Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 1019

Cập nhật lúc: 2024-10-10 02:36:16
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy hôm , Bạch Giác mang đến cho Thẩm Bích Thấm một bức thư, khi xem xong thư thì sắc mặt Thẩm Bích Thẩm cực kỳ tệ.

"Diêm Tùng!"

Tiếng dứt, liền thấy Thẩm Bích Thấm bỗng nhiên lên đánh mạnh một quyền thật mạnh lên bàn, lực mạnh tới mức khiến cho mặt bàn lõm xuống một hố nông.

"Ôi, cô nương, bình tĩnh chút!"

Thấy , Phong Ngâm nhịn kinh hô tiếng, Lưu Trường Phúc cũng nhanh chóng chạy lên giữ lấy Thẩm Bích Thấm, phòng ngừa nàng một nữa chuyện quá kích.

"Cô nương, phía bên Diêm đảng cái gì?"

Thấy trong mắt Thẩm Bích Thẩm chỉ phẫn nộ mà chút bi thương nào thì Lưu Trường Phúc đoán , là Mộ Dung Húc và Thẩm Kỳ Viễn xảy chuyện gì, hẳn là bên phía Diêm Tùng chuyện gì .

"A Húc từ đảo Nam Úc trở ."

Thẩm Bích Thẩm hít một , chính thoáng bình tĩnh , lúc nàng mang sắc mặt âm trầm một nữa ghế , "A Dật lợi hại, cùng A Húc hợp tác thủy bộ kết hợp nhanh đoạt đảo Nam Úc, Võ Bình cũng đánh chết, bên tổn hại nhỏ, cuộc chiến đại thắng."

"Đánh thắng, thật quá!"

Nghe thấy chiến sự thắng thì đầu tiên là Phong Ngâm mừng rỡ hô lên, nhưng ngay đó nghi hoặc ,"Tiểu thư, nếu đánh thắng trận, vì còn tức giận như ?"

"A Húc thắng, cũng về tới kinh thành , ban đầu còn tính đợi chiến sự phương nam định thì sẽ xin nghỉ về thành với , chỉ là..."

Nói tới đây, con ngươi Thẩm Bích Thẩm nhíu , trong mắt hiện lên tức giận ngập trời,"Tên Diêm Tùng đánh c.h.ế.t dám lấy chuyện chiến sự phương bắc báo nguy từ chối chuyện xin nghỉ của , bắt lập tức kế môn!"

"Cái gì! Sao thể như !" Nghe đến đây, ngay cả Phong Ngâm cũng tức giận hô lớn,"Chuyện chắc chắn là Diêm Tùng cố ý!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-1019.html.]

"Cô nương, Diêm Tùng lấy cớ vô cùng mỹ, hẳn là bệ hạ cũng thể từ chối ."

Lưu Trường Phúc vỗ bả vai Phong Ngâm, trấn an nàng mới tiếp, "Năm nay nơi gặp thiên tai cũng chỉ Nam Minh chúng , bên ngoài còn nạn đói, vì sinh tồn ít màng sống chết, cũng đó, chuyện phương bắc báo nguy hẳn là sự thật.”

", , chính vì như nên mới buồn bực." Thẩm Bích Thẩm căm giận , chuyện thì chỉ nàng là thể cam lòng nhưng cũng thể .

"Cô nương, những việc hẳn đều hiểu , tức giận như , còn nguyên nhân khác ?" Lúc , Lưu Trường Phúc một nữa mở miệng .

"Hả? Còn nguyên nhân khác? Chẳng lẽ là tứ thiếu gia?" Nghe , Phong Ngâm khỏi lo lắng hỏi.

"Không , tứ ca lên thuyền, hẳn là ít ngày nữa liền thể đến Chương Châu phủ, thương thuyền của chúng hộ tống, sẽ an ."

Thẩm Bích Thấm lắc đầu, đó ánh mắt lạnh băng ,"Làm tức giận chính là, Diêm Tùng lão tặc để Phùng lão và cùng đến kinh thành !"

"Cái gì!"

Nghe , Lưu Trường Phúc và Phong Ngâm đều là cả kinh, Phong Ngâm khó hiểu lớn tiếng ,"Vì cái gì, vì để tiểu thư kinh thành, còn Phùng lão, tuổi tác của ông lớn như , thể chịu thời gian dài xe mệt nhọc như !"

"Ta hiểu , cô nương, xem Diêm Tùng tay quá tàn nhẫn , thì cũng ." Lưu Phúc Trường ở bên cạnh một hồi kinh ngạc thì liền bình tĩnh .

"Đây là vì , hiểu." Phong Ngâm hiểu vì , đầy mặt khó hiểu .

"Đây là quy củ, phàm là của võ tướng mang trọng binh thì họ đều sắp xếp ở kinh thành."

Lưu Trường Phúc giải thích với Phong Ngâm ,"Triều đình cách như , bởi vì tướng quân chinh chiến vì đất nước, để lo lắng nhiều thì nên để ở kinh thành để đất nước tiện bảo vệ."

"Nói trắng là, chính là vì phòng ngừa võ tướng ủng binh tự lập phản, nên đưa của bọn họ đến con tin, đặt mí mắt mà canh giữ."

Loading...