Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền - Chương 274

Cập nhật lúc: 2025-04-23 23:09:48
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong hai bóng người mà cô nhìn thấy, người cao lớn hơn chính là Vũ Nô, người còn lại trông có vẻ gầy hơn, bởi vậy cô đoán rất có khả năng người đi về phía bên trái chính là Vũ Nô.

Chính vì thế cô mới chọn bên này.

Vân Diệu nhìn cô: “Tốt nhất là cô không nên hành động một mình, nếu gặp phải nhiều sinh vật biến dị thì sẽ rất nguy hiểm.”

Khương Nặc cười nói: “Đương nhiên tôi không đi một mình, tôi mang theo Border Collie, nó sẽ giúp tôi.”

Vân Diệu im lặng, thấy dáng vẻ quyết đoán của Khương Nặc bèn nói: “Được.”

Border Collie nghe thấy lời cô nói liền nhìn thoáng qua Vân Diệu, thấy Vân Diệu nhẹ nhàng gật đầu với nó, Border Collie liền cọ đến bên chân Khương Nặc.

“Gặp lại sau.” Khương Nặc nói liền xoa đầu Border Collie, mang theo nó rời đi.

Vân Diệu thấy cô đi xa, cúi đầu nhìn tro than trên mặt đất.

Lúc này, Tiểu Hoàng mới ngập ngừng đi tới: “Lão đại... Tại sao chị lại đi rồi? Hai người phát hiện ra cái gì rồi?”

Vân Diệu không để ý đến cậu ta, chỉ nói với đội trưởng Trần: “Phía trước có sinh vật biến dị.”

Đội trưởng Trần lập tức lấy lại tinh thần: “Có bao nhiêu?”

“Một con.”

Thật ra có hai con, nhưng một con khác lại ở hướng Khương Nặc vừa đi.

Con này không mạnh lắm, cô có thể xử lý được.

Vân Diệu xoay người rời đi, đội trưởng Trần lập tức gọi người đuổi theo.

...

Phương hướng mà Khương Nặc rời đi dẫn thẳng đến khu vực không người, gần như là không có đường đi.

Nhưng cô lại cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, trong tay cầm một con d.a.o chặt củi, vừa đi vừa chặt mấy cành cây và dây leo chặn đường.

Border Collie không đi xa dò đường mà vẫn luôn theo sát bên cạnh cô, giống như một người bảo vệ tận tụy.

Khương Nặc chặt một nhánh cây xuống, cẩn thận quan sát.

Nhìn thì giống một nhánh cây bình thường, thân cành cứng rắn, lá cây xanh biếc, chỉ là khi cầm trong tay không hiểu sao lại có cảm giác ẩm ướt, nhìn kỹ là bởi vì trên cành cây có một lớp chất nhầy mỏng.

Cô lập tức hiểu ra điều gì đó.

Cô lại cúi người nhìn đám cỏ ven đường, trên mỗi một cọng cỏ cũng có loại chất nhầy này.

Thân cây, lá cây, bụi gai, phía trên tất cả đều có.

Nếu chạm vào quá nhiều thì làn da sẽ có cảm giác tê dại, hơi khó chịu.

Núi Việt rất cao, nước lũ cũng không ngập đến độ cao này, cây cối bị ảnh hưởng nặng nề bởi mưa axit, bị c.h.ế.t héo trên phạm vi lớn.

Đương nhiên cũng có nguyên nhân do đất đai và nước ngầm bị ô nhiễm nghiêm trọng.

Xem ra, đây chính là lý do vì sao cây cối bên ngoài đều c.h.ế.t héo hết nhưng ở đây vẫn còn xanh tươi.

Nơi này có linh nguyên, linh nguyên tẩm bổ thúc đẩy thực vật tiến hóa, sinh ra một lớp chất nhầy mỏng manh bảo hộ, không bị mưa axit ăn mòn.

Nước ngầm cũng bởi vì có linh nguyên thanh lọc nên không bị ô nhiễm trên diện tích lớn.

Cho nên thực vật ở đây mới còn sống sót.

Nói ra có chút không thể tưởng tượng nổi, nhưng cũng không khó chấp nhận là bao.

Vào 2 tỷ năm trước, hàm lượng oxy của Trái Đất rất thấp. Sau đó, một sự thay đổi mạnh mẽ đột ngột xảy ra, một lượng lớn oxy xuất hiện, kết quả là các sinh vật lần lượt tiến hóa, các giống loài bùng nổ xuất hiện.

Nếu như các sinh vật tiền sử có thể suy nghĩ, liệu có thể nào cũng cảm thấy rằng khí oxy là sức mạnh thần bí không thể tưởng tượng nổi hay không?

Linh nguyên trước đó đều chôn sâu ở lòng đất, sau thiên tai mới xuất hiện số lượng lớn.

Có lẽ thời đại này không thể hoàn toàn phân tích nguồn gốc và thành phần của linh nguyên, nhưng trên bản chất, có phải cũng giống như khí oxy của thời đại bùng nổ sự sống hay không?

Nghĩ đến những thứ này, Khương Nặc lại chặt thêm một ít nhánh cây, dây leo, ném chúng vào trong không gian.

Cô cũng không lãng phí thời gian, vừa đi vừa thuận tay chặt một ít.

Đợi khi nào rảnh lại nghiên cứu loại chất nhầy này một chút.

Có thể đối kháng được với mưa axit mạnh như vậy, cũng không phải là thứ đơn giản.

Nói như vậy, nếu như thực vật tồn tại bằng cách tạo ra một lớp chất nhầy bảo vệ trên bề mặt của chúng thì động vật sống sót bằng cách nào đây?

