Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền - Chương 167
Cập nhật lúc: 2025-04-21 22:08:33
Lượt xem: 75
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
So sánh với bọn họ, Khương Nặc bình tĩnh hơn nhiều.
Tất cả sợ hãi và tuyệt vọng, cô đều đã trải qua, cô so với bọn họ đều rõ ràng con người ương ngạnh đến cỡ nào.
Ngay vào lúc này, cô chợt nhớ tới lời của ông Trịnh ở viện nghiên cứu.
Hơn 70 năm trước, mảnh đất này vừa bị chiến loạn và thiên tai tàn phá bừa bãi, chỉ có đau xót và nghèo khó.
Ông ấy đã trải qua những điều kia, nhìn thấy mọi người chậm rãi dựng nhà cửa, tạo ra cao ốc và đường cái, cũng dần dần bay về phía vũ trụ.
Cho nên ông ấy có can đảm nhìn thẳng vào tất cả khốn cảnh.
Rất nhiều chuyện, chỉ có trải qua, mới có sức mạnh để đối mặt.
“Sẽ không hủy diệt.” Khương Nặc nhìn Lý Mộng, nói với cô ấy: “Chúng ta nhất định sẽ sống sót.”
Đầu óc Lý Mộng hỗn loạn.
Nhưng Khương Nặc, khiến cho cô ấy đột nhiên có một chút sức mạnh, giống như trong mịt mờ tìm được sự chống đỡ.
Lý Mộng nhiều ít vẫn hiểu rõ Khương Nặc, biết cô không phải kiểu người thích buông lời cam kết tùy tiện.
Cô luôn luôn chuẩn bị đầy đủ, không đi làm chuyện không nắm chắc.
Đi cùng với cô ấy, có lẽ thật sự có thể sống sót.
“Ừm.” Lý Mộng hít vào một hơi, nhẹ nhàng gật đầu.
Vu Nhược Hoa sức lớn, kéo mấy cọc gỗ tới, sau đó đi lên, vỗ vỗ Ngô Đại Giang, lôi kéo Ngô Tiểu Giang ngồi trên cọc gỗ, dạy con bé vươn tay sưởi ấm.
“Tiểu Ngô, biết cậu khó chịu, nhưng cậu là chỗ cho đứa nhỏ dựa vào, cậu nhất định phải kiên cường, mới có thể bảo vệ con bé.” Vu Nhược Hoa nói.
Ngô Đại Giang cũng biết mình thất thố, anh ta có chút xấu hổ, lau mặt, cúi đầu đi thêm củi lửa, để lửa cháy đượm hơn.
Vu Nhược Hoa ngồi bên cạnh Ngô Tiểu Giang, A Muội hiếm khi hiểu chuyện cứ đi theo sau Vu Nhược Hoa, lúc này cũng giúp Ngô Tiểu Giang cản gió.
Qua hơn một tiếng, lại có động đất lần thứ ba.
Động đất lần thứ ba gần như lần đầu tiên.
Mọi người sưởi ấm, ngồi trên mặt đất, yên lặng đợi chấn động trôi, qua nửa tiếng, Lý Mộng đi lấy một chút đồ ăn trở về, đồ của cô ấy còn chưa sắp xếp, đồ ăn đều đặt ở tầng một.
Mọi người cũng không khách khí với cô ấy, ăn đồ, lại đợi một tiếng, ngoại trừ chấn động rất nhỏ, thì không có thêm chấn động lớn nào nữa, Ngô Đại Giang đề nghị, kiểm tra nhà cửa trước một chút.
“Làm sao để kiểm tra?” Vu Nhược Hoa hỏi: “Có phải là xem tường có bị nứt gì đó không?”
Ngô Đại Giang nhẹ gật đầu: “Đó là một phần, kiểm tra bên ngoài căn nhà, còn có kiểm tra vị trí chuyển sang mặt bên, kiểm tra vết nứt, kiểm tra hư tổn của kết cấu. Nhà cửa ở nước chúng ta, mục tiêu chống động đất là “Động đất nhỏ không hỏng, động đất vừa có thể sửa, động đất lớn không sụp đổ”, chỉ cần nhà cửa kiên cố, không bị sập, chúng ta có thể thử tu sửa.”
