Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền - Chương 155
Cập nhật lúc: 2025-04-21 22:08:09
Lượt xem: 69
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi thăng cấp, lực kéo của ná cao su mạnh hơn gần gấp đôi so với trước kia, lực sát thương khi b.ắ.n ra cũng mạnh hơn nhiều. Trước tiên cô nhắm thẳng vào cửa, b.ắ.n xuyên qua tấm gỗ ở gần ổ khóa, sau đó lại nhắm về các góc cạnh, liên tục b.ắ.n ra 60 viên. Cánh cửa gỗ gần như bị b.ắ.n nát thành cái sàng, cuối cùng ầm ầm ngã xuống đất.
Đến lúc này, cho dù không dùng kính viễn vọng thì cũng có thể nhìn thấy những bóng người kinh hoảng thất thố ở tầng sáu.
Khương Nặc nhường chỗ cho Lý Mộng, đồng thời nói: “Bắn đi, những người ở trong đó có c.h.ế.t cũng không đáng tiếc.”
Lý Mộng không nói gì, đặt s.ú.n.g lên cái lỗ kia, nghiêm túc nhắm chuẩn.
Một khi cô ấy tìm được cảm giác liền nổ s.ú.n.g không chút do dự, nhắm ngay một người đàn ông trung niên không khác Tôn Duy Dân là mấy, trực tiếp bóp cò súng.
Đôi mắt cô ấy trong veo mà kiên định, phảng phất như tất cả những gì còn lại trên thế giới này chỉ là khẩu s.ú.n.g trên tay và mục tiêu.
Đây là thế giới của cô ấy!
“Pằng!” Một tiếng.
Đầu của người đàn ông kia nổ tung.
Máu b.ắ.n tung tóe phun thẳng lên trần nhà.
...
Ngô Hải Mai đang ngủ trưa, đột nhiên bị tiếng “pằng pằng” không ngừng làm tỉnh giấc.
Bên ngoài có tiếng la hét ầm ĩ vang lên, khiến bà ta vô cùng khó chịu.
Mặc quần áo đi ra ngoài, Ngô Hải Mai trợn tròn mắt, toàn bộ cửa sổ của căn nhà đã bị phá, sau đó cửa ra vào cũng không ngừng bị tấn công, tất cả mọi người sợ tới mức trốn dưới gầm bàn, dưới góc tường, ai nấy đều choáng váng.
Chuyện gì xảy ra?
Xảy ra chuyện gì?
Là ai làm?
“Mẹ!” Tôn Tiểu Ny thét chói tai: “Mau cầm s.ú.n.g đi!”
Ngô Hải Mai xoay người trở về phòng, từ dưới gối lấy ra hai khẩu s.ú.n.g lục, một khẩu ném cho con gái, một khẩu cầm ở trong tay, đồng thời mắng: “Tôn Duy Dân đâu? Từ sáng sớm đã không thấy anh ta đâu hết, anh ta muốn làm gì hả?”
Bà ta còn chưa nói hết câu thì cánh cửa đã sập xuống.
Cánh cửa mở rộng, tất cả mọi người đều há hốc mồm.
Ngô Hải Mai hét lên: “Còn đứng đó làm gì? Mau chuyển đồ vật tới chặn cửa lại, nhanh lên!”
Thấy không có người đáp lại, Ngô Hải Mai giơ s.ú.n.g lên, nhắm ngay vào những người trong phòng, lạnh lùng nói: “Nghe thấy chưa, không muốn c.h.ế.t thì nhanh lên!”
Nhưng mà, trước khi bà ta kịp bóp cò s.ú.n.g thì tiếng s.ú.n.g đã vang lên.
“Pằng!”
Viên đạn từ đằng xa bay thẳng đến, trong nháy mắt đã xuyên qua cửa lớn, đi vào trong phòng.
Ngô Hải Mai trừng to mắt, nhìn chồng mình trúng đạn, m.á.u b.ắ.n tung tóe lên mặt bà ta.
“A ——!!”
Trong phòng lập tức chỉ còn lại tiếng kêu sợ hãi.
Lý Mộng nổ s.ú.n.g không chút lưu tình.
Một khi cô nhìn thấy một bóng người, thậm chí là một mảnh góc áo, cô đều sẽ trực tiếp b.ắ.n vào, hơn nữa tỷ lệ chính xác cực cao.
