Trọng Sinh: Ta Đích Thân Dạy Lại Quý Tử Quý Nữ - Chương 436

Cập nhật lúc: 2025-10-04 16:17:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong thư, kể về tình hình phong thổ dọc đường , những tính toán sắp tới, cùng đôi ba chuyện thú vị diễn trong quân… Nàng từng dòng, cứ ngỡ như bản đang đích trải qua tất thảy.

Tại , tại chuyện xảy ? Nước mắt Vân Sơ lách tách rơi xuống, thấm ướt trang giấy.

Ngoài cửa, Thính Sương, Thính Tuyết, cùng Thính Phong, Lộ Vi và Thu Đồng, thảy đều đó, khuôn mặt lộ rõ vẻ lo lắng khôn nguôi.

“Thính Sương tỷ tỷ, giờ đây…” Lộ Vi hoảng hốt, tay chân luống cuống: “Chẳng lẽ cứ để Thái Tử Phi đây cạn khô nước mắt ?”

“Không cần gì cả.” Thính Sương khẽ khàng đáp: “Hãy cho Thái Tử Phi một đêm . Người sẽ vượt qua thôi, bởi còn quá nhiều chuyện cần nàng gánh vác, quá nhiều đang trông cậy nàng mà bảo vệ.”

Nếu ba hài tử, Thái Tử Phi chắc chắn tự xông pha chiến trường, tìm kiếm di hài của Thái Tử Điện hạ. hài tử còn thơ dại đến thế, Thái Tử Phi tuyệt đối thể rời xa chúng. Nếu ở kinh thành, nàng sẽ đối mặt với vô vàn biến cố.

Trời dần hửng sáng, Vân Sơ bất động suốt một đêm ròng.

Nghe thấy động tĩnh trong nội thất, nàng liền xoay nhẹ chiếc cổ cứng còng, cẩn thận cất giấu những lá thư dậy bước : “Trường Sinh, con tỉnh ?”

Sở Trường Sinh khẽ cựa , giọng mơ màng: “Nương, con mơ. Mơ thấy cả nhà chúng cùng xuôi về phương Nam du ngoạn. Lần thêm Giác ca nhi, chuyến càng thêm phần vui vẻ.”

Vân Sơ khẽ nhéo mũi con bé: “Yên tâm . Chờ phụ con trở về, gia đình nhất định sẽ tìm thời gian xuôi về phương Nam ngắm cảnh thưởng hoa, nếm thử thức mỹ vị nhân gian. Thôi , mặt trời lên cao, con mau xiêm y cùng ca ca đến Quốc Tử Giám sách .”

xảy biến cố gì chăng nữa, mặt trời của ngày mới vẫn rạng rỡ lên. Việc học ở Quốc Tử Giám vẫn tiếp diễn như thường lệ. Các vị đại thần cũng theo lẽ thường mà mong thượng triều.

Trong Đại điện Tế Thiên hôm qua, Hoàng thượng phụt hai ngụm huyết đen, khiến quần thần khỏi kinh hãi lo lắng.

Lúc bước chính điện, thấy Hoàng thượng ngự cao, long nhan tiều tụy, sắc mặt tái nhợt như tro tàn, chúng đại thần càng thêm kinh hãi lo sợ.

“Hôm nay, trẫm chỉ một chuyện.” Hoàng thượng lựa long ỷ, khẽ khàng cất lời: “Thái tử quy tiên, việc lập tân Thái tử, các khanh điều gì tấu ?”

Ân đại nhân, gia chủ Ân gia, bước tâu: “Đêm qua Hoàng thượng phán rằng sẽ điều động mười vạn đại quân chi viện, báo thù rửa hận cho Thái tử. Việc , Thánh thượng hạ thánh chỉ định đoạt.”

Còn phái binh đông chinh vội vàng lập tân Thái tử, điều khiến Ân gia vô cùng thất vọng khôn nguôi.

