Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền - Chương 479
Cập nhật lúc: 2025-04-27 23:02:51
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau một đêm nghỉ ngơi, tâm trạng của những người sống sót dường như đã ổn định hơn rất nhiều. Mệnh lệnh đưa ra yêu cầu mọi người thu dọn đồ đạc, mọi người cũng lần lượt bắt tay vào làm, bất kể nói thế nào, chạy trối c.h.ế.t vẫn là quan trọng nhất.
Những người bị thương nặng không thể đi lại được sẽ được đưa lên xe tải, những người còn lại được chia thành các nhóm. Mỗi nhóm 15 người, tổng tổng hơn 1.560 nhóm. Cứ 8 nhóm là 1 đội, có tổng cộng 195 đội.
Cố gắng sắp xếp một cảnh vệ hoặc một cán bộ quản lý cấp trung cho mỗi đội.
Mỗi nhóm cử ra một nhóm trưởng chịu trách nhiệm quản lý ô dù, bình phun, theo sự hướng dẫn của đội trưởng để lấy ra sử dụng vào thời điểm thích hợp.
Sau khi phân chia nhóm, đội xong, Trịnh Nhất Hiên hạ lệnh tiến hành sáu giờ huấn luyện diễn luyện, đảm bảo đội trưởng cùng với những người trong nhóm có thể nhanh chóng truyền đạt mệnh lệnh, phân phát vật tư.
Điều quan trọng nhất là cách xử lý các tình huống khẩn cấp khi rời khỏi căn cứ, không được la hét hay lôi kéo người khác.
Lúc này, cánh cửa thứ nhất của bãi đỗ xe đã bị phá tan.
Một lượng lớn chim biến dị lượn vòng vòng ở trước cánh cửa thứ hai, tiếng thét chói tai càng lúc càng gần khiến tất cả mọi người đều cảm thấy kinh hãi.
Kiếp trước Khương Nặc cũng thường xuyên nghe thấy những tiếng kêu này, khi đó chỉ nghe được những tiếng nuốt m.á.u hung bạo, nhưng bây giờ cảm giác được cũng có hưng phấn.
Rất nhiều con người, rất nhiều m.á.u thịt.
Thậm chí còn có cả linh khí ở dưới đất.
Hung hăng ăn no nê, mới có thể bảo đảm tộc quần sinh tồn sau khi trốn tới cao nguyên Lan Thương.
Mọi người mang hết vật tư lên xe, chỉ mang theo những vật tư sinh tồn cần thiết, đứng xếp hàng ở lối ra. Dưới tán che của cây dù, một người lại một người đi ra ngoài.
Phụ nữ dắt trẻ con, dùng tay bịt chặt mắt bọn trẻ.
Đàn ông thì dắt người già, dũng cảm bước vào giữa đàn chim dày đặc.
Người đàn ông mang theo ông lão, kiên trì đi vào trong đàn chim lít nha lít nhít.
Kỷ luật nghiêm minh, tất cả mọi người cắn chặt răng, thậm chí ngay cả khi đôi cánh hung ác bay qua đập trên đầu mà không dám lên tiếng. Càng nhiều người thậm chí không dám ngẩng đầu lên, chỉ nhìn chằm chằm chân của người phía trước, vùi đầu từng bước di chuyển.
Xe tải mở đường ở phía trước, đám người Ngôn Tử Phàm Lý Mộng không ngừng b.ắ.n những con chim biến dị ở xa xa, dùng mùi m.á.u tươi dụ dỗ bọn chúng g.i.ế.c lẫn nhau, dẫn dụ một phần đàn chim đi chỗ khác.
Dòng người di chuyển rất chậm.
Thế giới dường như đã bị sinh vật biến dị chiếm giữ hoàn toàn, trong không trung là vô số khuôn mặt người, màng nhĩ không ngừng bị âm thanh bén nhọn tra tấn.
Một người đàn ông trung niên ngước mắt lên liền nhìn thấy một khuôn mặt vặn vẹo ở khoảng cách gần dán vào mình. Ông ta theo bản năng há miệng a một tiếng, mặc dù rất nhanh phản ứng lại, âm thanh dừng lại đột ngột nhưng vẫn bị con chim biến dị nhận ra hơi thở, rít lên rồi chui đầu vào trong miệng ông ta, kẹp cổ ông ta khiến ông ta ngạt thở, thịt trong miệng cũng bị cắn nát.
Người trung niên điên cuồng lăn lộn trên mặt đất, m.á.u tươi nhanh chóng tràn ra, thân thể của ông ta liền bị vô số chim biến dị điên cuồng cắn xé, ruột nhanh chóng bị lôi ra ngoài.
Nhìn thấy ông ta kêu gào, ánh mắt mọi người lộ ra vẻ không chịu nổi, cũng có người chỉ là c.h.ế.t lặng rời đi. Người đàn ông kia càng lăn càng xa, tiếng kêu cũng dần dần yếu ớt.
Khi dòng người chậm rãi rời đi, đằng sau vẫn không ngừng phát sinh chuyện ngoài ý muốn. Có người hoảng sợ, còn muốn lôi kéo người khác cùng chết. Cũng may trước đó đã được diễn luyện mấy lần, phần lớn mọi người có thể đưa ra được lựa chọn chính xác.
Trên người dính vết máu, trước tiên cởi quần áo ra thì mới còn hi vọng sống sót.
Đội ngũ rất dài, dưới sự che chắn của chiếc dù, hơn 20.000 người rời đi dưới mí mắt của đám chim biến dị.
