TRỌNG SINH PHẢN KÍCH: ĐẠI TIỂU THƯ ĐẾN TỪ VỰC SÂU - Chương 374+375: Tuyên Thệ Chủ Quyền - Tiệc Chia Tay
Cập nhật lúc: 2025-10-06 09:09:08
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Thâm thấy động tĩnh, , mặt hiện lên nụ , sải bước chân dài tiến về phía cô .
Phong Vân Dao thấy đến, tim "thình thịch" đập mạnh ngừng.
Khi cách giữa hai ngày càng gần, gương mặt cô ửng hồng, đang chuẩn mở miệng thì đó trực tiếp lướt qua, hướng thẳng đến phía lưng cô .
“Tiểu Cẩm.”
Giọng của Diệp Thâm dịu dàng vang lên.
Phong Vân Dao , Diệp Thâm ánh mắt tràn đầy ôn nhu về phía con gái , sắc hồng má lập tức biến mất, trong mắt chỉ còn vẻ nhục nhã khó chịu.
Thời Cẩm , chớp chớp mắt, như đang lặng lẽ :
“Sao đến đây?”
Phong Cảnh thấy bộ dạng “háo sắc” của Diệp Thâm, lập tức tức giận thôi:
“Diệp Thâm, đến đây gì? Nhà hoan nghênh .”
Phong An quát một tiếng:
“Phong Cảnh, vô lễ.
Tiểu Diệp, con và Tiểu Cẩm quen ?”
“Vâng, chú Phong.”
Diệp Thâm đáp.
Phong An thấy hai chữ “chú Phong”, lòng còn đang lấy lạ, thằng nhóc gọi như , thì ngay đó liền :
“Tiểu Cẩm là bạn gái , tất nhiên gọi chú là chú.”
“Cái gì?”
Phong Cảnh giận dữ nhảy dựng, trừng to mắt.
Phong Hành nheo mắt nguy hiểm.
Phong Bách lạnh lùng gườm chằm chằm kẻ mặt.
Phong An kinh ngạc đến mức cằm suýt rơi xuống đất.
Sắc mặt Phong Vân Dao trắng bệch, tin nổi những gì .
Ngay cả Thời Cẩm cũng sững sờ ngây .
(´Д`)
Rốt cuộc Diệp Thâm đang giở trò gì thế ?
Phó Tư Nghiễm nắm chặt lấy tay Thời Cẩm, như thể sợ cô sẽ chạy mất.
Diệp Thâm bước đến, đến phía bên cong của Thời Cẩm, tự nhiên nắm lấy tay cô, hề sợ hãi bầu khí phẫn nộ đang lan tràn từ cha con nhà họ Phong.
Sắc mặt thản nhiên:
“Thật ngờ tiểu Cẩm là con gái của chú Phong.
Nhớ lúc nhỏ còn từng bế cô , hôn cô nữa.
Đây chắc là duyên phận định sẵn .”
“Anh từ lúc nhỏ súc sinh như ?”
Phong Cảnh nghiến răng.
Anh càng Diệp Thâm càng chướng mắt.
Tên từ nhỏ đến lớn lúc nào cũng đáng ghét, thật c.ắ.n c.h.ế.t !
Diệp Thâm để ý đến Phong Cảnh đang giở thói trẻ con, sang với Phong An:
“ sẽ đưa tiểu Cẩm về , đợi hết kỳ nghỉ hè sẽ đưa cô về Đế Đô.”
Anh là đưa về Đế Đô, đưa về nhà họ Phong, ý tứ quá rõ ràng.
Cô mở miệng thế nào, thì để cô .
“Dì Phó, chuyện riêng với dì.”
Nhân lúc Phó Tư Nghiễm còn tỉnh táo, Diệp Thâm liền lên tiếng.
Hai rời , chẳng bao lâu cùng trở .
Lúc , hốc mắt Phó Tư Nghiễm đỏ hoe, ánh dành cho Thời Cẩm ngập tràn tự trách.
Phó Tư Nghiễm nắm lấy tay con gái, đặt tay Diệp Thâm:
“Thay dì chăm sóc con bé thật .”
Không ai Diệp Thâm gì, thể khiến một vì nhớ con mà sinh bệnh chủ động buông tay.
Phó Tư Nghiễm buông, Phong An lấy vợ chuẩn, tự nhiên cưỡng ép giữ .
Nhìn thấy Diệp Thâm sắp đưa Thời Cẩm rời , ba em nhà họ Phong thể dễ dàng để rời như .
Ánh mắt thản nhiên của Diệp Thâm thẳng ba chặn mặt, dừng Phong Hành:
“Trước khi các hiểu cô đủ rõ, buông tay mới là sự bảo vệ nhất dành cho cô .”
Phong Hành là thông minh, liền hiểu , lập tức tránh đường.
Phong Cảnh vẫn ngăn , nhưng Phong Bách giữ chặt.
Ba em chỉ thể Diệp Thâm một dắt Thời Cẩm rời khỏi nhà họ Phong.
Phong Hành tuy hài lòng với màn tuyên thệ chủ quyền của Diệp Thâm, nhưng thừa nhận, quả thực hiểu Thời Cẩm hơn bọn họ.
