Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền - Chương 248
Cập nhật lúc: 2025-04-23 23:07:54
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô còn muốn trò chuyện thêm một lúc, thế nhưng, một âm thanh đã cắt ngang cô.
“Gâu ~ “
Một con ch.ó lớn màu thiên thạch xuất hiện ở phía xa.
Nó chạy quá nhanh, đang hướng thẳng về phía Khương Nặc.
Khương Nặc nhìn thấy dáng vẻ nó như vậy, còn tưởng rằng nó sẽ nhào thẳng lên người mình nên dang rộng hai tay ra đón.
Nhưng Border Collie rất có chừng mực, chạy đến bên đống lửa thì ngừng lại, chậm rãi đi đến trước mặt Khương Nặc.
Mỗi lần nhìn thấy đôi mắt ướt sũng chất chứa những cảm xúc vừa ấm áp vừa thuần túy này, trái tim Khương Nặc liền mềm nhũn.
Cô lấy ra một chén nước suối không gian cho nó uống.
Border Collie cũng nhận thấy tính chất đặc biệt của nước suối, có chút do dự không biết có nên uống hay không, Khương Nặc xoa đầu nó: “Uống đi uống đi, tao có nhiều lắm.”
Border Collie lúc này mới cúi đầu xuống uống hết nước, ngoan ngoãn ngồi đó, mặc cho Khương Nặc ôm cổ xoa tới xoa lui.
Gần đây thời tiết lạnh, bộ lông của chó rất dày, cảm giác sờ vào mềm mại khác hẳn với A Muội.
Nếu có thể trái ôm phải ấp thì tốt rồi.
Làm Hải Vương cũng thật vui vẻ.
Sau khi xoa nắn Biên tướng quân một hồi, cô lại cho nó thêm một bát nước, Khương Nặc vốn còn muốn nói chuyện với Vân Diệu, Vân Diệu lại nói: “Ngày mai lại nói.”
Lúc này cô thật sự rất buồn ngủ: “Được rồi.”
Bếp lò đặt trong container vẫn đang cháy, mỗi lần cô đều trực tiếp cất luôn cả container vào không gian nên ngọn lửa sẽ dừng lại ở trạng thái cháy.
Khi cô lấy ra thì chỉ cần thêm chút than củi là được, không cần nhóm lửa lần nữa.
Căn phòng trở nên nhanh chóng ấm áp, Khương Nặc cởi áo lông, thay đồ ngủ. Đã rất nhiều ngày cô không tắm rửa, tuy rằng rất nhớ cái giường nhưng cô vẫn chui vào túi ngủ.
Cô đang định ngủ thiếp đi thì qua cánh cửa container hé mở, cô nhìn thấy Vân Diệu đang ngồi tựa vào thân cây, nhắm hai mắt lại.
Còn Border Collie thì nằm sấp bên cạnh anh ta.
Một người một chó, nhìn còn có chút ấm áp.
Khương Nặc tìm thấy một cái container rỗng trong không gian, lại tìm một cái giường gỗ và một ít chăn đệm, giống như đang chơi trò chơi, trải chúng ra, đặt vào trong container.
Lại đặt vào đó một chiếc bếp lò cùng với một ít than không khói.
Nếu không dùng thứ này mà dùng củi đốt thì chẳng mấy chốc khói sẽ làm container bị đen xì, nếu sau này muốn lấy ra đựng đồ cũng không tốt lắm.
Quan trọng nhất là ổ chó.
Cô tìm thấy một cái ổ chó to bằng lông xù rất đẹp đặt vào trong container, cái này cùng kiểu với cái của A Muội, chỉ là màu sắc hơi khác một chút.
Đặt ở bên cạnh giường, cũng có thể tới gần lò lửa, như vậy mới có thể ngủ vừa thoải mái vừa ấm áp.
Cô lại đặt thêm hai cái bát, một cái bỏ đầy trái cây, một cái đựng đầy nước suối không gian.
Con chó nào cũng thích đồ chơi nhồi bông, dù sao thì A Muội cũng thích.
Đương nhiên cần phải sắp xếp.
Khương Nặc lại bày thêm 6 món đồ chơi bên cạnh ổ chó, có quả cầu, cũng có gấu nhồi bông.
Lại tìm một cây gậy cắn bằng cao su nữa, không biết nó có thích hay không, dù sao cô vẫn cứ đặt ở đó.
Sau khi bố trí xong, Khương Nặc còn thêm một cái chăn trên ổ chó, cũng là cùng kiểu với A Muội.
Sau đó, cô mang dép lê đi ra, thả container trước mặt Vân Diệu, nói với anh ta: “Của anh đấy, vào ngủ đi.”
Cô thật sự buồn ngủ, nói xong liền quay lại chui vào túi ngủ.
Vân Diệu nhìn về phía container kia, im lặng một lúc lâu rồi dẫn theo Border Collie đi vào.
Container này dài hơn 5 mét, rộng hơn 2 mét, giống như một căn phòng nhỏ có sẵn.
Nhìn chiếc giường nhỏ ở một bên, lại nhìn ổ chó hoa lệ ở một bên, đồ chơi đầy đất, bát đựng đầy nước và thức ăn.
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/chuong-248.html.]
Anh ta đưa mắt nhìn về phía Border Collie.
Border Collie chưa bao giờ thấy cái ổ nào xịn như vậy, dáng vẻ có chút do dự.
