TRỌNG SINH PHẢN KÍCH: ĐẠI TIỂU THƯ ĐẾN TỪ VỰC SÂU - Chương 376+377: Thân phận thật sự của Thời Cẩm - Hoàng Dật Vân xảy ra chuyện
Cập nhật lúc: 2025-10-06 09:47:38
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sắp tới, nhà họ Tôn dự định sẽ liên hôn với nhà họ Hoàng.
Tôn Vũ Hinh vốn khá hài lòng với Hoàng Dật Vân, tất nhiên thích trong mắt vị hôn phu của còn con gái khác, mà từng chút quan hệ với .
Tôn Vũ Hinh liền dậy, sang với Hoàng Dật Vân:
“Anh Dật Vân, chúng qua đó kính rượu .”
“Được.”
Hoàng Dật Vân mỉm dịu dàng.
Tôn Vũ Hinh lập tức khoác tay , hướng về phía Lâm Uyển Nhi tới.
“Lâm Uyển Nhi, và Dật Vân đến kính rượu vị minh tinh tương lai đây.”
Tôn Vũ Hinh dựa Hoàng Dật Vân, ngạo nghễ lên tiếng như đang tuyên bố chủ quyền.
Bàn tay đặt gầm bàn của Lâm Uyển Nhi siết chặt , cô gắng gượng nở nụ , để khác điểm chê , nâng ly lên:
“Đâu đáng gì, trái , chúc phúc cho hai , thiên trường địa cửu, bạc đầu giai lão.”
Bọn họ đến, hội trường liền đưa mắt về phía .
Người ở Thịnh Đức ai chẳng mối quan hệ giữa ba bọn họ.
Trước Hoàng Dật Vân và Lâm Uyển Nhi từng hôn ước, khi nhà họ Lâm sụp đổ, hôn ước cũng nhà họ Hoàng đơn phương hủy bỏ.
Lâm thị đủ năng lực chống đối, chỉ thể c.ắ.n răng nhẫn nhịn.
Nhà họ Hoàng sang kết với nhà họ Tôn, để hoa khôi Thịnh Đức, Tôn Vũ Hinh và Hoàng Dật Vân thành đôi.
Trai tài gái sắc, quả thực xứng đôi.
Tôn Vũ Hinh mỉm đáp:
“Cảm ơn lời chúc phúc của Uyển Nhi.
và Dật Vân nhất định sẽ bền lâu.”
Nói xong, cô kiễng chân hôn lên má Hoàng Dật Vân một cái.
Mọi xung quanh lập tức ồn ào hẳn lên, tiếng reo hò vang dội ngớt.
“Hoàng thiếu gia, chẳng cũng nên hôn một cái ?”
“ thế, Hoàng thiếu gia, hôn .”
“Hôn , hôn !”
Tiếng hò hét dồn dập, náo động cả hội trường.
Tựa như họ quên mất sự tồn tại của Lâm Uyển Nhi, quên mất phận từng của cô .
Lâm Uyển Nhi những gương mặt xung quanh, cảm thấy ghê tởm đến buồn nôn.
Cô thể để lộ bất kỳ cảm xúc nào, chỉ thể miễn cưỡng nở nụ , đôi nam nữ mặt phô bày ân ái, Tôn Vũ Hinh công khai khiêu khích .
Bị cổ vũ, Hoàng Dật Vân bất đắc dĩ hôn lên môi Tôn Vũ Hinh.
Vốn chỉ định chạm nhẹ thoáng qua, nào ngờ Tôn Vũ Hinh chủ động, giữ chặt , trực tiếp biến thành một nụ hôn kiểu Pháp nồng nhiệt.
“Ồ~~~!!!”
Không khí lập tức bùng nổ.
Bàn tay Lâm Uyển Nhi siết chặt đến mức móng tay cắm sâu da thịt mà hề .
Bên cạnh, Tần Tĩnh chú ý thấy gương mặt khó coi của cô , liền :
“Lâm Uyển Nhi, cô Thời Cẩm là con gái nhà nào ?”
Lâm Uyển Nhi đầu, giọng điệu khó chịu:
“Ai mà là thứ con hoang nhà nào.”
“Con hoang?”
Tần Tĩnh bật khẽ.
“Lời mà để Diệp Thiển hoặc nhà họ Phong , cô c.h.ế.t chắc.”
Trong lòng vốn đầy lửa giận, , Lâm Uyển Nhi khách khí đáp :
“Nó chẳng qua chỉ là kẻ nịnh hót mà thôi, lấy lòng nhà họ Phong thì gì chứ.”
Tần Tĩnh khẽ bật :
“Lâm Uyển Nhi, cô đúng là ngây thơ.
Bảo nhà họ Lâm diệt vong mà đến giờ cô vẫn hiểu vì .
Hôm nay thấy cô đáng thương, sẽ tiết lộ cho cô một bí mật.”
Lâm Uyển Nhi khẽ nhíu mày.
Tần Tĩnh nghiêng , ghé sát tai cô , thì thầm:
“Thời Cẩm chính là tiểu thư của nhà họ Phong, một trong bát đại gia tộc ở Đế Đô, là tiểu thư dòng chính đó.”
Đôi mắt Lâm Uyển Nhi mở to, trừng thẳng:
“Sao thể?”
Tần Tĩnh nhún vai, giang tay :
“Đó là sự thật. Thân phận của cô tôn quý vô cùng.
cũng chỉ tình cờ Diệp Thiển và Lam Đóa Đóa trò chuyện mới .
Chấn động ? Tin tức , mấy .”