Hôm nay đến đây là để giải vây cho cô, để che chở bảo hộ cô.
Ngoài sân, Diệp Thâm đưa Thời Cẩm lên xe, xe trực tiếp rời khỏi khu nhà ở canh gác nghiêm ngặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-374375-tuyen-the-chu-quyen-tiec-chia-tay.html.]
Thời Cẩm nghiêng đầu bên cạnh, khẽ :
“Cảm ơn , Diệp.”
Tiếng “ Diệp” , cô gọi bằng cả sự tự nguyện.
Thời Cẩm ngốc.
Anh cô kẻ , để cô khó xử, cần chuẩn bất kỳ lời giải thích nào, thể nhẹ nhàng, thoải mái rời khỏi Phong gia.
Nhìn Diệp Thâm, cô luôn cảm giác như ngắm hoa trong sương, đôi khi tưởng rằng thấu, nhưng chẳng mấy chốc phát hiện còn bí ẩn hơn tưởng tượng.
Ánh mắt thâm sâu, tựa như hồ nước tĩnh lặng, giống một tấm gương, thể soi thấu lòng .
Giống như chuyện hôm nay, cô kịp gì, kịp thời xuất hiện, đúng lúc giúp cô dàn xếp tất cả.
Chỉ riêng năng lực , chẳng bình thường nào cũng .
Cái sự chu đáo và tinh tế , khiến cô tình nguyện gọi một tiếng " Diệp".
Khóe mắt Diệp Thâm nhướn lên, ánh nghiêng liếc về phía cô:
“Không cần khách sáo. Em định ở Đế Đô vài ngày, về thẳng Hán thành?”
“Về Hán thành thôi.
Đế Đô… còn một tháng nữa, sẽ thường trú ở đây.
Đến lúc đó dạo cũng muộn.”
Thời Cẩm thành phố xa lạ , nơi mà bao hằng mơ ước.
“Được.”
Diệp Thâm gọi điện cho trợ lý Phương Tưởng:
“Vừa cùng trở về.”
Hai tiếng , Thời Cẩm và Diệp Thâm cùng lên chuyên cơ, bay về Hán thành.
...
Cùng lúc đó, trong một hội sở giải trí nào đó, một nhóm nam nữ trẻ tuổi đang ồn ào ca hát, uống rượu, khung cảnh vô cùng náo nhiệt.
“Hôm nay là tiệc chia tay của Hoàng thiếu gia, chúng chúc Hoàng thiếu gia tiền đồ như gấm, chí hướng rộng mở, muôn dặm hanh thông.
Nào, cạn ly!”
Hoàng Dật Vân vây ở trung tâm, mỉm nhận lấy lời chúc phúc từ đám bạn.
“Chén rượu cạn , các tùy ý.”
Hoàng Dật Vân hào sảng uống cạn rượu trong ly.
Ngồi ở một góc, Lâm Uyển Nhi về phía Tôn Vũ Hinh đang cạnh Hoàng Dật Vân, lòng ghen tuông cuồn cuộn dâng lên.
Vốn dĩ, vị trí đó đáng là của cô .
khi nhà họ Lâm sụp đổ, cô còn xứng đáng ở nơi đó nữa.
Lâm Uyển Nhi một góc đầy u oán, chẳng ai để tâm.
“Lâm Uyển Nhi, đến đây, mời cô một ly.”
Hoàng Vĩ híp mắt, chủ động bước đến gần.
Lâm Uyển Nhi liếc , mỉm cụng ly.
“Nghe cô chuẩn nước ngoài, định thế?”
Hoàng Vĩ hỏi.
Chưa kịp để cô mở miệng, Tần Tĩnh xen :
“Cô lấy tiền mà nước ngoài.”
Sắc mặt Lâm Uyển Nhi thoáng cứng , cô vẫn gượng :
“Tần Tĩnh, tin đồn vớ vẩn ở .
nộp hồ sơ Học viện Điện ảnh Đế Đô từ lâu, tháng sẽ nhập học.”
“Thì cô định giới giải trí ?
Sau thành minh tinh lớn , đừng quên những bạn học cũ chúng đấy.”
Hoàng Vĩ .
Đám bạn học xung quanh xong, liền nhao nhao phụ họa.
“Chúng cùng kính minh tinh tương lai một ly nào!”
“Minh tinh tương lai nhớ đừng quên bọn nhé!”
“Đương nhiên là .”
Lâm Uyển Nhi mỉm đáp .
Tiếng ồn ào náo nhiệt bên khiến Hoàng Dật Vân chú ý, ánh mắt dừng Lâm Uyển Nhi.
Đối với cô , trong lòng thật sự chút phức tạp.
Dù , Lâm Uyển Nhi cũng từng là cảm tình.
Tôn Vũ Hinh nhận ánh của Hoàng Dật Vân, liền thuận theo tầm mắt sang phía Lâm Uyển Nhi, ánh mắt khẽ nheo .
Lúc còn ở Thịnh Đức, Lâm Uyển Nhi luôn tranh giành vị trí hoa khôi với cô .
Rõ ràng chẳng xinh đến , cứ tỏ như tiên nữ thoát tục, màng thế sự.