải bồi thường váy cho , cái váy đắt tiền."

Mẹ đứa trẻ hét lên đầy điên cuồng.

Thời Cẩm chỉ tay về phía camera giám sát cách đó vài mét. 

"Ở đó bằng chứng. Cô chắc chắn đúng ?"

Ánh mắt đứa trẻ lấp lửng, dám gì nữa.

Mọi xung quanh dường như hiểu rõ, đây là trường hợp kẻ tố cáo khác .

"Thật thương con trai cô."

Nói xong, Thời Cẩm rời .

 

Mọi xung quanh chỉ trỏ đứa trẻ, tức giận đ.á.n.h con một cái, bế đứa trẻ thét bỏ chạy vội vã.

Không xa đó, một nhóm những thành đạt mặc vest chỉnh tề bước từ trung tâm thương mại.

Người đầu nhóm là một đàn ông dáng cao gầy.

Khuôn mặt thanh tú với các đường nét sâu sắc nhưng lạnh lùng và nghiêm nghị.

 

Đôi mắt sâu thẳm của về phía đám đông đang tụ tập xa.

Ánh mắt sắc bén bắt gặp một bóng quen thoáng qua, định kỹ hơn thì bóng đó biến mất.

"Diệp tổng?"

Trợ lý bên cạnh nhắc nhở.

Diệp Thần thu hồi ánh mắt, trong xe.

Chiếc xe Rolls-Royce từ từ lăn bánh rời .

Loading...