Trọng Sinh: Ta Đích Thân Dạy Lại Quý Tử Quý Nữ - Chương 442

Cập nhật lúc: 2025-10-04 16:17:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Sở Hoằng Du vững long ỷ, Lý thủ phụ tiếp tục tuyên thánh chỉ:

Sắc phong phụ hoàng Sở Dực Thái Thượng Hoàng, hiệu Thế Tông Hoàng đế.

Sắc phong mẫu Vân thị Thái Hậu, ngự tại An Khang Cung.

Sắc phong bào của tân quân Trưởng công chúa, ấu Yến Vương, tạm thời ngụ tại trong cung cho đến khi thành niên.

Sắc phong chư vị hoàng tử Vương gia, ban thưởng đất phong và vương phủ. Đợi đến khi thành niên, các vị sẽ đất phong nhậm chức.

Ban phong hào cho các vị hoàng nữ, đồng thời tứ hôn cho những công chúa cập kê.

Ban phong hào cho các vị thái phi, ban cung điện cho thái phi...

Cho đến khi lễ nghi rườm rà thực hiện xong xuôi, trời cũng về chiều.

Ngày đầu tiên trôi qua trong sự mỏi mệt nhường .

Sở Hoằng Du về tới An Khang Cung, lập tức gỡ mũ miện đầu xuống, oán thán: “Nặng quá, long bào cũng nặng quá, nương , quả thực ngôi cửu ngũ chí tôn chẳng ai cũng vững .”

Sở Trường Sinh vội vàng đặt mũ miện về đúng vị trí: “Ca ca, mũ miện mấy trăm thợ thủ công chế tạo ròng rã bảy bảy bốn chín ngày mới xong đó, quý giá vô cùng, chớ hỏng chứ.”

Lời con bé dứt, một bàn tay nhỏ bụ bẫm thò tới, nắm chặt lấy một hạt châu treo mũ miện.

“Giác ca nhi, buông tay.” Vân Sơ cố ý xụ mặt: “Không lời là mẫu sẽ khẽ tay con đó, mau buông tay, đừng hỏng.”

Tiểu gia hỏa bĩu môi, miễn cưỡng buông tay.

“Nhìn dáng vẻ của kìa.” Sở Hoằng Du khẽ đ.á.n.h bàn tay mũm mĩm của thằng bé: “Hiện giờ chính là Yến Vương, chớ nên hành xử hồ đồ như nữa, ?”

Tiểu gia hỏa nào Yến Vương nghĩa gì, bàn tay nhỏ mũm mĩm vung lên, một cái tát giáng thẳng mặt Sở Hoằng Du.

“Tên nhóc khốn nạn nhà !” Sở Hoằng Du thực sự tức điên lên: “Đệ là ai , hiện giờ chính là Hoàng Thượng, dám đ.á.n.h lén Hoàng Thượng, phạm tội gì chăng!”

“A a, nha nha ——”

Giác ca nhi ngỡ đang đùa giỡn, hì hì gọi ca ca.

Sở Hoằng Du: “...”

Hắn quả là vị hoàng đế tính tình nhất đời.

Sở Trường Sinh nhịn bật ha hả.

“Con đó.” Vân Sơ nắm lấy cánh tay chịu yên của tiểu nhi tử: “Ngoan ngoãn dùng cháo, chớ nên quấy nhiễu nữa.”

Nhũ mẫu vội vàng tiến tới ôm tiểu gia hỏa dùng cháo.

“Ngày mai là ngày đầu tiên lâm triều, đêm nay con nên nghỉ ngơi sớm một chút.” Vân Sơ nghiêm mặt : “Ta để A Mao hộ vệ cho con, các thị vệ tại Dưỡng Tâm Điện đều là ám vệ do phụ con để , con chẳng cần lo lắng kẻ ám toán, cứ yên tâm ngủ nghỉ.”

Sở Hoằng Du bĩu môi : “Dưỡng Tâm Điện cách An Khang Cung quá đỗi xa xôi, nương , con ở Dưỡng Tâm Điện .”

Sở Trường Sinh vốn hiếu náo nhiệt, ngại thêm ồn ào, cất lời: “Khôn Ninh Cung gần An Khang Cung hơn nhiều đó, nếu ca ca Hoàng Hậu thì thể dọn tới Khôn Ninh Cung ở.”

Sở Hoằng Du: “...”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-dich-than-day-lai-quy-tu-quy-nu/chuong-442.html.]

Một hài tử đầy tám tuổi như , tính chuyện cưới Hoàng Hậu há chẳng quá sớm !

Hắn căm giận : “Trường Sinh, khi cập kê sẽ dọn đến phủ Công chúa, hừ, đến lúc đó tiến cung cũng chẳng dễ dàng gì .”

Sở Trường Sinh đáp lời: “Chờ phụ trở về thì ca sẽ chẳng còn là hoàng đế nữa , xem ca còn dám kiêu ngạo như chăng?”

Vừa nhắc tới Sở Dực, tâm tình của trong phòng lập tức trùng xuống.

Dẫu cho bọn họ chẳng tin Sở Dực mệnh đoạn, song lâu như mà vẫn bặt vô âm tín, dẫu mất mạng, cũng e là...

“Chuyện cần đầu tiên trong buổi lâm triều ngày mai chính là phái binh viện trợ.” Sở Hoằng Du siết chặt nắm tay: “Sống thấy , thác thấy thi thể, con nhất định mang phụ về kinh!”