Trong lúc nhất thời, m.á.u thịt trong phòng bay tứ tung.
Tất cả mọi người đều đang tìm chỗ để ẩn nấp, nằm sấp trên mặt đất, chui vào góc tường, trốn trong ngăn tủ, thậm chí còn ra tay đánh nhau vì để tranh đoạt vị trí an toàn, nhưng mà càng có động tĩnh như vậy thì càng sẽ bị Lý Mộng nhìn thấy.
Chỉ cần cô ấy nhìn thấy, sẽ lập tức nổ súng.
Ngô Hải Mai ôm con gái, trốn vào trong phòng ngủ.
Gian phòng ngủ này ở một bên khác, bị một cánh cửa và một bức tường chặn lại, chỉ cần không đi ra thì sẽ không bị b.ắ.n trúng.
“Mẹ, chuyện gì xảy ra vậy? Chuyện gì xảy ra vậy?” Tôn Tiểu Ny toàn thân run rẩy.
Vốn dĩ mọi chuyện đều ổn, nhưng tiếng s.ú.n.g đột ngột đã biến ngôi nhà thành địa ngục, người thân của cô ta lần lượt c.h.ế.t đi, ngay cả cha cô ta cũng bị b.ắ.n nổ đầu.
“Có phải bởi vì con cướp thuyền lương, g.i.ế.c người của bọn họ hay không...” Ngô Hải Mai nói đến đây, không dám nói thêm gì nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/chuong-155.html.]
Sắc mặt Tôn Tiểu Ny cũng trắng bệch.
Cũng rất có thể...
Bọn họ đã sống ở thị trấn này lâu như vậy, những người kết thù kết oán đều đã c.h.ế.t sạch, còn có thể là ai đây?
Cô ta sai rồi sao? Là cô ta hành động bốc đồng, g.i.ế.c người phát lương thực kia, dẫn tới cái c.h.ế.t của tất cả mọi người sao?
“Không thể trách con được, mẹ! Đều là lỗi của Dương Thành Huy, nếu không phải anh ta phản bội con thì làm sao con lại đuổi theo, làm sao lại gặp phải những chuyện này?” Tôn Tiểu Ny ôm cánh tay mẹ mình, vừa sợ hãi vừa phẫn nộ: “Đều là do những con khốn kia! Con đã sớm nói phải ném bọn họ ra ngoài rồi, thế mà cứ không chịu nghe, cứ nhất quyết giữ cả đám chó cái kia ở trong nhà, cuối cùng gây ra đại họa!”
Ngô Hải Mai vừa tận mắt nhìn thấy chồng chết, bây giờ con trai ở bên ngoài cũng không còn động tĩnh gì, trong lòng bà ta như bị d.a.o cắt nhưng lại không dám đi ra ngoài xem xét, chỉ có thể ôm con gái, cắn răng nói: “Con nói đúng, chính là Tôn Duy Dân đưa ra cái ý tưởng tồi tệ này, đồ dê già không biết xấu hổ, hại mọi người chúng ta!”
Hai mẹ con đang nghiến răng nghiến lợi, tiếng s.ú.n.g bên ngoài dần dần ngừng lại.
Những người bị lộ hành tung đều đã bị b.ắ.n chết, những người còn lại cũng tạm thời tìm được chỗ ẩn thân, không dám động đậy.
“Chị dâu, chị dâu!”
Cửa phòng ngủ đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa: “Mở cửa, mau để chúng tôi đi vào!”
“Mau mở cửa!”
Ngô Hải Mai nhíu mày, nghe giọng nói, có ít nhất ba bốn người đang nằm sấp trước cửa, có tiếng của con dâu nhưng không nghe thấy tiếng con trai.
TBC
“Đại Dân đâu rồi? Nó còn sống không?” Ngô Hải Mai hỏi.
Bên ngoài lập tức im thin thít.
Ngô Hải Mai đau lòng đến muốn g.i.ế.c người, cách cánh cửa mắng: “Chúng mày mặc kệ nó, bây giờ còn muốn đi vào nữa à, coi bà đây là kẻ ngu sao?”
“Mẹ, sao mẹ có thể nói như vậy?” Cô con dâu cảm thấy bất bình: “Đây là chuyện mọi người mong muốn sao? Mọi người cũng không biết đã xảy ra chuyện gì mà.”