Border Collie dẫn theo A Muội đi theo phía cuối đội ngũ, nó sẽ gánh vác trách nhiệm dò đường, tìm kiếm sự tồn tại của sinh vật biến dị từ trước, cố gắng hết sức dẫn cả đội ngũ đi vòng qua.
Đây chính là chuyến đi chăn cừu khốc liệt nhất của nó.
Sau khi toàn bộ đội ngũ rời đi, Khương Nặc mới cầm d.a.o găm của cô đi ra bên ngoài.
Trên người cô không có dù che chắn nên lũ chim biến dị vừa phát hiện ra cô liền lập tức nhào lên như sói đói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/chuong-479.html.]
Khương Nặc cầm d.a.o c.h.é.m giết, lợi dụng đòn công kích của chim biến dị để mài giũa khả năng xuất đao và tốc độ của mình.
Cô phải nhanh hơn chúng nó, bắt lấy dấu vết của chúng nó.
TBC
Nếu không giải quyết những thứ này thì rất khó an tâm đi tìm linh nguyên nơi này, nhưng số lượng bọn chúng nhiều như thế, g.i.ế.c là không thể g.i.ế.c hết được, chỉ có thể c.h.é.m g.i.ế.c một lúc trước để làm nóng thân thể.
Rất nhanh quần áo trên người Khương Nặc đã dính đầy vết máu.
Xác chim rơi xuống bên chân cô lập tức bị đồng loại mổ bụng, cắn nuốt nội tạng.
Cô mặc quần áo rất dày, chỉ để lộ phần da thịt là mặt và tay. Chỉ cần bảo vệ mấy chỗ này, là có thể thoải mái buông tay tận tình c.h.é.m giết.
Nửa giờ sau, xác chim bên cạnh đã chất thành một ngọn núi nhỏ, mà m.á.u thịt lại hấp dẫn càng nhiều chim biến dị hơn.
Cô cũng g.i.ế.c đến phiền, chuẩn bị nghỉ ngơi một chút, vì thế lấy từ trong không gian ra một bình nhỏ xăng, đổ lên trên đống xác chim biến dị rồi lại lấy ra một cái bật lửa.
Lúc làm những việc này, chim biến dị vẫn còn nhào lên mặt cô. Tuy có thể né tránh nhưng chiếc bật lửa bị tắt mấy lần. Khương Nặc hơi bực mình, lại phất tay c.h.é.m c.h.ế.t thêm mấy con, nhưng chẳng bao lâu sau, bên người cô lại bị bao vây dày đặc, muốn đốt lửa lên cũng không dễ dàng.
“Thật khó chịu.” Cô nghĩ thầm.
Lúc này, một bóng người xuất hiện ở phía xa.
Lũ chim biến dị đột nhiên trở nên điên cuồng, giống như không muốn sống bay về phía đó.
Khương Nặc khẽ nhíu mày, cách vô số chim biến dị, cô hoàn toàn không thấy rõ Vân Diệu ở đâu. Trên người anh luôn mang theo một linh nguyên, đây không chỉ là dụ dỗ cô mà cũng là dụ dỗ sinh vật biến dị, toàn bộ bầy chim lúc này đều điên rồi.
Khương Nặc tranh thủ cơ hội này, tóm lấy một con chim biến dị trên không rồi dùng bật lửa đốt lông nó, mặc cho nó thét chói tai rồi lại ném nó vào trong đống xác chim đã bị tưới ướt đẫm xăng.
Gần như là “bùm” một tiếng, ngọn lửa lập tức bốc cháy.
Mỡ động vật trộn với xăng khiến cho ngọn lửa cháy càng to hơn.
Lửa rừng rực thiêu đốt, cuồng phong gào thét.
Máu thịt kích thích bầy chim điên cuồng, nhưng ngọn lửa lại khiến chúng nó sợ hãi theo bản năng.
Trong ngọn lửa, Khương Nặc đưa tay về phía Vân Diệu. Anh không quan tâm đến những thứ đang cắn trên người mình, đi về phía Khương Nặc, ánh mắt không rời khỏi cô, đồng thời nắm lấy tay cô.
Khương Nặc mỉm cười với anh: “Đi thôi, em biết đại khái linh nguyên ở chỗ nào rồi.”
Vân Diệu nhìn vào đôi mắt sáng ngời của cô, nhẹ nhàng nói: “Ừ.”
...
Nơi xa.
Border Collie như phát giác được cái gì, nó dừng bước, quay đầu nhìn về phía căn cứ.
Đội ngũ di chuyển cũng nhanh chóng phát hiện căn cứ đang bốc cháy.
Bọn họ kinh ngạc nhìn bầy chim tru lên trong ngọn lửa, làn khói dày đặc bốc lên, những con chim biến dị bốc cháy bay lên trời rồi lại rơi xuống như quả cầu lửa, bầy chim bởi vậy hoàn toàn bị chọc giận.
Bọn họ nhìn những động vật biến dị không ai bì nổi này bởi vì lửa lớn mà sợ hãi điên cuồng.
Bọn chúng bắt đầu không ngừng tụ lại, chồng lên nhau dày đặc, giống như một đám mây đen cuồn cuộn trên bầu trời.
Dù ở khoảng cách rất xa nhưng tiếng rít chói tai vẫn có thể xuyên thấu màng nhĩ, đó là cơn giận dữ của đám quái vật khi bị uy hiếp.
Nhưng dưới mây đen, ngọn lửa do con người đốt lên vẫn đang hừng hực thiêu đốt.
Khương Nặc đứng trên mặt đất, mái tóc đuôi ngựa bị gió thổi bay lên. Trên tay cầm một con d.a.o găm, mũi d.a.o lạnh lùng chỉ thẳng về phía bầy chim.