Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 299: Ngăn chặn đàn anh bụng dạ khó lường (3)

Cập nhật lúc: 2024-12-07 13:16:27
Lượt xem: 924

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ở bên , đám Tô Nhuyễn tìm kiếm, ngắm trai khắp nơi. Không ngờ phía bên , đám giáo quan cũng đang thảo luận về bọn họ.

Giáo quan Tôn thấy đám nữ sinh duỗi cổ ngó xung quanh, : “Chắc chắn đang Diệp Tri Văn khoa triết học.”

Anh cảm thán: “Sinh viên năm nhất khác, hoạt bát thật đấy.”

Một huấn luyện viên khác hâm mộ : “Đội ngũ dẫn dắt nhiều sinh viên khoa ngoại ngữ ? Mỹ nữ như mây nhỉ?”

Giáo quan Tôn : “ mấy nữ sinh , thấy nam sinh theo dõi , chừng kỳ quân sự sẽ bắt đầu theo đuổi.”

“Là cô gái Phong Cảnh Diệp đỡ ?”

Giáo quan Tôn : “Cũng đúng, thấy Phong Cảnh Diệp ý tứ với cô bé đó thật, nếu là giáo viên phụ đạo khoa quản lý, suốt ngày quan tâm tới khoa ngoại ngữ như .”

thấy bên , nhưng ánh mắt lúc nào cũng về phía cô gái .”

Anh đầu hỏi Lộc Minh Sâm: “Trung giáo Lộc, phát hiện ?”

Lộc Minh Sâm rũ mắt thờ ơ : “Đàn năm ba, lợi dụng chức vụ tiếp cận nữ sinh, các thấy nhớ ngăn cản.”

Giáo quan Tôn chần chừ: “Bọn họ quân nhân, hơn nữa cũng là chuyện thường tình mà, ai chẳng lòng yêu cái , huống chi cô gái chỉ xinh, khí chất còn đặc biệt…”

“Ngày nào chúng còn dạy bọn họ, thì phụ trách tới cùng. Tóm ngăn chặn đám bụng khó lường tiếp cận nữ sinh.”

Lộc Minh Sâm xong, đột nhiên dậy khiến hoảng sợ. Sau đó chỉ thấy lấy cái còi đặt bên miệng, thổi: “Tập hợp!”

Các giáo quan hẹn mà cùng đồng hồ cổ tay, còn ba phút nữa mà.

Giáo quan Tôn về phía khoa ngoại ngữ theo bản năng, lập tức thấy Phong Cảnh Diệp đang về phía cô gái , trung giáo Lộc vì ngăn cản bọn họ chuyện chứ?

Khi , Triệu Yến Yến đang kích động lắc lắc cánh tay Tô Nhuyễn: “Đàn Phong đang qua đây, mau cảm ơn ghế dựa của , mau chuyện với !!!”

Tô Nhuyễn cạn lời, điều đúng là cảm ơn giúp đỡ, nhưng đối phương kịp đến gần, tiếng còi tập hợp vang lên.

Phong Cảnh Diệp sửng sốt, Tô Nhuyễn chỉ thể vội vàng một câu “Cảm ơn đàn ”, mau chóng chạy về nơi tập hợp.

Không ảo giác của Tô Nhuyễn , mà khi tập hợp cô luôn cảm thấy, hình như Lộc Minh Sâm vui, ai cũng lạnh lùng, dọa im như ve sầu mùa đông.

Ngay cả thời gian chạy chỗ mặt đối mặt cũng dám , cả đội ngũ ngoài tiếng hô khẩu lệnh của , chính là tiếng quần áo cọ xát khi di chuyển.

Anh cũng chắn nắng quạt gió giúp cô nữa, ngược ở phía bên , cách cô rõ xa.

Tô Nhuyễn nhăn mũi , cũng thèm để ý đến nữa. Cô từ bỏ việc đoán tâm tư của Lộc Minh Sâm , thích gì thì , để ý đến cô càng , cô càng dễ điều chỉnh cảm xúc.

Sau khi đội ngũ huấn luyện xong, đổi sang bài huấn luyện cá nhân, cuối cùng còn điểm danh đơn độc.

“Thứ tư hàng ba, trái, trái! Đi về phía .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-299-ngan-chan-dan-anh-bung-da-kho-luong-3.html.]

“Thứ hai hàng đầu, về phía ! Quẹo trái! Quẹo .”