“Hài tử ngoan.” Vân Sơ vuốt đầu : “ con cũng rõ, bản con là tân đế, căn cơ vững, khó lay chuyển ý kiến của đại đa quần thần, khi bọn họ nhất loạt lên tiếng phản đối thì con cứ để hẵng bàn tiếp, cần vội vàng.”

Kể từ khi Sở Dực gặp chuyện đến nay cũng gần hai tháng.

Lúc đầu, lòng Vân Sơ còn nóng như lửa đốt, giờ đây dần dần bình tĩnh ... Phụ nàng phái về phía đông, vẫn còn đang tra xét...

Hôm nay là buổi thượng triều đầu tiên khi tân quân đăng cơ.

Vị thiếu đế ngai vàng tối cao, bên cạnh là một tiểu thái giám, gọi là Tiểu An Tử.

Dưới bậc thềm là đủ loại quan , đầu chính là Nhiếp Chính Vương Sở Thụy.

Gần hai tháng thượng triều, hôm nay nhiều chuyện cần thương nghị. Bàn tính mãi đến tận giữa trưa mới giải quyết xong một chuyện lớn liên quan đến dân sinh.

Sở Hoằng Du cũng chỉ là một hài tử tròn tám tuổi, sớm phần sốt ruột yên.

bản cần gì.

Chờ đến khi còn ai thượng tấu, mới mở miệng : “Về việc phái binh chinh đông, chư vị ái khanh thấy thế nào?”

Bình Tân hầu lập tức tâu: “Trước khi Tiên Hoàng lâm chung hạ chiếu phái một trăm ngàn binh mã đến tiếp viện, cũng nên sắp xếp chuyện . Phải đánh, đ.á.n.h Đông Lăng một trận hoa rơi nước chảy!”

Tề đại nhân thuộc Quân Cơ Xứ thản nhiên phản bác: “Bình Tân hầu hiểu việc quân sự nên mới thể ăn lớn lối như . Ngươi bây giờ một trăm ba mươi ngàn quân Đại Tấn vẫn mắc kẹt ở Lâm Hải, tiến thoái lưỡng nan ? Đông Lăng là một nơi chật hẹp nhỏ bé, chuyên môn phát động chiến tranh biển để đoạt lấy tài nguyên, bọn chúng là bá vương biển cũng quá lời. Tuy thuyền của bọn chúng nhỏ hơn thuyền của quân nhưng vô cùng linh hoạt, lúc nào cũng thể đ.á.n.h cho chúng trở tay kịp, vì thế nên cứ mãi giằng co chiến trường, tiến , lui cũng chẳng xong. Nếu sắp xếp thêm tiếp viện, chỉ cần sa vùng biển của bọn họ thì chẳng khác gì dâng mạng cho giặc. Không vi thần như , Hoàng thượng thấu tường ?”

Gà Mái Leo Núi

Sở Hoằng Du khẽ nhíu đôi mày thanh tú.

rõ, nhưng thể nhớ kỹ từng câu từng chữ, trở về sẽ hỏi Vương , đến Tàng Thư Các tìm sách xem thử xem vì như .

Binh bộ Thượng thư thở dài : “Chỉ thể để một trăm ba mươi ngàn quân canh giữ ở Lâm Hải, hình thành một phòng tuyến dài ven biển, nghiêm cấm Đông Lăng đổ bộ nước sinh sự!”

“Vậy cứ theo lời Binh bộ Thượng thư, để một trăm ba mươi ngàn quân đó bảo vệ Hải Thành!” Sở Thụy giải quyết dứt khoát chuyển đề tài: “Hiện giờ Hoàng thượng đăng cơ, thích hợp đến Quốc Tử Giám nữa. Sau Hứa thái sư sẽ đến dạy học cho Bệ hạ. Vi thần thiết nghĩ cần tuyển thêm vài thư đồng để thị độc cho Hoàng thượng.”

Lý thủ phụ gật đầu: “ là nên như thế, nhưng Hứa thái sư e rằng phần bận rộn...”

“Chuyện gì cũng quan trọng bằng việc của Hoàng thượng.” Hứa thái sư mở miệng : “Lão thần xin bãi miễn hết thảy các chức quan, dốc một lòng chuyên tâm dạy Hoàng thượng kinh sử.”

Chức Thái sư Thái phó của các vị đại thần Nhất phẩm , thực tế, chỉ là hư danh. Bọn họ còn kiêm nhiệm những chức vụ thực quyền khác, cộng cả hai chức vị , bọn họ mới trở thành trọng thần chân chính.

Hành động của Hứa thái sư khiến Lý thủ phụ phản đối như thế nào, ông chỉ đành mở miệng: “Tiểu tôn của vi thần cũng trạc tuổi Hoàng thượng, chi bằng để nó cung thư đồng cùng Hoàng thượng.”

Đối với những đại gia tộc như , mỗi một thế hệ chỉ phép một hài tử Quốc Tử Giám. Đại tôn tử của vị gia chủ nhập Quốc Tử Giám, nên tiểu tôn tử chỉ đành đến tộc học, dù là hài tử ưu tú nhất trong các học sinh ở đó, mong hài tử thể phò tá Hoàng thượng trở thành một vị minh quân.

Sở Thụy tiếp lời: “Còn đích tam tử nhà Công bộ Thượng thư, ấu tử của Triệu thái úy, đích tôn của Thái Hòa Vương, Hoàng thượng nghĩ thế nào?”

 

Loading...