Nếu lập tân Thái tử, khắp triều chính dã đều sẽ hướng về trữ quân mới, còn ai nhớ đến mối huyết hải thâm thù của Dực nhi nữa chăng...

Bởi , dù bản chỉ là một chức quan Tứ phẩm nhỏ bé nhưng Ân đại nhân vẫn bày tỏ lập trường của một cách rõ ràng, cũng kỳ vọng sẽ thêm nhiều cùng cất lời hưởng ứng.

Thế nhưng, những khác còn lên tiếng, Hoàng thượng cầm lấy nghiên mực án thư ném thẳng xuống.

Chỉ là long thể băng hoại, sức lực của quá yếu, nghiên mực cũng rơi trúng đầu Ân đại nhân.

“Lớn mật!” Hoàng thượng thở hổn hển: “Thù tất báo, Thái tử cũng tất lập, hai việc hề xung đột! Đợi lập tân Thái tử, trẫm sẽ lệnh tân Thái tử giám quốc, quyết định việc đông chinh!”

Cả triều đình nhất thời tĩnh lặng như tờ.

Trong các hoàng tử còn chỉ đếm đầu ngón tay, thêm các hoàng tôn nhỏ tuổi, tuổi tác đều còn non nớt. Nếu Thái tử thì giám quốc, giám quốc bằng cách nào, đây há chẳng là trò đùa ư?

Hoặc là...

Vân Trạch bất giác đưa mắt về phía Sở Thụy.

Từ các triều đại , việc sắc phong Nhiếp Chính Vương đều là do ấu đế còn thơ bé, bởi mới chức vị đời.

Sở Thụy lợi dụng cổ trùng để Hoàng thượng phong y Nhiếp Chính Vương, chẳng lẽ chính là vì ngày hôm nay ư?

 

Về việc lập tân Thái tử, triều cứ tranh cãi dứt, cuối cùng vẫn chẳng thể định đoạt.

Hoàng thượng hộc m.á.u ngay tại triều điện, lập tức hôn mê bất tỉnh nhân sự, chỉ đành tạm gác việc , đợi tiếp tục nghị luận.

Gà Mái Leo Núi

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-dich-than-day-lai-quy-tu-quy-nu/chuong-436.html.]

Mọi trong cung đều long thể Hoàng thượng ngày càng suy yếu... việc lập Thái tử là việc cấp thiết.

Vân Sơ ở Chiêm Sự Phủ, lặng lẽ chờ đợi.

Chẳng mấy chốc, những hạ triều lục tục tìm đến, đầu tiên xuất hiện chính là Vân Trạch.

Trong những phụ tá cận của Tiên Thái tử, Lư đại nhân tới, chỉ Nhiếp đại nhân cùng Hướng đại nhân và vài vị phó sử.

Vân Sơ thể hiểu sự lựa chọn của Lư đại nhân. Lư đại nhân thể trung thành với Tiên Thái tử, thể trung thành với Sở Dực, cũng thể trung thành với tân Thái tử. Đây là một thần tử chỉ trung với triều đình Đại Yến.

Còn hai Nhiếp, Hướng Sở Dực đích đề bạt từ Lục Bộ. Ngoài việc Thiếu Phó, Thiếu Bảo thì còn kiêm nhiệm chức vụ trọng yếu tại Lục Bộ, là đại thần nắm giữ thực quyền trong tay.

“Nhiếp đại nhân, Hướng đại nhân.” Vân Sơ lên thi lễ với hai vị, cũng về phía đang mặt ở đó: “Đa tạ chư vị hạ cố đến đây.”

“Thái tử phi lời gì chứ.” Hướng đại nhân vội chắp tay : “Chúng thần là Thái tử điện hạ đề bạt, cũng chính là môn hạ của Thái tử điện hạ. Dù Thái tử điện hạ hoăng, chúng thần vẫn gánh vác trách nhiệm nặng nề, vì mới tới hợp mưu cùng Thái tử phi để bàn bạc đại sự.”