……

Điểm danh huấn luyện đơn độc kiểu khiến vô cùng áp lực, Tô Nhuyễn yên lặng ghi nhớ vị trí của . Hiện tại đều mặt về phía , cô chính là cuối hàng thứ tư…

Lúc cô đang nghĩ khi nào đến phiên , thì thấy tiếng Lộc Minh Sâm điểm danh: “Số tám hàng thứ tư, di chuyển về phía .”

Tô Nhuyễn đang tập trung tinh thần, vội vàng lui về phía theo hiệu lệnh, đó đột nhiên chóp mũi va một lồng n.g.ự.c rắn chắc…

Cô đang định lui về phía theo bản năng, giọng Lộc Minh Sâm truyền đến từ đỉnh đầu: “Đứng yên, nhúc nhích, chiến trường gặp tình huống bất ngờ thế nào cũng lui về phía .”

Nói xong, thét to với đám bạn học lưng Tô Nhuyễn: “Đều nghiêm cho , một ai nhúc nhích.”

Tô Nhuyễn nổi điên, lúc cách giữa hai tới mười centimet, gần như cô thể cảm nhận lồng n.g.ự.c chấn động khi chuyện… Cô dám khẳng định, gã cố ý!

Ngoài gần sát Tô Nhuyễn, đó lười biếng hô khẩu lệnh bắt cô yên tại chỗ , dường như Lộc Minh Sâm còn hành động bất thường nào khác.

Không đúng, dựa sát cô như , khác !

Khi trái , Tô Nhuyễn thể cảm nhận cánh tay cô quét qua quần áo đối phương.

Cô còn dám lộn xộn, bởi hàng ngũ đang vô cùng chỉnh tề, cô sợ lộn xộn sẽ khiến khác tò mò qua.

Tô Nhuyễn căng thẳng chịu nổi, bực ngẩng đầu trừng mắt lườm Lộc Minh Sâm một cái, thấy ánh mắt cũng đang chằm chằm cô, khóe miệng cong lên: “Lui về phía ! Lui!”

Cuối cùng di chuyển cùng một hướng với , Tô Nhuyễn mới thở phào nhẹ nhõm một , nhưng cô thả lỏng bao lâu, cảm nhận lưng cúi gần , gần như ghé sát bên tai cô, : “Không tồi, tiếp tục cố gắng.”

Trái tim mất khống chế đập loạn liên hồi, mãi cho đến khi Lộc Minh Sâm khỏi vẫn thể khôi phục . Nhìn đối phương thản nhên như , Tô Nhuyễn nhịn nổi điên: A a a! Rốt cuộc gì hả?

Đến năm giờ chiều, khi huấn luyện xong Tô Nhuyễn vẫn nghĩ mục đích của lộc Minh Sâm, thậm chí đối phương còn để một câu nào, ví dụ như hẹn gặp mặt chuyện, tâm sự vì tới đây huấn luyện quân sự gì đó.

Cứ như thật sự chỉ tới vì nhiệm vụ huấn luyện cho sinh viên, nghiêm khắc tuân thủ kỷ luật như quen .

Lúc nghỉ ngơi Tô Nhuyễn cũng tiện qua tìm , cô thể thể mặt bao nhiêu thế , cuộc sống đại học cô mong chờ còn chính thức bắt đầu, cô nổi danh theo cách .

khi tập xong dẫn theo đám giáo quan biến mất…

Vân Chi

Nơi ở của các giáo quan là ký túc xá nam, quy chế việc nghỉ ngơi nhất định, gần như giáo tiếp với sinh viên bọn họ.

Ba ngày trôi qua như , ngoại trừ nội dung quân sự, bọn họ từng chuyện riêng một câu, nhưng trong lúc tập luyện gã ngừng sử dụng thủ đoạn nhỏ.

Hôm nay đến giờ học đá chân cao, vì chân đau, khi nhấc chân Tô Nhuyễn nhịn nhíu mày, đó Lộc Minh Sâm buộc chặt cây lau nhà vệ sinh của chân.

Mặt ngoài xem như sửa đúng động tác cho cô, để chân cô thể giơ lên cùng độ cao với , thực tế, cô chỉ cần phụ trách nhấc chân lên là , cây gậy sẽ thừa nhận bộ trọng lượng chân cô, ngoài cơ bắp nhức mỏi , cô mệt chút nào.

Miệng đối phương còn nghiêm trang, đám sinh viên : “Độ cao như , giữ vững.”

Khi rời , ánh mắt đảo qua cô ẩn chứa ý thâm sâu, nữa khiến Tô Nhuyễn nghi ngờ đánh tráo. Rõ ràng là ngây thơ, bây giờ biến thành cao thủ tán gái , cần gì nhiều khiến đầu óc cô ngừng nghĩ ngợi.

Loading...