Vu Nhược Hoa khen anh ta nói: “Tiểu Ngô, cậu hiểu biết rất nhiều.”
Ngô Đại Giang cúi đầu: “Cháu học kiến trúc chính quy, nghiên cứu sinh mới chuyển sang cơ điện công trình, có điều chuyên nghiệp cháu học cũng không tốt, nếu như kết cấu những căn biệt thự này xảy ra vấn đề, cháu cũng không còn cách nào.”
Ngô Đại Giang phụ trách kiểm tra nhà cửa, một lần kiểm tra, phát hiện vấn đề không lớn, vẫn có thể tiếp tục ở.
Đó là một tin tức tốt.
Lý Mộng thở dài một hơi, nhưng trên mặt cô ấy vẫn tràn ngập vẻ lo lắng: “Ngày đầu tiên mưa to, mọi người cũng cho là chẳng mấy chốc sẽ ngừng, tôi có dự cảm không tốt, luôn cảm thấy trận động đất này không đơn giản như vậy, cũng may chúng ta ở biệt thự, chống động đất, tính chống chấn động trước mắt xem ra vẫn được, nếu không đợt thứ nhất đã xong rồi.”
Khương Nặc gật đầu: “Mọi người làm tốt chuẩn bị phải đối mặt với nó trong thời gian dài đi. Xuất hiện cảm giác rung động thì lập tức đi ra bên ngoài, mỗi ngày Ngô Đại Giang đều kiểm tra nhà cửa.”
Ngô Đại Giang nghiêm túc nói: “Tôi hiểu rồi. Ngoại trừ mỗi ngày kiểm tra nhà cửa, tôi cũng phải nhanh chóng dựng một căn nhà an toàn, hiện tại chúng ta cũng không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, động đất có thể thăng cấp hay không, tốt nhất đừng trở về phòng ở, hôm nay tôi dựng một cái nhà an toàn tạm thời, chúng ta ở đất trống ngủ mấy ngày. Đợi tình hình rõ ràng, lại vào trong nhà.”
Khương Nặc và mẹ cùng nhau trở lại biệt thự số 3.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/chuong-167.html.]
Cô đã không nhớ rõ tình huống cụ thể ở kiếp trước, nhưng dù sao trong hai tháng kế tiếp, gần như mỗi ngày đều có mấy lần chấn động lớn nhỏ.
Mọi người cũng từ sợ hãi ban đầu dần dần trở nên c.h.ế.t lặng.
Một lượng lớn nhà cửa trong thành phố đổ ập xuống, nhà cao tầng sụp đổ, mấy tiểu khu cũ kỹ càng thêm thảm không nỡ nhìn.
Một số nơi ở nông thôn còn đỡ, chỉ là nhà cửa sập xuống, nhưng có nơi lại bị núi lở xóa sổ hoàn toàn.
Một lượng lớn người mất đi chỗ cư trú, chỉ có thể di chuyển về phía căn cứ, cho dù không vào được cũng phải tụ lại ở bên đó.
Nhưng trận mưa axit sau đó đã làm ô nhiễm phần lớn nguồn nước, người c.h.ế.t vì bệnh, c.h.ế.t vì đói, c.h.ế.t vì khát đâu đâu cũng có.
Mưa axit cứ rơi rồi ngừng mấy trận, mãi đến hơn nửa năm sau, vật chất ô nhiễm trong không khí mới bị loại bỏ.
Nơi bị mưa axit ăn mòn, rừng rậm hóa thành rừng khô, dân số nhanh chóng suy giảm.
Những người may mắn sống sót đều tụ tập ở căn cứ hoặc một số tổ chức, cùng nhau nghênh đón đêm địa cực và cái lạnh khủng khiếp ở phía sau.