“Chị dâu, chị mau mở cửa đi! Chỉ có phòng này của chị là có thể trốn được, trong tay chị còn có súng, chúng ta dù sao cũng phải nghĩ cách, không thể cứ ngồi yên chờ c.h.ế.t được.”
Ngô Hải Mai không mở cửa, ngược lại khóa cửa lại, cũng dùng ánh mắt ra hiệu cho Tôn Tiểu Ny đi cùng với mình tới kéo giường đến chặn cửa lại.
Hai mẹ con hợp sức cùng đẩy chiếc giường về phía cửa.
Người bên ngoài nghe thấy tiếng khóa, vốn tưởng rằng Ngô Hải Mai đang mở cửa nhưng cửa vẫn đóng, còn có tiếng đồ vật đang di chuyển, lập tức trợn tròn mắt.
“Mẹ, mẹ làm gì vậy?”
“Bọn họ đang chặn cửa! Bọn họ không muốn chúng ta vào trong, đây là muốn chúng ta ở bên ngoài chặn s.ú.n.g cho họ.”
Sau một tiếng rống này, tâm trạng mọi người lập tức trở nên kích động.
“Tại sao chứ? Đây không phải là do Tôn Tiểu Ny gọi tới sao? Nếu không phải cô ta cướp thuyền phát lương của chính phủ thì bây giờ chúng ta sẽ bị người tìm tới thế này à? Đã có nhiều người c.h.ế.t như vậy đều là lỗi của cô ta cả, cô ta còn mặt mũi gì mà trốn trong đó chứ? Đi ra đây ngay!”
Nghe tiếng đập cửa càng ngày càng to ở bên ngoài, hai mẹ con cũng nóng nảy, ngoại trừ giường, cũng di chuyển tủ tới chặn.
Cái này thay vì nói là phòng ngủ, không bằng nói là một căn hộ nhỏ có hai phòng, ngoại trừ phòng ngủ ra thì những chỗ khác đều chất đầy đủ loại vật tư, vẫn luôn không cho người vào.
Hiện tại những người này phá cửa, đây không phải muốn tạo phản sao?
“Cút mẹ chúng mày đi, lỗi của Tiểu Ny sao? Chẳng lẽ không phải là do chúng mày không quản được thân dưới nên mới gây ra chuyện này à?” Ngô Hải Mai mắng.
Người bên ngoài tức giận đến mức đỏ mắt.
“Ngô Hải Mai, bà thật sự cho rằng chúng tôi sợ bà sao? Dù sao cũng là chết, thay vì bị b.ắ.n c.h.ế.t không rõ ràng ở bên ngoài, còn không bằng kéo bọn họ c.h.ế.t chung luôn!”
Nói xong, người bên ngoài cũng không nằm sấp trên mặt đất nữa, nhao nhao đứng dậy, liên tục đập cửa một cách điên cuồng.
Động tĩnh này đương nhiên bị Lý Mộng nhìn thấy.
Cô ấy mơ hồ nhìn thấy nơi đó có một cánh cửa, nhưng góc b.ắ.n không tốt, rất khó b.ắ.n chính xác, bây giờ đã có người giúp cô ấy phá cửa, cô ấy dứt khoát tạm thời buông súng, dùng kính viễn vọng cẩn thận quan sát.
Bảy tám người cùng nhau nhào lên phá cửa, hai mẹ con Ngô Hải Mai căn bản không ngăn được.
Giường bị hất sang một bên, ngăn tủ bị đẩy ngã xuống đất, bánh ngọt cất giấu trong đó rơi vãi khắp sàn nhưng lúc này bà ta không còn tâm tư quản nữa, chỉ cắn chặt răng chặn cửa lại.
Tuy nhiên, dưới lực tác động mạnh mẽ từ bên ngoài, cánh cửa cuối cùng cũng bị đẩy ra.
Ngô Hải Mai nổi giận, cầm s.ú.n.g lên đạn, nhắm vào đầu người đầu tiên muốn chen ra.
“Mày dám phá cửa sao? Dám làm phản à? Mày không sợ c.h.ế.t đúng không? Bà đây sẽ tiễn mày đi c.h.ế.t ngay bây giờ!”
Tôn Tiểu Ny thấy thế cũng vội vàng rút s.ú.n.g ra, chĩa thẳng vào khe cửa, sắc mặt lạnh lùng nói: “Dù sao cha và anh trai tôi cũng c.h.ế.t rồi, bây giờ mấy người cũng đi c.h.ế.t đi.”