Mộ Dung Húc tất nhiên cũng chú ý đến đống quần áo lộn xộn đó, từ đến nay Thẩm Bích Thẩm vẫn luôn là quy củ, tình cảnh tất nhiên giống dáng vẻ thường ngày của nàng, hơn nữa, tính cách nàng thích sắp xếp quần áo, còn nha ở bên cạnh giúp đỡ.
Chỉ là Thẩm Bích Thẩm rõ ràng đang chuẩn quần áo, chẳng lẽ muộn mà nàng vẫn định ngoài ?
Nghĩ đến đây, sắc mặt của Mộ Dung Khúc khế đổi, mím môi : "Vừa chẳng lẽ định ngoài ?"
"Tất nhiên , lúc là giờ giới nghiêm, ngoài quân tử đoan chính như thì ai dám tùy tiện ngoài chứ."
Thẩm Bích Thẩm cũng ý tưởng lúc trong lòng Mộ Dung Húc, trong lòng , vẻ mặt lười biếng véo mũi .
"Khụ, , từ cửa chính."
Nghe Thẩm Bích Thẩm ngoài, lúc Mộ Dung Húc mới thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt đỏ lên, đó mới khó hiểu hỏi: "Vậy nửa đêm nửa hôm, lôi quần áo thử gì thế?"
"À, cái …”
Lần đến lượt Thẩm Bích Thấm lên lời, chẳng lẽ nàng là ngày mai đón , cho nên mới ăn diện một chút?
Làm như chẳng khiến tên tướng quân mặt lạnh cảm thấy đắc ý , nàng mới .
"Sao , chuyện gì thể ?"
Thấy dáng vẻ ấp a ấp úng của Thẩm Bích Thấm, Mộ Dung Húc cau mày, nghĩ đến chuyện Lý Ngôn Sanh cũng đang ở kinh thành, còn những tin tức dọc đường , chẳng lẽ, nàng chuẩn gặp Lý Ngôn Sanh?
Càng nghĩ như , sắc mặt của Mộ Dung Húc càng sa sầm , mới bao lâu, chẳng lẽ nàng thật sự di tình biệt luyến [3] ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-1036.html.]
[3] Di tình biệt luyến: ý chỉ đang yêu một nhưng đó chuyển qua yêu một khác.
"Muội nửa đêm thử quần áo thì chứ, đây chuyện bình thường , ý của là gì hả?" Thấy Mộ Dung Húc hình như đang ý chất vấn , Thẩm Bích Thẩm cũng cảm thấy chút vui, nam nhân , tại từ lúc gặp đến bây giờ đều chút kỳ quái.
"Ta thể ý gì chứ, chỉ là hỏi tại nửa đêm quần áo thôi, câu hỏi khó trả lời đến ?"
Phản ứng của Thẩm Bích Thẩm càng thêm khiến Mộ Dung Húc cho rằng nàng đang trốn tránh vấn đề, trong lòng nháy mắt lạnh lẽo, môi mỏng mím chặt, ánh mắt tràn đầy sự lạnh lùng, nhưng vẫn cố kiềm chế cảm xúc của bản , cố gắng giữ giọng điệu bình tĩnh.
"Ha ha ha, chuyện thật sự khó lắm, ."
Thẩm Bích Thẩm vẫn để ý đến sự khác lạ của Mộ Dung Húc, dáng vẻ hì hì, sờ tóc của , trêu đùa : "Huynh , tóc đều dính đầy bụi đất , nhanh tắm , bẩn c.h.ế.t ."
"Muội đang chê ?"
Lời đùa bình thường ở trong giờ phút cực kỳ chói tai, thần kinh mẫn cảm của Mộ Dung Húc nháy mắt kích thích, giọng điệu khỏi mang theo sự tức giận : "Vậy còn dựa trong lòng của cái gì?"
"A Húc, rốt cuộc thế, đến đây là để cãi với ?"
Lúc Thẩm Bích Thẩm cuối cùng cũng ý thức gì , ngẩng đầu cau mày hỏi: "Ngay từ lúc phòng bắt đầu biểu hiện kỳ lạ , bây giờ chỉ bảo tắm thôi, thái độ của là thế hả?"
Người nam nhân rốt cuộc thế, thật thể hiểu nổi!
"Ta cãi với , chỉ hỏi rõ lý do mà thôi, gì mà giấu giếm chứ?" Ban đầu Mộ Dung Húc bao giờ từng nghi ngờ Thẩm Bích Thẩm, nhưng mà chính thái độ của Thẩm Bích Thẩm mới khiến bắt đầu cảm thấy lo lắng: "Chẳng lẽ là tật giật ?"
Hắn từng gặp Lý Ngôn Sanh , là kiểu ôn nhuận như ngọc, hơn nữa tính cách cũng trầm tĩnh, Mộ Dung Húc cực kỳ hiểu sở thích của Thẩm Bích Thẩm, Quý Hiên Dật và Tống Nhất Phàm đều là gia đình, cho nên thấy lo lắng, nhưng mà Lý Ngôn Sanh đến tuổi nên thành gia nhưng vẫn kết hôn, ý đồ quá mức rõ ràng.