Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền - Chương 323

Cập nhật lúc: 2025-04-24 22:53:45
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Nặc không còn cách nào khác đành phải leo lên theo.

Có lẽ trước đây khung thép này được dùng để lắp đặt đèn mỏ, sau khi xây dựng nhà xưởng xong thì đèn mỏ đã được tháo xuống, còn giá đỡ tạm thời vẫn còn để ở đây, trên đỉnh vẫn còn một chân đế được lắp đặt ở đó.

Ngôn Tử Phàm duỗi một ngón tay ra làm động tác “suỵt”, sau đó lắng nghe, sau khi xác nhận đã an toàn mới chậm rãi leo lên mép của khung thép.

Lúc này Khương Nặc mới nhìn rõ, trong khe hở kia có một cái tổ chim.

Ngôn Tử Phàm đưa tay vào rồi lặng lẽ lấy ra một quả trứng chim, cẩn thận bỏ vào túi áo rồi rời khỏi khung thép.

Lúc này rốt cuộc Khương Nặc cũng hiểu được cậu đang làm gì.

Sau khi Ngôn Tử Phàm đi xuống, cậu đặt quả trứng chim vào tay Khương Nặc rồi nói với cô: “Chị Vu, đây không phải trứng chim bình thường.”

Khương Nặc có hứng thú: “Em nói nghe xem.”

Ngôn Tử Phàm gật đầu, đưa bọn họ đến một góc tối cách xa khu vực nhà xưởng rồi đứng trong bóng tối không người, bắt đầu nói chuyện.

Khu nhà xưởng này mới được xây dựng cách đây 5 tháng.

Có rất nhiều vật liệu xây dựng cần kiểm kê và vận chuyển, cậu đến giúp người lớn làm mấy việc lặt vặt, được chia một ít điểm, mặc dù số điểm rất ít nhưng cũng có thể làm giảm bớt gánh nặng cho mẹ.

Lúc ấy thân thể cậu vẫn còn rất yếu, sau một ngày lao động chân tay, cơ thể luôn rất mệt mỏi, toàn thân đau nhức.

Cậu không muốn biểu hiện ra ngoài, sợ người khác nhìn thấy dáng vẻ này của mình rồi sẽ không cho cậu hỗ trợ làm việc nữa, thế nên sau khi tan tầm cậu liền ngồi một mình nghỉ ngơi bên dưới khung thép, chờ khi lấy lại được một ít sức lực mới chậm rãi đi bộ về nhà.

Ngày hôm đó, cậu đã nhìn thấy một chuyện rất kỳ lạ.

Trong bóng tối, cậu nhìn thấy hai con chim rất kỳ lạ mà trước đó cậu chưa từng nhìn thấy bao giờ đang đánh nhau.

Lúc ấy nhà máy dưới lòng đất đang được xây dựng, máy móc công trình cỡ lớn chạy ngày đêm không ngừng. Dưới tiếng ồn nghiêm trọng như thế, hai con chim này đánh nhau tưởng như im lặng nhưng lại hung hiểm vô cùng.

Thực ra Ngôn Tử Phàm cũng không hiểu rõ về các loài chim lắm, nhưng chỉ liếc mắt thì cậu đã cảm thấy không đúng, bởi vì những con chim này thật sự quá hung dữ.

Cuối cùng, con chim đánh thắng kia mổ c.h.ế.t một con khác, dùng móng vuốt m.ổ b.ụ.n.g đối phương, mà m.á.u tươi dường như càng khơi dậy hung tính của nó, sau đó nó liền trực tiếp ăn thịt đồng loại của mình.

Đến khi nó quay đầu lại, lòng bàn tay Ngôn Tử Phàm đổ mồ hôi, theo bản năng nắm chặt một ống thép trong tay để chuẩn bị chiến đấu với nó.

Nhìn bề ngoài con chim kia vô cùng kinh tởm.

Thứ lỗi cho cậu vì đã dùng từ “kinh tởm” để hình dung tướng mạo của một con chim, nhưng thật sự nó rất kinh tởm. Rõ ràng đó là một con chim nhưng nét mặt lại hơi giống con người, hoặc là giống một con dơi, cậu thật sự không thể hình dung ra được loại cảm giác này là thế nào.

Mà xương ức của con chim kia rõ ràng đã bị biến dị, dáng vẻ kia khiến cậu cảm thấy rất không thoải mái.

Cuối cùng con chim kia không tấn công Ngôn Tử Phàm, Ngôn Tử Phàm cũng không nhúc nhích, vẫn yên lặng ngồi bên dưới khung thép quan sát, phát hiện trong khe hở lại có một cái tổ chim.

Mấy ngày sau đó, Ngôn Tử Phàm không nhìn thấy con chim kia nữa nhưng vẫn luôn nhìn thấy cái tổ chim kia.

Đột nhiên cậu có một suy nghĩ: Nếu có tổ chim thì liệu có trứng chim không?

Sau khi ý nghĩ này xuất hiện, Ngôn Tử Phàm liền bắt đầu thấy đói bụng không thể nào kiềm chế được.

Khi người ta đói, họ có thể làm bất cứ điều gì để được ăn.

Để có thể ăn được trứng, Ngôn Tử Phàm bắt đầu quan sát tổ chim này, phát hiện con chim biến dị kia cứ 2 ngày một lần sẽ quay trở về, hơn nữa gần như đều là ban đêm.

Còn ban ngày hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng của nó.

Lúc ấy còn chưa tiến vào đêm vĩnh cửu, tuy rằng trời âm u nhưng vẫn còn nhìn thấy rõ ràng.

