Tuy trong lòng cảm thấy nghi ngờ nhưng Mộ Dung Húc chỉ luôn quan tâm đến tình hình của Thẩm Bích Thẩm, vì suy nghĩ nhiều mở thư nhà .
Đầu thư, đương nhiên Thẩm Bích Thẩm sẽ về điều Mộ Dung Húc quan tâm nhất, đến bây giờ hài tử đủ ba tháng, hết thảy đều bình thường, bảo cần lo lắng.
"Tốt! Bình an là !"
Biết Lý Tư Văn giúp Thẩm Bích Thẩm an thai, nỗi lo lắng nhiều ngày qua của Mộ Dung Húc cũng giải tỏa. Chỉ là chờ cho đến khi thấy nội dung bên thì vẻ mặt còn dễ coi như đó nữa.
"Ký hiệu bí mật!"
Nhìn đến đây, Mộ Dung Húc cũng còn tâm trạng xem tiếp thư nhà nữa, chỉ xem thoáng qua cầm lấy những lá thư bí mật lên.
"Đây là ký hiệu bí mật, dường như từng thấy ở đó ."
Nhìn qua những ký hiệu bí mật , Mộ Dung Húc khỏi nhíu mày, rơi im lặng, nhanh đó nhớ : " , sư phụ từng dạy ."
Nghĩ đến đây Mộ Dung Húc bắt đầu nhớ đến cách giải mật mã Đường Thuận Chi từng dạy và bắt đầu chậm rãi giải mã. "Chủ tử ?"
Thấy Mộ Dung Húc đột nhiên cầm thư mà rơi im lặng thế , mấy Long Ẩn Vệ đều hiểu gì.
"Chủ tử hẳn là đang đối diện với việc chính đáng, phân phó xuống, để bất kỳ ai đến quấy rầy."
Đi theo Mộ Dung Húc nhiều năm nên đương nhiên bọn hiểu rõ thói quen của , mỗi khi thấy dáng vẻ tập trung tất cả tinh thần thế thì lập tức hiểu nên gì.
"Vâng!"
Long Thập Nhị và Long Ngũ gật đầu, hai cửa và tự canh gác bên ngoài.
Mãi đến chiều tối Mộ Dung Húc mới từ từ giải mã , nội dung thư tín bên trong, cũng khỏi hoảng sợ.
"Chủ tử, uống một ngụm !"
Thấy biểu cảm mặt Mộ Dung Húc sự đổi, thành công việc, lúc Long Nhất mới bưng nóng đến.
Phải rằng Mộ Dung Húc duy trì tư thế cả một ngày nay, trong thời gian đó cũng từng uống một giọt nước nào.
"Ừm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-1083.html.]
Được nhắc nhở, Mộ Dung Húc mới cảm thấy miệng đẳng lưỡi khô, lập tức nâng ly lên và uống liền mấy hợp. "Chủ tử, thế nhưng xảy chuyện gì ?"
Hắn từng thấy vẻ mặt thế của Mộ Dung Húc, Long Nhất Mộ Dung Húc gặp chuyện khó giải quyết.
"Ừm, chuyện đúng là khó khăn."
Mộ Dung Húc nhíu mày, nhỏ giọng: "Diêm Tùng và Thát Tử cấu kết với , ý đồ soán vị cướp ngôi."
"Cái gì?"
Cho dù chuẩn tâm lý từ sớm nhưng khi thấy tất cả thuộc hạ ở đây đều giật .
"Lão tặc , ông dám?"
Long Nhị cũng cam lòng : "Chúng ở đây vất vả ngăn cản Thát Tử xâm chiếm, còn ông dám cấu kết với Thát Tử?"
"Chủ tử, chúng âm mưu của ông , nhân cơ hội bắt trói ông ?"
Long Tam tức giận thôi, : "Hoàng thượng những phê bình kín đáo với Diêm Tùng từ đó, nếu việc , tất nhiên sẽ đồng ý phối hợp với chúng ."
"Không , việc thể nóng vội."
Mộ Dung Húc khoát tay: "Chưa hiện nay chúng còn chứng cứ xác thực, mà cho dù thì Diêm Tùng vẫn thể tùy tiện tìm một đến cừu thế mạng, cùng cũng chỉ uổng công mà thôi, hơn nữa còn bứt dây động rừng."
" là như !"
Nghe Mộ Dung Húc giải thích, mới hiểu . Bọn đều Mộ Dung Húc hỏi: "Chủ tử, chúng gì?"
"Không cần lo lắng, chúng cũng ý đồ của ông , sợ đối phó với bọn ."
Trong mắt Mộ Dung Húc lóe lên sát khí: "Nếu đối phó với Diêm Tùng thì lấy cả nhân chứng và tang chứng mới ."
"Ý của chủ tử chính là dụ rắn khỏi hang?"
Sau một thoáng im lặng, hai con ngươi của Long Nhất bỗng sáng lên, Mộ Dung Húc hỏi.
"Không sai, chính là dụ rắn khỏi hang."
Mộ Dung Húc gật đầu tán thưởng: "Điều bây giờ chúng cần chình là án binh bất động, chờ cho đến khi dò xét rõ kế hoạch của bọn mới tính kế bắt ba ba trong vò.”