Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền - Chương 176

Cập nhật lúc: 2025-04-22 22:38:02
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngô Đại Giang tìm chỗ đỗ xe, đang muốn xả thùng xăng thì Khương Nặc lại ngăn cản: “Không cần, Lý Mộng ở lại trông xe, có người dám đoạt xe thì trực tiếp nổ súng, tôi vào lấy thùng xăng với anh.”

“Được.” Ngô Đại Giang khẽ gật đầu.

Khương Nặc kéo chiếc scooter để ở sau xe bán tải xuống, dùng chiếc scooter này cùng với dây thừng hẳn là có thể mang hết mấy thùng xăng kia ra ngoài, nhưng xe bán tải chắc chắn không thể chở hết trong một lần.

Ngô Đại Giang cũng nói: “Theo lý thuyết, nếu ba hầm kia đều đầy thì sẽ tương đương với ba mươi lăm mét khối, vị chi là bốn mươi lăm ngàn lít xăng. Như vậy là chúng ta sẽ có hai ngàn năm trăm thùng chứa loại mười tám lít, nhưng mà tôi cảm thấy như vậy sẽ không khả thi, bây giờ có thể lấy được bao nhiêu thì cứ lấy trước vậy.”

Hai người vừa nói vừa đi về phía nhà xưởng.

Nhà xưởng này được xây dựng bằng bê tông cốt thép, diện tích khá lớn nhưng lúc này cũng đã trở thành đống đổ nát, hai người vừa đến nơi thì một đợt dư chấn ập tới, cả hai lập tức nghe thấy một tiếng vang, một khung thép lớn đổ rầm xuống đất.

TBC

Ngô Đại Giang dừng bước nhíu mày.

Khương Nặc hỏi anh ta: “Thùng xăng nằm ở chỗ nào?”

Ngô Đại Giang chỉ về phía bên trái, nơi đó cũng đã đổ sập nhưng khung thép vẫn còn chống đỡ được, phía dưới lại có kệ để hàng, không gian trống còn khoảng sáu mét.

“Bên kia chính là chỗ xuất hàng, hôm qua chúng tôi đã nhặt sáu thùng xăng ở chỗ đó.”

Khương Nặc khẽ gật đầu: “Anh đứng yên đây đừng nhúc nhích, để tôi qua đó xem thử.”

Khương Nặc nói xong thì lập tức cúi người chui qua chỗ tấm thép đổ nát.

Dư chấn liên tục xảy ra, nơi này vốn đã lung lay, lúc nào cũng tồn tại nguy cơ sụp đổ hoàn toàn, ngay cả sàn nhà cũng xuất hiện rất nhiều vết nứt.

Khương Nặc tự nhận bản thân phản ứng nhanh, cảm giác nhanh nhạy nên mới dám đi vào xem thử.

Cổng xuất hàng thông với nhà kho, quả thật còn dư lại một ít thùng xăng, có cái đã bị đè dẹp lép, căn bản không thể dùng được.

Khương Nặc khom lưng, chui vào chui ra, nhặt được hơn hai mươi thùng còn nguyên vẹn.

Ngô Đại Giang nhanh chóng cầm lấy thùng xăng quay về xe bán tải, chất lên thùng xe.

Khương Nặc tiếp tục tìm kiếm, lại tìm thấy một số kệ hàng bị đè biến dạng, cô thu chúng vào trong không gian trước.

Bước tới trước một cánh cửa, cánh cửa này đã bị những thanh thép to chặn kín, căn bản là không vào được, Khương Nặc nghĩ ngợi một hồi, dứt khoát thu hết phần cửa và tường mà mắt có thể nhìn thấy vào trong không gian.

Thành công.

Có thể dùng ý thức để cắt những thanh thép này, chỉ cần là thứ mà mắt không nhìn thấy thì sẽ không vào được không gian, biết tận dụng thì kỹ năng này thật sự rất tiện lợi.

Quay về lại tìm một nơi không người, giữ chiếc cửa lại, ném những thứ không cần thiết ra ngoài là được.

Không có cánh cửa, cô từ từ khom người chui xuống dưới tấm thép, đi vào trong kho hàng.

Bên trong có rất nhiều thùng chứa hàng.

Khương Nặc nhìn sơ qua một lược, chủ yếu là thùng mười tám lít, còn có thùng hai mươi sáu lít và một ít thùng mười lít.

Nhưng mấy thùng hàng này đều đã biến dạng, cô thử nghiệm một hồi, nếu không thể dọn chỗ tường sập này đi thì sẽ không thể mang mấy thùng xăng đi được.

Cô suy nghĩ một lúc rồi quyết định thu hết thùng xăng vào trong không gian, sau đó cũng thu nốt mấy thùng xăng nằm lăn lộn dưới đất.

Thu xong mấy thứ ở đó, cô lại đi ra ngoài, nơi này cơ bản đã sụp đổ hoàn toàn, khung thép đỡ trần nhà va đập vào những bức tường xi măng bên dưới, xi măng vỡ vụn đầy đất, vô cùng bụi bặm.

Cô đặt mấy thùng xăng rải rác xuống đất, còn để thêm mấy thùng hai mươi sáu lít, sau đó lại dùng bộ đàm gọi Ngô Đại Giang tới.

“Cô không sao chứ, cô Khương, vừa rồi lại xảy ra dư chấn.” Ngô Đại Giang có chút sốt ruột.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/chuong-176.html.]

“Không sao, anh mang mấy thùng có thể dùng về xe đi.” Khương Nặc chỉ về phía mấy thùng xăng bên cạnh: “Tôi lại vào trong tìm xem, không cần lo lắng cho tôi, chứa đầy xe thì lập tức quay về, cất hàng xong thì quay lại đây, tất cả thùng xăng tôi tìm được đều sẽ được đặt ở nơi này, mọi người chú ý an toàn.”