Nhà xưởng còn chưa xây xong, mỗi ngày đều có rất nhiều người ở đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/chuong-323.html.]

Nếu cậu leo lên đó vào ban ngày thì sẽ bị chú ý ngay, mà như vậy cho dù có trứng chim thì trứng đó chẳng còn liên quan gì với cậu nữa.

Bởi vậy, cậu chọn ra tay vào lúc vừa mới tan làm.

TBC

Cậu đoán rằng chim biến dị có thể cảm nhận được nguy hiểm, sẽ tránh ở gần con người, đây cũng là lý do tại sao gần như không có ai phát hiện ra bọn chúng.

Hôm đó sau khi tan làm, cậu vẫn ngồi bên dưới khung thép để nghỉ ngơi, không trở về cùng mấy người lớn nữa.

Mà gần như mỗi ngày cậu ấy đều như vậy, cũng không có ai nghĩ nhiều.

Chờ tất cả mọi người đi rồi, Ngôn Tử Phàm nhanh chóng leo lên trên khung thép, động tác của cậu hơi trúc trắc nên khó giữ được thăng bằng, tuy nhiên cậu từ khi sinh ra đã to gan lớn mật nên sau khi leo lên đến chỗ cao, trong lòng vẫn giữ bình tĩnh.

Ở một khoảng cách thích hợp, Ngôn Tử Phàm đưa tay sờ vào tổ chim, khi đó trên mặt Ngôn Tử Phàm lộ ra vẻ mừng rỡ.

Thật sự có trứng chim!

Cậu nhanh chóng móc trứng chim ra, nhét vào trong túi áo, sau đó lăn một vòng trượt xuống khung thép, lấy lại bình tĩnh rồi nhìn xung quanh.

Tốt lắm, không có ai cả.

Cậu trở về nhà giống như không có chuyện gì xảy ra.

Lúc đó thân thể cậu vẫn còn rất yếu. Sau một ngày làm việc cật lực, tay chân đều đau nhức không chịu nổi, không thể nhấc thêm được vật nặng gì.

Leo nhanh lên khung sắt rồi lại tụt xuống là một hành động tiêu hao thể lực rất lớn với cậu vào thời điểm đó.

Cậu đóng cửa phòng lại, quan sát kỹ quả trứng chim này. Nó chỉ to bằng một nửa quả trứng gà, chạm vào lớp vỏ cũng không trơn bóng, mặt ngoài có có lấm tấm đốm đen.

Cậu đập vỡ quả trứng ra rồi đổ vào trong bát, có lòng đỏ trứng, lòng trắng trứng sền sệt nhìn rất muốn ăn.

Tất cả đều là protein, còn không cần phải bỏ tiền ra, thực sự kiếm hời rồi.

Mẹ cứ 4 ngày mới về nhà một lần, Ngôn Tử Phàm không để lại cho bà ấy, một mình nuốt sống dịch trứng kia.

Cũng không biết có phải vì đói hay không mà cậu cảm thấy quả trứng chim này ăn ngon vô cùng.

Không hề có một chút mùi tanh nào, trượt vào cổ họng liền không còn nữa, sau khi ăn xong vẫn chưa thỏa mãn.

Sau đó, Ngôn Tử Phàm thỉnh thoảng sẽ tìm cơ hội leo lên trên tổ chim để kiểm tra.

Điều đáng ngạc nhiên chính là gần như cách mỗi tuần đều sẽ có một đến hai quả trứng chim mới.

Cậu cũng bắt đầu đi lang thang ở gần đó, những chỗ có thể leo lên được thì đều leo lên hết, còn tìm kiếm ở nhiều góc mái nhà, sau đó lại tìm được hai cái tổ chim tương tự.

Cậu bắt đầu để tâm tới nó, mỗi ngày quan sát tình hình của tổ chim, cứ đến một khoảng thời gian lại lần lượt đến từng tổ chim để xem xét. Cuối cùng, sau khi thăm dò được quy luật thì chỉ cần 10 ngày leo lên một lần, lấy trứng chim rồi rời đi.

Bằng cách này, cậu có thể lấy được 5 quả trứng chim trong nửa tháng, một tháng không dưới 10 quả.

Cậu có trứng chim để ăn, lượng protein cần cho cơ thể cũng miễn cưỡng đủ rồi nên cậu đưa hết số thịt khô tích trữ được cho mẹ. Mỗi lần đưa cơm cho mẹ, cậu đều cắt thịt nhiều hơn một chút.

Mẹ cũng phát hiện ra điều này, Ngôn Tử Phàm liền nói cho bà ấy biết chuyện trứng chim.

Theo thời gian trôi qua, Ngôn Tử Phàm cũng dần dần phát hiện, những quả trứng chim này cũng không đơn giản.

Đầu tiên, cậu phát hiện sức lực của mình trở nên mạnh hơn.

Trong khoảng thời gian này, cậu đã cao thêm một đoạn. Lúc đầu cậu chỉ cho rằng mình đang trưởng thành nhưng dần dần, cậu cảm thấy mình trở nên thính tai hơn, có thể nghe được những âm thanh từ khoảng cách xa hơn, thể lực cũng tốt hơn, mỗi ngày làm việc không còn cảm thấy quá mệt mỏi như trước.

Leo lên leo xuống khung thép kia gần như không tốn sức nữa.

Cậu bắt đầu ý thức được, có lẽ đó là nhờ tác dụng của những quả trứng chim này.

Loading...