“Đi đi.” Anh ta nói khẽ.
Border Collie nghe thế liền nhảy vào ổ chó, đặt móng vuốt lên tấm đệm mềm mại.
Thật ấm áp.
Khương Nặc ngủ một giấc thật ngon.
Giữa chừng cô chỉ tỉnh giấc một lần, nhìn ra ngoài một chút, đống lửa trên mặt đất cũng sắp tắt, bốn phía yên tĩnh không tiếng động, một mảnh tối tăm.
Sau đó lại chìm vào giấc ngủ.
Cộng lại thì cô đã ngủ hơn bảy tiếng, khi cô tỉnh dậy trời còn chưa sáng.
Túi ngủ không thoải mái bằng giường, đây là đương nhiên, mặc dù cô ngủ ở đâu cũng có thể chấp nhận được, nhưng nếu có thể lựa chọn vẫn là muốn ở chỗ thoải mái một chút.
Vì để có thể trở về trên giường, sau khi Khương Nặc tỉnh dậy liền khóa cửa container lại, lấy bồn tắm từ trong không gian ra chuẩn bị tắm.
Dưới nhiệt độ này, dùng nước suối không gian ngâm mình vẫn rất lạnh nhưng cũng không đến mức thấm vào xương, cảm giác lạnh buốt chỉ ở trên da.
Cộng thêm sau khi đóng cửa lại, lò củi khiến nhiệt độ trong phòng càng cao hơn một chút.
Cô cắn răng tập thích ứng với nhiệt độ, chậm rãi có thể cảm giác được thân thể dần dần thả lỏng, toàn thân trở nên tỉnh táo sảng khoái hơn.
Cứ như vậy, cô rửa sạch bụi bặm trên người, cần bồn tắm, sấy khô tóc, thay một bộ quần áo sạch sẽ rồi mặc lại áo khoác ngoài.
Cất container đi, Khương Nặc nhìn thấy Border Collie đang chờ cô ở bên ngoài.
Cô bước tới xoa xoa đầu Biên tướng quân.
Lúc vừa tỉnh ngủ, cô nghe thấy tiếng thở của Border Collie rất gần cô, chắc là thấy cô không dậy nên nó vẫn luôn canh giữ ở cửa container của cô.
Một con ch.ó thông minh khiến trái tim Khương Nặc như muốn tan chảy, đương nhiên nó phải được khen thưởng xứng đáng.
“Mày có thích cái ổ chó tao tặng mày không?”
“Gâu.”
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của nó hình như là nói thích, Khương Nặc mỉm cười: “Mày chưa ăn sáng phải không, để tao lấy đồ ngon cho mày ăn.”
Vừa nói xong, Vân Diệu cũng từ container ở đối diện đi ra, cô chào hỏi anh ta rồi lấy một cái bàn, ba cái ghế từ không gian ra.
Biên tướng quân ngồi bên cạnh cô, còn Vân Diệu có thể ngồi đối diện, rộng rãi.
Lúc này trời còn chưa sáng, bốn phía vẫn là bóng tối.
Trong khu rừng khô tối om đặt một cái bàn ngồi ăn sáng, cảm giác cũng rất đặc biệt.
Vân Diệu đốt lại đống lửa đã tắt, ánh sáng của ngọn lửa khiến cho khung cảnh xung quanh sáng hơn, cũng mang đến cảm giác ấm áp.
Khương Nặc nhìn ra được Vân Diệu chỉ cảm thấy hứng thú với đồ ăn có linh khí liền cho anh ta hai cái bánh bao chiên mẹ cô làm.
Bánh bao chiên mà mẹ làm ăn rất ngon, vỏ mỏng nhiều nước, có một lớp vỏ xốp giòn, nhân bánh bỏ thêm rau củ tự mình trồng vào, giòn mềm thơm, vừa thơm vừa ngon.
Mấy món chiên này đều là Khương Nặc cất ngay lại ngay khi mẹ vừa nấu xong nên đều giữ lại được hương thơm nóng hổi và hương vị thơm ngon nhất.
Tuy thoạt nhìn là cô mang theo Vân Diệu cùng sống lại nhưng Vân Diệu lại đưa cho cô một con d.a.o găm quan trọng, cũng cho cô linh nguyên để cho cô thăng cấp không gian, nói chung tính toán lại thì không nợ nần gì nhau cả.
Nếu anh ta đã hoàn toàn biết đến sự tồn tại của không gian, mình cũng không cần phải quá keo kiệt.
Cô đặt bánh bao chiên và một cốc giấy đựng nước suối lên bàn, sau đó, cô bắt đầu lục lọi đồ trong không gian, tìm đồ ăn ngon cho Border Collie.
Tối hôm qua không biết nó đã ăn hết trái cây chưa, nhưng A Muội thích nhất là trái cây, đặc biệt là dưa Hami.
Cho nó hai lát to.
Trong không gian có rất nhiều canh sườn heo mà mẹ cô nấu, có vị nhạt, chỉ có một chút muối, Khương Nặc lấy ra một ít sườn heo cho nó gặm.
Ngoài ra còn có trứng luộc, A Muội cũng thích ăn, không biết Biên tướng quân có thích ăn hay không.
Rất nhiều chó thích ăn cá, cô lại lấy ra một ít cá viên đã nấu chín.
Hơn nữa còn có rau quả, số lượng này có lẽ đã đủ rồi.