Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trọng Sinh Ta Trả Thù Cả Nhà Người Chồng Bạo Ngược - Chương 4: Về Nhà Mẹ Đẻ

Cập nhật lúc: 2025-07-01 05:28:05
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Các người đoán tôi nghe được cái gì? Ba cái đứa vô lương tâm, đen tối, đang bàn bạc ở phòng khách cách để g.i.ế.c tôi đó!”

“Một đứa bảo muốn vu khống, bôi nhọ tôi ngược đãi chúng, một đứa thì nói muốn hủy hoại thanh danh của tôi bằng cách nói tôi ngoại tình, còn một đứa nữa thì bảo tuyệt đối không được để tôi sinh con, tốt nhất là mau chóng g.i.ế.c tôi đi!”

“Đây đâu phải là lời lẽ mà trẻ con nên nói?”

“Tuổi còn nhỏ mà đã biết g.i.ế.c người phóng hỏa, không quản giáo cho tốt, về sau chẳng phải gây hại cho bà con hàng xóm sao?”

Nhắc đến chuyện gây hại hàng xóm, ánh mắt mọi người nhìn tổ tôn Tiêu Kế Lương tức thì khác hẳn.

“Trời ơi, vậy thì nhất định phải quản giáo thật nghiêm, không thì đúng là không biết trời cao đất rộng là gì!”

Tô An làm bộ đau khổ tột cùng, “Nhà họ Triệu các người nếu đã chướng mắt tôi, thì cần gì phải mong ngóng gả tôi về làm gì?”

Tiêu Kế Lương thấy mọi người nhìn chằm chằm mình với vẻ mặt khác nhau, khuôn mặt lập tức đỏ bừng.

“Mày câm miệng!”

“Mới vừa vào cửa mà đã vô phép vô thiên rồi, trẻ con bé tí thì biết cái gì? Mày lại ra tay nặng như vậy, mày đúng là đồ độc phụ, mày chẳng có lòng tốt gì cả, cái loại con dâu như mày, nhà họ Triệu chúng tao không chứa nổi đâu!”

Hay lắm, Tô An chờ đúng là những lời này. Lúc này không đi thì còn đợi đến bao giờ? Hiện tại cô vẫn chưa phải đối thủ của Triệu Đại Hưng, lát nữa tên đàn ông đó sẽ về, mau chóng trốn đi rèn luyện thân thủ đã.

“Bà ơi, vừa nãy cháu có một câu chưa nói. Bà nói rất đúng, trẻ con nhất định sẽ không nói bậy, đây là do người lớn dạy. Vừa rồi ba đứa nhóc đều nói đây là bà dạy. Bà đã không chấp nhận được con dâu mới về thì cứ giữ con trai bà mà sống, cưới con dâu mới làm gì? Bà cưới về để tra tấn, chẳng phải là hại người sao? Bây giờ đâu phải cái xã hội cũ kỹ ngày xưa nữa…”

Tô An vừa nói vừa ôm đầu nức nở đi vào phòng mình. Cô đi thẳng đến phòng của Tiêu Kế Lương, mở tủ, tìm thấy góc bà ta hay giấu tiền. Quả nhiên, tất cả tiền mừng đám cưới hôm nay đều ở đó. Cô lấy hết ra nhét vào túi xách, rồi cầm túi quay người đi thẳng.

“Nhà họ Triệu các người không chứa nổi con dâu này, tôi cũng không muốn bước chân vào nhà các người để mất mạng…”

Tiêu Kế Lương đang ôm Triệu Long và Triệu Hổ dỗ dành ở phòng khách, không để ý thấy Tô An vào phòng bà ta. Lúc này, thấy Tô An thật sự cầm túi định đi, bà ta lập tức không kìm được mặt mũi, tức giận mắng chửi ầm ĩ, “Con tiện nhân vô luân, còn tưởng muốn đứng trên đầu Tiêu Kế Lương này mà ỉa đái hả? Mày cũng không nhìn xem mày có cái bản lĩnh đó không. Cái loại độc phụ đen tối này, đi đi đi, có bản lĩnh thì đi rồi đừng quay về nữa!”

Những người xem náo nhiệt lập tức tiến lên khuyên can, “Ai da, Tiểu Tô Tiểu Tô, hôm nay là ngày lành của cô mà, có chuyện gì thì mọi người đều lùi một bước đi, răng trên còn có lúc cắn vào răng dưới mà~”

Tô An ghét nhất cái kiểu người khuyên giải bất phân thị phi này, “Thím ơi, thím nhìn vết thương trên đầu cháu đi, cháu mà lùi thêm một bước nữa, hôm nay có lẽ chính là ngày giỗ của cháu rồi.”

Nói xong, không đợi người ta mở miệng, Tô An cầm túi chạy như bay. Lần này đi, theo hiểu biết của cô về bà già Tiếu, bà ta nhất định sẽ giữ chân Triệu Đại Hưng lại mấy ngày.

Và theo ký ức kiếp trước của cô, Triệu Đại Hưng sẽ được cử đi công tác ở thành phố bên cạnh vào chiều ngày hôm sau đám cưới, đến khi về là một tuần sau đó. Vừa hay, cô sẽ tranh thủ khoảng thời gian này để nhanh chóng nâng cao sự linh hoạt và thể lực của mình.

________________________________________

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-tra-thu-ca-nha-nguoi-chong-bao-nguoc/chuong-4-ve-nha-me-de.html.]

