Suy cho cùng, vẫn là vì tiền.
Trước , cô từng khao khát sự quan tâm của xung quanh.
Mỗi chỉ cần cô đưa tiền, bọn họ liền trở nên quan tâm, trở nên ấm áp.
Sự ấm áp và quan tâm , chính là thứ mà cô từng khát khao.
Dù rõ sự ấm áp đó, sự quan tâm đó đều mang theo lợi ích, nhưng cô cam tâm tình nguyện, ngọt ngào chấp nhận.
Khi , cô ngây ngô nghĩ rằng, lấy chân tâm đổi lấy chân tâm, sẽ một ngày bọn họ coi cô là .
bài học của kiếp , cuối cùng cô hiểu, giả dối mãi mãi cũng chỉ là giả dối.
Vì tiền, bọn họ thể tỏ ân cần hỏi han.
Cũng vì tiền, bọn họ thể trở mặt đ.â.m lưng cô.
“Ân tình một bữa cơm của nhà họ Lưu, sớm trả hết .
Nếu còn việc gì khác, thì đừng liên lạc với nữa.”
Mẹ Lưu cô dứt khoát như thế, cơn tức bốc lên.
“Mày tin tao sẽ lập tức với đám phóng viên bên ngoài rằng mày là kẻ vong ân bội nghĩa ?”
“Cứ tự nhiên.”
“Bộp!”…
Điện thoại cúp ngang!
Mẹ Lưu tức đến mức gân xanh nổi đầy trán, mồm năm miệng mười chửi rủa.
May mà trong phòng bệnh bệnh nhân khác.
Sáng sớm hôm , khi trời mới tờ mờ sáng, Thời Cẩm còn đang ngái ngủ thì tiếng chuông điện thoại cho tỉnh dậy.
“Diệp Thiển!”
Thời Cẩm nghiến răng gọi tên cô.
Diệp Thiển chẳng để tâm đến cơn giận lúc mới ngủ dậy của cô, giọng đầy lo lắng:
“Có chuyện lớn .
Cái nhà họ Lưu đang bôi nhọ mạng.
Bây giờ cả mạng ném đá .
Ngoài khu chung cư nhà , chắc chắn một đám phóng viên chực chờ.
Hôm nay đừng đến trường thì hơn.
Nếu bọn họ chặn ở nhà, chắc chắn sẽ tìm đến trường.”
Thời Cẩm liếc đồng hồ, mới sáu giờ rưỡi.
Giọng cô lười biếng, mềm mại:
“Ừ, .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-159-thoi-cam-bi-ca-mang-nem-da.html.]
Cúp máy xong, Thời Cẩm lặng lẽ mở web, nhanh thấy tin tức.
Từ đoạn video ngắn ban đầu, cho đến lúc Lưu mẫu nhận phỏng vấn.
Họ tố cáo cô vô tình vô nghĩa, còn tranh thủ kể khổ để lấy lòng thương hại cư dân mạng.
Ánh mắt cô lướt xuống phần bình luận, tùy ý thoáng qua.
Bình luận một chiều, tất cả đều mắng cô vong ân phụ nghĩa, mắng cô giàu sang mà thất đức.
Thậm chí kẻ nguyền rủa, công kích cá nhân, những lời lẽ chướng tai khó vô cùng.
Cô lặng lẽ thoát khỏi web, tiện tay ném điện thoại qua một bên.
Thần sắc thản nhiên, mặt hề lộ chút tức giận, tựa như chuyện chẳng liên quan gì đến .
Hồ Tâm Đảo
Diệp Thiển cầm điện thoại, lon ton chạy tìm chú út, gõ cửa phòng nhưng chẳng ai đáp .
“Chú Tần, chú út ?”
Quản gia Tần :
“Tứ thiếu gia bay sang nước M từ rạng sáng nay , chắc một tuần mới về.
Nếu tiểu thư việc gấp, thể gọi điện cho .”
Diệp Thiển tức đến mức giậm chân.
“Thật tức c.h.ế.t .
Lúc cần thì chẳng thấy bóng dáng , thì cần chú để gì chứ!”
Quản gia Tần chỉ bên cạnh ha hả, tam tiểu thư vì nổi cáu.
Ma Đô
Trong một nhà hàng năm , Phong Cảnh ăn vận bảnh bao bước , trợ lý chuẩn xong bữa sáng.
Sau khi Phong Cảnh xuống, trợ lý riêng nhỏ giọng :
“A Cảnh ca, chuyện .”
“Chuyện gì?”
“Cô Thời Cẩm hình như bôi nhọ mạng.
Có kẻ còn bới móc nhiều thông tin cá nhân của cô .
E là mấy ngày tới cô sẽ khó mà yên .”
Từ khi Phong Cảnh đối với cô gái hồ ly chút khác biệt, trợ lý âm thầm chú ý nhiều đến cô.
Tình cờ hôm nay lướt tin tức, liền thấy ngay tin liên quan đến cô.
Phong Cảnh đặt đũa xuống, cầm điện thoại lên, đăng nhập mạng.
Khi thấy đoạn video , cùng những bình luận đầy công kích phía , gân xanh trán nổi rõ, sắc mặt âm trầm đáng sợ.