Im lặng lâu, đột nhiên Thẩm Bích Thấm ngẩng đầu lên Phùng lão, kích động : "Ông Phùng, y thuật của Tử Hinh ca còn cao hơn ông Lý, mà tinh thông nhất chính là dưỡng thể, nếu để tay, lẽ Hoàng thượng còn hy vọng."
"Không sai! Lý thể đuổi ôn dịch, lẽ thật sự sẽ cứu Hoàng thượng." Lâm Chấn cũng mừng rỡ, gật đầu liên tục.
" chẳng tiểu tử ngoài du ngoại ? Bây giờ trong lúc gấp gáp nơi nào tìm ?"
Phùng lão xong cũng bắt đầu hy vọng nhưng chỉ trong nháy mắt tan biến còn gì. Nước xa cứu lửa gần.
"Cháu ạ. Sau khi rời , Tử Hinh ca vẫn luôn liên hệ với cháu, bây giờ đang ở gần phủ Phượng Dương."
Thẩm Bích Thấm lên : "Phủ Phượng Dương thuộc Nam Trực Lệ, tiếp giáp với Chiết Giang. Thế lực Cái Bang của chúng bao trùm ở đó từ , bây giờ tìm cũng dễ dàng, cháu lập tức dùng bồ câu đưa thư mời trở về."
Dứt lời Thẩm Bích Thẩm cũng chậm trễ nữa, nàng bước nhanh về thư phòng của .
Mà Phùng lão và Lâm Chấn xong cũng trợn mắt há mồm, đến lúc họ mới cảm nhận Thẩm Bích Thẩm đáng sợ bao, tình báo của nàng thế mà trải rộng đến nhiều nơi như , hầu như bao trùm khắp Nam Minh .
"Phùng lão, bệnh tình của Hoàng thượng sẽ gạt Diêm Tùng, ngài xem ông thừa dịp chuyện gì ?"
Sau khi tỉnh táo , Lâm Chấn mới nhịn hỏi Phùng lão.
"Yên tâm , nếu là đây ông còn một lòng nâng đỡ cho Yến vương thì còn lo lắng nhưng Diêm Tùng của hiện nay thì khác, sợ rằng ông còn lo lắng tin tức Hoàng thượng bệnh nặng truyền ngoài hơn ai hết.”
Phùng lão : "Ông sẽ hành động nhưng chắc chắn sẽ dùng hết tất cả thủ đoạn để ngăn chặn tin tức Hoàng thượng bệnh nặng"
" , nếu tin tức truyền ngoài, đến lúc đó tất cả các phiên vương chắc chắn sẽ hành động, vì Diêm gia của ông cũng đừng mong giành giang sơn."
Lúc Lâm Chấn mới vỗ tay một cái, giật : "Cho nên chỉ cần dựa điều , mắt mục đích của Diêm Tùng và chúng đều giống .
" thế!" Phùng lão gật đầu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-1088.html.]
"Thế nhưng Phùng lão, lẽ Hoàng đế cũng nghĩ đến tình hình hiện nay từ đó , hẳn là Hoàng thượng lựa chọn trữ quân nhưng vì đến bây giờ cũng động tĩnh gì?"
Nghĩ đến đây Lâm Chấn khỏi nghi ngờ. Thật nếu chọn trữ quân từ sớm thì Diêm Tùng cũng sẽ nhiều chuyện thế .
"Việc …”
Nghe , Phùng lão do dự trong chốc lát, cuối cùng ông cũng bí mật trong đó cho Lâm Chấn : "Ngươi xuống , từ từ"
"Hả? Lẽ nào Phùng lão ngài gì đó?" Sau khi Lâm Chấn xuống, sắc mặt Phùng lão vô cùng chăm chú.
"Ừm, thật phụ của Thẩm nha đầu, cũng chính là Thẩm Thủ Nghĩa chính là đại hoàng tử của Hoàng thượng lưu lạc ở dân gian, cũng chính là đích hoàng tử của đương kim hoàng hậu."
Phùng lão xong câu mới kể bộ chuyện năm đó một nữa.
Mà xong những chuyện , Lâm Chấn ngây như phỗng, thể tỉnh táo . Thẩm Thủ Nghĩa chính là Hoàng đế trong tương lai? Vậy... Vậy chẳng Tuyết Nhi của chính là công chúa ?"
Lâm Chấn tài đức gì mà cưới công chúa tương lai vợ? Chuyện đúng là thể tin !
"Đôn Thanh , ngươi sửng sốt nhưng đây đều là sự thật, đương nhiên Hoàng thượng hài tử của thừa kế giang sơn , ngươi hiểu ?"
Phùng lão vỗ bả vai Lâm Chấn .
"Cháu hiểu . Cho nên đến bây giờ Hoàng thượng vẫn chậm chạp nhận nhạc phụ đại nhân là vì bảo vệ ông , ông trở thành mục tiêu công kích?"
Sau nửa ngày, thoáng tiêu hóa tin tức , khi uống vài ngụm Lâm Chấn mới lên tiếng hỏi tiếp.
"Không sai!" Phùng lão gật đầu.
"Vậy... Vậy ngũ và nhạc phụ đại nhân chuyện ?"