Ánh mắt Lâm Uyển Nhi gắt gao dán chặt Tần Tĩnh, lâu vẫn thể tiêu hóa nổi tin tức kinh .
Đứa con hoang như Thời Cẩm, thể là con gái nhà họ Phong chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-376377-than-phan-that-su-cua-thoi-cam-hoang-dat-van-xay-ra-chuyen.html.]
Sao thể là…
“Vì cô cho ?”
Tại cho cô , dĩ nhiên là bảo Tần Tĩnh .
Ngay khi phận của Thời Cẩm, chân Tần Tĩnh suýt chút nữa mềm nhũn mà ngã xuống.
Cô còn tưởng Thời Cẩm gọi điện cho là để trả thù chuyện ngày cô cứ nhằm cô gây khó dễ, trong lòng đang hoảng sợ, nào ngờ đối phương đưa một vụ giao dịch.
Thời Cẩm bảo cô vô tình tiết lộ bí mật cho Lâm Uyển Nhi, thì ân oán giữa hai bên xem như xóa bỏ.
Làm , chẳng cần do dự.
Còn về lý do Thời Cẩm như , đạt mục đích gì?
Tần Tĩnh , cô cũng ngu ngốc mà tìm hiểu.
Tần Tĩnh nhún vai:
“ và Thời Cẩm thù, từ lúc phận của cô , trong lòng khó chịu lắm.
Nín nhịn lâu cũng tìm ai đó mà chia sẻ.
Ấy da, suýt nữa thì quên, quan hệ giữa cô và Thời Cẩm hình như còn tệ hơn cả với cô .”
Lâm Uyển Nhi nghiến răng ken két.
Con nhỏ nhất định là cố ý.
Trước , khi cô còn là đại tiểu thư nhà họ Lâm, con nhỏ ở bên cạnh nịnh nọt lấy lòng chẳng khác nào một con ch.ó nhỏ.
Giờ thì cố tình dùng chuyện để khiến cô buồn nôn.
Con nhỏ thấy cô sợ hãi, hoảng loạn ư?
Nằm mơ !
“Yên tâm, quan hệ giữa và Thời Cẩm .”
Vừa dứt lời, bên cạnh liền vang lên một tràng kinh hô:
“Trời ơi!”
Hoàng Dật Vân còn cùng Tôn Vũ Hân hôn sâu nồng nhiệt, bỗng thấy mắt cuồng, nhanh đó, tiếng la thất thanh của xung quanh vang lên:
“Hoàng thiếu gia, mũi, tai chảy m.á.u !”
Hoàng Dật Vân đưa tay sờ mũi, chất lỏng dính dấp nhuộm đỏ bàn tay.
Nhìn thấy m.á.u tay, cả chợt mềm nhũn, ngã sụp xuống đất.
Hiện trường lập tức hỗn loạn.
Lâm Uyển Nhi Hoàng Dật Vân gục xuống, tim run rẩy dữ dội.
Chẳng lẽ là do t.h.u.ố.c đó…
Ý nghĩ lóe lên liền nhanh chóng cô phủ định.
Không thể nào, tuyệt đối thể nào!
Cô chỉ bỏ lượng nhỏ, đủ liều thì thể nông nỗi .
Nhất định là mắc bệnh gì đó nên mới như .
Dáng vẻ bây giờ của , tuyệt đối liên quan gì đến cô .
Lâm Uyển Nhi tự thuyết phục bản như thế.
Hoàng Dật Vân xe cứu thương đưa , Lâm Uyển Nhi lặng lẽ trở về nhà họ Tần.
Vừa bước giọng mỉa mai chua ngoa của mợ:
“Có , đúng là sung sướng, chẳng cần gì cũng ăn, dùng.
Thật là quá !”
Nếu là , Lâm Uyển Nhi còn lấy lòng đôi chút, nhưng hôm nay lòng rối bời, cô trực tiếp phớt lờ.
Tần phu nhân thấy cô như , lửa giận bốc lên, quát:
“Không giáo dưỡng! Trưởng bối chuyện với cô, cô cái kiểu thái độ gì ?
Không gặp thì cút khỏi nhà họ Tần .”
Tần Quân Uyển thấy động tĩnh, từ trong phòng bước .
Nhìn thấy vẻ mặt con gái khác thường, thấy chị dâu đang nổi nóng, bà vội bước hòa giải:
“Chị dâu, Uyển Nhi chắc chắn là mệt , chị đừng chấp nhặt với lớp trẻ.”
“Nhà họ Tần nuôi các ăn, nuôi các ở, còn bày sắc mặt cho ai xem?
là thứ vong ân bội nghĩa nuôi quen!”
Thấy lời bà càng lúc càng khó , sắc mặt Tần Quân Uyển cũng sa sầm.
“Ầm ĩ cái gì đó!”
Cụ bà nhà họ Tần xe lăn do hầu đẩy .
Tần phu nhân thấy chồng đến, tình nguyện mà ngậm miệng.
Nếu vì bà cụ luôn che chở Tần Quân Uyển, đôi con sớm bà đuổi khỏi cổng.
Tần Quân Uyển kéo cô con gái thất thần lên lầu, đóng cửa liền trầm mặt xuống:
“Con chọc giận bà cái gì nữa thế?
Chẳng , dỗ dành bà , đừng gây chuyện với bà .”
Bà nghiêm giọng trách mắng.
“Mẹ, Thời Cẩm là con gái nhà nào ?”
Đột nhiên, Lâm Uyển Nhi ngẩng đầu bà .