Vì sinh tồn, không phải đi nhặt vật tư đổi điểm tích lũy thì chính là tiến vào căn cứ làm lao công.
Kiếp trước, mẹ đã c.h.ế.t trên đường đến căn cứ.
Về phần Khương Nặc, vì mỗi ngày có thể nhận được một chút tài nguyên nước miễn phí, cô đã lựa chọn làm lao công.
So sánh với hai năm tiếp theo, 8 tháng bị nước lũ vây khốn trong các tòa nhà cao tầng cũng không tàn khốc như vậy.
Trước tiên, Khương Nặc lấy nhà kính ra đặt trên mảnh đất trống tầng ba.
Cô nhớ rõ mấy lần địa chấn nghiêm trọng nhất đều là xảy ra vào ban đêm, hoặc là trước hừng đông.
Ấn tượng không dám ngủ vào lúc ấy quá sâu đậm, ban ngày thì mơ mơ màng màng, ban đêm thì sống trong lo âu hốt hoảng.
Cho nên, trong hai tháng tới, cô quyết định chỉ lấy nhà kính ra vào ban ngày, tối đến liền cất vào không gian để tránh những chấn động bất ngờ, cô không quá lo lắng về mảnh đất này, chỉ là nhà kính quá mức yếu ớt.
TBC
Cứ như vậy, mỗi ngày nhà kính gần như có một nửa thời gian ở trạng thái bất động trong không gian, tốc độ sinh trưởng của rau dưa cũng theo đó chậm lại.
Để bù đắp, cô quyết định mỗi ngày tưới nước suối không gian cho vườn rau.
May mà sau khi không gian thăng cấp, nước suối đủ nhiều.
Nước suối có thể khiến cho rau mọc nhanh hơn, cứ như vậy, thời gian thu hoạch cũng sẽ không bị kéo dài quá lâu.
Nhìn vườn rau, mấy ngày nữa là có thể thu hoạch ớt rồi.
Khương Nặc hái một ít ớt đựng trong túi nhỏ, đợi lát nữa đưa cho Lý Mộng.
Phần lớn đồ đạc trong nhà đều được cất vào không gian, chỉ để lại mấy món đồ dùng sinh hoạt cần thiết như giường, bàn thấp, sô pha, bình điện.
Đèn đều trực tiếp cắm vào ổ cắm điện.
Trên ban công tầng hai, chuồng dê và chuồng vịt đều không tổn hại gì, lũ dê vẫn ngơ ngơ ngác ngác, cho cái gì thì ăn cái đó, vẫn như bình thường, giác quan thứ sáu của động vật nhỏ đối với nguy hiểm trong truyền thuyết chả thấy đâu.
Sau khi bàn bạc với Vu Nhược Hoa, hai mẹ con quyết định đưa chuồng dê và chuồng vịt ra bên ngoài biệt thự.
Dựng một cái lều nhỏ để che, nếu lều có sập thì dựng lại cũng không quá phiền phức.
Đặt lều ở lầu hai, lỡ như có chuyện gì thì cũng không di chuyển được bọn chúng.
Sau đó là lầu một.
Một đống lớn vật liệu của Khương Nặc bị cơn địa chấn rung lắc khiến cho tán loạn đầy đất.
Cũng may không có đồ vật gì dễ vỡ, có 40 khối thủy tinh pha thép nhưng từ đầu đã được xếp chồng lên nhau và buộc lại bằng miếng bọt biển nên không bị ảnh hưởng gì, những vật khác tuy có chút va chạm nhưng ảnh hưởng không lớn và vẫn dùng được, tạm thời cứ để vậy đã.
Biệt thự số 3 có rất ít đồ đạc, ngoài chuồng dê và chuồng vịt cần chuyển đi thì không có gì khác cần phải thu dọn, một mình Vu Nhược Hoa cũng có thể làm được, Khương Nặc liền đến biệt thự số 2 tìm Lý Mộng.