Cô nói xong thì lại chui vào trong.

Nhìn trần nhà bằng cốt thép lung lay sắp đổ, trái tim Ngô Đại Giang giật nảy lên.

Anh ta chỉ có thể mau chóng đặt thùng xăng lên xe scooter, chậm rãi kéo ra ngoài rồi nói với Lý Mộng đang ngồi trên xe: “Cô Khương nói nếu xe đầy rồi thì chúng ta quay về dỡ hàng trước, cô ấy ở lại tìm kiếm bên trong, nhưng tôi thấy tình hình trong đó thật sự rất nguy hiểm, hay là cô về đi, tôi ở lại đây xem thử có thể giúp được gì không.”

“Không cần đâu.” Lý Mộng nhàn nhạt nói: “Nghe Khương Nặc đi, cô ấy không cho anh đi cùng chứng tỏ hiện tại không có việc gì cần tới anh, ở lại có khi sẽ gây phiền toái cho cô ấy, chỉ cần làm đúng nhiệm vụ của mình là được.”

“Vậy được...” Ngô Đại Giang gãi gãi đầu.

Anh ta mang ra không ít thùng xăng, chiếc xe này hẳn sẽ không chứa hết, anh ta quyết định kiểm tra từng thùng, có thể dùng được thì mới chất lên, không dùng được thì cứ tạm thời để đó.

Mấy thùng xăng này cho dù có biến dạng thì cũng không phải không dùng được hết, quan trọng là phần niêm phong không xảy ra vấn đề.

Chỉ cần phần niêm phong không hư hại thì thùng xăng vẫn xem như nguyên vẹn.

Tổng cộng lấy ra được ba trăm sáu mươi thùng, có hơn ba mươi thùng không thể dùng được, Ngô Đại Giang bước vào trong xem tình hình, phát hiện Khương Nặc lại để thêm hơn bốn mươi thùng mười lít ở dưới đất nên anh ta cũng mang hết ra ngoài, sau đó lại cùng Lý Mộng chất thùng xăng lên xe.

Vì để tiết kiệm không gian, ghế phụ và ghế sau cũng dùng để chở thùng xăng.

Lý Mộng ngồi sau thùng xe, ngoài việc chừa chỗ để chất thùng xăng thì cô ấy cũng giữ nhiệm vụ canh chừng không để mấy thùng xăng này rơi rớt trên đường đi, dù sao bọn họ cũng chỉ dùng dây thừng cố định tạm, không hề chắc chắn chút nào.

Ngô Đại Giang khởi động xe chạy về biệt thự.

Trở lại biệt thự, bọn họ cũng không rảnh nói chuyện, chỉ dặn dò Vu Nhược Hoa cùng Ngô Tiểu Giang vài câu, dỡ thùng xăng xuống rồi lại vội vàng quay lại nhà xưởng.

Cũng may lái xe rất nhanh.

Lúc Ngô Đại Giang cùng Lý Mộng đến đây thăm dò, đi bộ đến nhà xưởng này cũng mất hết một ngày, nhưng lái xe đi đi về về một chuyến, cộng cả thời gian dỡ hàng thì cũng chỉ mất hơn năm mươi phút.

Tới nơi, Ngô Đại Giang vừa mới dừng xe thì đã thấy Khương Nặc mang một đống thùng xăng ra ngoài, đa số đều là loại mười tám lít, có một vài thùng lớn nhỏ khác nhau.

Bên cạnh còn có một đống gì đó, đa số đều được đựng trong thùng hàng, Ngô Đại Giang nhìn thử thì thấy đó là mấy lon dầu bôi nhớt nhỏ loại năm lít, đâu đó khoảng bốn trăm lon.

Năm lít thật sự là quá bé, nhưng dù sao cũng chẳng còn cách nào khác.

Khương Nặc hẳn là đã lấy hết số xăng trong nhà xưởng này.

Lon năm lít có nhỏ thì vẫn tốt hơn thùng nhựa, ở một nhà máy khác có mấy thùng nhựa loại sáu mươi lít, nhưng dùng thùng nhựa chứa xăng, lại còn di chuyển trên đường, độ nguy hiểm quá cao.

Cho dù cẩn thận loại bỏ tĩnh điện nhưng động đất thường xuyên xảy ra, dùng thùng nhựa cất trữ một đống xăng dầu thế này chẳng khác nào dự trữ một kho thuốc nổ to tướng, dùng thùng sắt vẫn tốt hơn.

Mấy thùng sắt này được chế tạo để chứa xăng dầu, tất cả đều rất dày dặn, còn có loại được làm hai lớp, hệ số an toàn rất cao, cho dù là thùng một lít hay nửa lít thì cũng phải tận dụng cho bằng hết.

Ngô Đại Giang vừa kiểm tra vừa chất thùng xăng lên xe.

Khương Nặc để anh ta bận rộn, lại ném cho Lý Mộng một ánh mắt.

Lý Mộng lập tức hiểu ý, bàn tay cho vào túi áo khoác, nắm chặt lấy khẩu súng.

Khương Nặc giữ tay cô ấy lại, dùng khẩu hình nói với cô ấy: Không sao đâu.

Nói xong, cô bước đến ven đường, nhìn về phía bức tường đổ sập ở phía trước rồi nói: “Xuất hiện đi, đã sớm biết mấy người trốn ở đó rồi.”

Khương Nặc nói xong thì có một vài người từ sau bức tường thấp bước ra.

Người đi đầu là một ông lão chừng sáu mươi tuổi, tóc đã bạc hơn phân nửa, phía sau ông ấy là mấy thanh niên cường tráng.

Loading...