Sau khi tiến vào núi Việt, Khương Nặc còn chưa từng thấy một động vật còn sống nào.

TBC

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/chuong-274.html.]

Một người một chó đi sâu vào trong rừng.

Khương Nặc trèo lên một con dốc cao, cuối cùng lại nhìn thấy dấu vết mới.

Có một tảng đá bị vỡ vụn, chặn đường đi tới phía trước.

Nhìn trạng thái vỡ vụn của tảng đá cùng với dấu vết để lại trên những ngọn cỏ gần đó, có vẻ như bị người đập vỡ mấy tiếng đồng hồ trước đó.

Cô chạm vào Border Collie: “Mày có thể ngửi thấy mùi mà người ta để lại không?”

“Gâu!” Border Collie đáp lại, nhưng lại lùi về sau một bước.

Mặc dù chú chó này không thể nói chuyện nhưng từ thần thái, động tác của nó thì hầu như có thể giao tiếp được mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.

Nhìn bộ dáng nghiêm túc của nó, Khương Nặc không khỏi mỉm cười, ôm nó một cái.

Nó đang nói cho cô biết là nó có thể ngửi thấy mùi, nhưng mùi rất nhạt.

Với khứu giác của Border Collie, điều này chứng tỏ đối phương mang theo thứ gì đó có thể khử mùi.

Điều này đã đưa tới một vài gợi ý cho Khương Nặc.

Cô có chó, người khác cũng có thể có, nói không chừng người khác sẽ lần theo mùi hương tìm được chỗ của cô thì sao?

Vẫn nên chú ý một chút thì hơn.

Trong không gian của cô có rất nhiều nước hoa, không có việc gì có thể xịt qua một chút.

Nếu có điều kiện, tốt nhất là thay quần áo hằng ngày.

Cô ngồi xổm xuống quan sát tảng đá bị vỡ kia, suy đoán rằng người trước đó vì muốn leo lên sườn núi nhanh hơn mà đã đánh vỡ cả một tảng đá tạo thành đường đi.

Cô không nhìn ra được tảng đá này bị đập vỡ bằng cách nào.

Nếu như là nắm đ.ấ.m thì đây sẽ là vấn đề lớn.

Khương Nặc yên lặng nhìn vết nứt của tảng đá, phân tích nếu như đây là Vũ Nô, nếu như đây là do ông ta làm thì sức mạnh của ông ta sẽ đến cỡ nào.

Kiểu tưởng tượng này khiến cô dựng cả tóc gáy.

Đồng thời, lại vô cùng hưng phấn.

Người thợ săn theo dõi con mồi chính là phải liên tục dựa vào các dấu vết để lại để xác định kích thước, giống loài, khoảng cách để cuối cùng có thể bình tĩnh bóp cò súng.

Đường đã bị chặn, nơi này không thể đi qua được mà phải đi vòng.

Khương Nặc nhìn về phía sườn núi, vẻ mặt kiên quyết và thận trọng.

Sau khi đi đường vòng, chẳng bao lâu sau cô đã tìm được dấu vết mới.

Có cành cây bị gãy, có bụi cỏ bị giẫm nát. Trong rừng rậm hoang dã, những dấu vết này đều rất mới mẻ.

Nhưng rất nhanh cô đã phát hiện ra rằng mấy dấu chân này rất nhỏ, nói chính xác hơn thì đây chính là những vết móng guốc.

Những vết móng guốc này rất lộn xộn, làm gián đoạn phương hướng mà cô muốn đi theo.

Trong thâm tâm Khương Nặc hiểu rõ, đây chắc hẳn chính là dấu vết của sinh vật biến dị.

Cô đã vào núi Việt lâu như vậy nhưng không hề thấy một con chim nào, bởi vậy động vật sống sót chắc chắn không phải là động vật bình thường.

Đuổi theo người trước hay là đuổi theo sinh vật biến dị trước, cô gần như không hề do dự.

Đương nhiên là sinh vật biến dị.

Khương Nặc cầm con d.a.o găm trong tay, theo dấu chân không ngừng đi vào chỗ sâu trong rừng cây.

Cành lá rậm rạp khiến cho rất nhiều chất nhầy dính vào trên người cô, khiến cho lỗ tai, cổ, tay đều ngứa ngáy vô cùng nhưng cô vẫn cố gắng chịu đựng.

Border Collie nhận thấy được suy nghĩ của cô, tung người chạy về phía trước.

Nó đang tìm giúp Khương Nặc.

Border Collie không ngừng tăng tốc, trong nháy mắt đã chạy không thấy bóng dáng. Khương Nặc cũng hiểu có lẽ là nó có phát hiện gì đó, vì thế cô liền chạy theo tiếng Border Collie chạy phát ra, theo sát phía sau.

Một đường truy đuổi gần một tiếng đồng hồ.

Border Collie chạy cơ bản không cần dừng lại, lúc mệt chỉ cần giảm tốc độ, không bao giờ dừng lại hẳn.

Khương Nặc đuổi theo cũng mệt.

Mãi đến khi chạy đến bìa rừng, Khương Nặc mới nghe thấy tiếng gào thét giận dữ của Border Collie xen lẫn tiếng gầm của một loại động vật nào đó.

Cô điều hòa lại hơi thở, nhanh chóng lấy nước suối không gian ra uống một ngụm. Thể lực nhanh chóng hồi phục, cô hơi cử động cổ tay, con d.a.o găm trong tay đã được thay thế bằng ná cao su.

Loading...