Vân Sơ , nét mặt chợt ngưng đọng.

Nhiếp đại nhân mở lời: “Nay Hoàng Thượng lập Thái tử, thích hợp nhất chính là Thất hoàng tử. Thế nhưng, mẫu tộc Thục phi thế yếu, bản Thục phi là kẻ tranh đoạt, Thất hoàng tử cũng chẳng thiết tha vũng lầy quyền lực . Nếu Thất hoàng tử thành Thái tử, thì chỉ thể con rối trong tay Sở Thụy, hoặc là bỏ mạng tay . Cửu hoàng tử cùng Thập hoàng tử còn quá nhỏ tuổi, căn bản thể cân nhắc. Đêm qua, cùng Hướng đại nhân thương nghị suốt đêm, ý hai chúng ủng hộ Hoàng tôn lên ngôi Thái tử!”

Hắn dứt lời, những phó sử khác nhộn nhịp cất lời.

“Hoàng tôn đủ tài đức gánh vác vị trí Thái tử!”

“Hoàng tôn Thái tử phi trợ giúp, thêm Vân gia hậu thuẫn, nhất định thể an tọa ngôi vị Thái tử!”

“Chỉ như thế mới thoát khỏi vòng kiềm tỏa của Sở Thụy!”

“Kính xin Thái tử phi ưng thuận!”

Vân Sơ ngước mắt quanh, cất tiếng dứt khoát: “Được.”

Sở Thụy ẩn sâu mưu kế, tâm địa tàn nhẫn độc ác. Để danh chính ngôn thuận bước lên ngôi vị Hoàng đế, chắc chắn sẽ đoạn tuyệt dòng dõi kế thừa chính thống.

Chi bằng vượt hiểm nguy, chính diện đối đầu Sở Thụy. Một là để bảo vệ Du ca nhi, hai là để báo thù cho Sở Dực...

“Được!” Vân Trạch mở miệng : “Sở Thụy là kẻ lòng rắn rết, dám biến Hoàng thượng thành con rối, khiến long thể ngài ngày càng suy yếu. Hắn diệt trừ, hoàng thất Đại Tấn tất sẽ đại loạn... Muốn lập Hoàng tôn lên ngôi Thái tử, ắt nghĩ kế trừ bỏ Sở Thụy. Ta sẽ đích mặt thuyết phục thống lĩnh quân doanh ngoài kinh, điều binh vây hãm hoàng thành...”

Hướng đại nhân hoảng hốt: “Đây, đây há chẳng là âm mưu tạo phản ?”

Nhiếp đại nhân lắc đầu: “ ! Đây rõ ràng là thanh quân trắc, là loại trừ tiểu nhân bên cạnh Hoàng Thượng, để bảo vệ phồn hoa thịnh thế của Đại Tấn!”

“Hay cho câu "thanh quân trắc"!” Vân Sơ chậm rãi cất lời: “ chỉ với ít ỏi chúng , khi hành động, ắt cần...”

Nàng dứt lời, thì bỗng nhiên —— một tiếng chuông hùng hậu vang vọng khắp nơi.

“Keng —— keng ——!”

“Keng —— keng ——!”

Tất cả ở đó đều ngây dại, há hốc miệng kinh ngạc, đồng loạt về hướng tiếng chuông vọng .

Từ xưa đến nay, chỉ khi đấng chí tôn băng hà, tiếng chuông mới ngân lên.

“Hoàng Thượng... Hoàng Thượng băng hà ư?” Vân Trạch tin nổi: “Sao thể, điều thể...”

Một canh giờ , lúc thượng triều tuy long thể Hoàng Thượng suy nhược, nhưng tuyệt nhiên chẳng giống kẻ sắp hấp hối. Cớ đột ngột...

 

Loading...