Cầm chiếc túi lớn về đến nhà, trong nhà vẫn rộn ràng không khí vui mừng, rốt cuộc cũng đã gả được Tô An cho một người con rể như Triệu Đại Hưng. Triệu Đại Hưng hiện tại là một tiểu cán bộ trong xưởng thép, lúc này vẫn còn là thời kỳ bát sắt. Xưởng thép chính là một nhà máy lớn, Triệu Đại Hưng cũng coi như là một nhân vật có tiếng tăm trong vùng.

Vì vậy, nhà họ Tô mới tìm mọi cách để gả Tô An đi.

Thấy Tô An quay về, Tô Kiến Quân sắc mặt tức thì khó coi, “Sao thế? Sao mày lại về rồi?”

Nụ cười trên mặt Kỷ Thanh Thanh cũng nhạt đi. Hơn một nghìn đồng tiền sính lễ vẫn chưa phải là khoản chính, Triệu Đại Hưng còn hứa hẹn một suất làm việc nữa cơ mà. Người này lại chạy về là sao? Suất làm việc đó bà ta còn chưa nắm được trong tay.

Ánh mắt Tô An lướt qua gương mặt mọi người trong phòng: Tô Kiến Quân, Kỷ Thanh Thanh, và cậu em trai cùng cha khác mẹ Tô Lỗi đang được bà nội Lâm Chiêu Đệ ôm trong lòng.

Phiêu Vũ Miên Miên

“Hỏi mày đấy? Sao mày lúc này lại về rồi? Đại Hưng đâu?” Người hỏi là Lâm Chiêu Đệ.

Tô An mặt lạnh, ném chiếc túi vào phòng mình, “Cãi nhau, con chạy về đây.”

“Cái gì? Mày đúng là đồ không biết lo lắng, những lời thường ngày tao dạy mày đều gió thổi qua tai hết rồi sao? Mới gả đi đã dám làm ầm ĩ, nhà họ Tô chúng ta còn cần mặt mũi nữa không?”

Tô An chỉ vào trán mình nói, “Con cãi nhau với người ta, bà nội bà bị mù sao? Không nhìn thấy vết thương trên trán con à? Con vừa vào cửa đã suýt bị ba đứa nhãi ranh kia làm cho c.h.ế.t rồi.”

Lâm Chiêu Đệ thấy đứa cháu gái ngày thường cúi đầu rụt cổ, không dám nói lời nào, giờ lại dám cãi lại, lập tức buông bát canh trứng trong tay xuống định mắng chửi ầm ĩ.

“Thế nào? Đây là gả cho người ta rồi, có người chống lưng rồi nên cánh cứng cáp hơn à? Dám cãi lại cả bề trên?”

Kỷ Thanh Thanh thấy vậy vội vàng ra hòa giải, “Mẹ, mẹ đừng nóng giận, đây chắc chắn là hiểu lầm thôi ạ.”

“An An à, trẻ con không hiểu chuyện, có lẽ nhất thời không thể chấp nhận trong nhà có thêm một người mẹ mới. Con nếu ngay từ đầu đã biết sự tồn tại của chúng, trong lòng nên có chuẩn bị. Trẻ con mà, con chỉ cần thật lòng đối xử tốt với chúng, chúng một ngày nào đó sẽ cảm nhận được lòng tốt của con.”

“Chúng càng bài xích con, con càng không thể bỏ đi chứ…”

“Cái việc cưới xin này đâu phải chuyện đùa, sao có thể nói về là về? Kết hôn là kết tình thân, con làm vậy đâu phải là kết thù? Hơn nữa, con làm cho lần này căng thẳng với nhà chồng như vậy, sau này cuộc sống làm sao mà sống đây? Nghe lời mẹ nói, mau chóng quay về xin lỗi bà mẹ chồng đi…”

Tô An cắt ngang lời Kỷ Thanh Thanh, “Bà đừng nói nữa, tôi bị nhà chồng bắt nạt chạy về, bà cứ một câu tôi đối xử không tốt với con cái, một câu tôi làm hại nhà mình kết thù. Quả nhiên không phải con ruột thì không phải con ruột. Nếu tôi làm không tốt đến vậy, bà đưa Tô Kiều sang đó đi. Dù sao ngay từ đầu người ta cũng nhắm đến Tô Kiều mà.”

Kỷ Thanh Thanh cứng họng, cái vẻ từ mẫu ấy lập tức không giả vờ được nữa, “Tô An, sao mày như ăn thuốc nổ vậy, sao lại nói những lời đó? Tao từ khi gả về đây có thiếu mày ăn, thiếu mày mặc bao giờ chưa? Tao làm chỗ nào không tốt mà mày có oán khí lớn như vậy với tao?”

“Tô Kiến Quân ông nói một câu đi chứ? Tôi gả cho ông làm trâu làm ngựa, ông cứ nhìn con gái ông bắt nạt tôi như thế sao?”

Tô An không đợi Tô Kiến Quân mở miệng, liền nói với mọi người trong nhà như một lời cảnh báo, “Con chỉ là cãi nhau về nhà mẹ đẻ. Các người nhất định muốn đuổi con về, thì con cũng không phải là không thể nhịn xuống cơn tức này. Vốn dĩ con đồng ý gả vào nhà họ Triệu, chính là vì mẹ và bà nội đều nói nhà họ Triệu là nhà tốt, còn có thể giúp đỡ nhà mẹ đẻ. Nếu nhà mẹ đẻ không có chỗ dung thân cho con, vậy thì con đi là được.”

“Vừa hay nhà họ Triệu còn không hài lòng việc con bám víu nhà mẹ đẻ, vậy thì suất làm việc đó, vừa vặn đưa cho cháu trai của bà già Triệu đi.”

Loading...