Không chỉ Phùng lão cảm thấy thú vị, mà ngay cả Thẩm Bích Thấm cũng cảm thấy tò mò, trẻ con một cái tự thật sự khó khăn, cũng đứa trẻ thể nghĩ một tự như thế nào nữa.
Thấy Phùng lão đồng ý, Thẩm Kỳ Viễn nở nụ vui mừng, nhanh chóng tự tin : "Rất xa, xa đến mức vô cùng vô tận, học trò đặt cho tự là Vô Cực."
"Hít hà..."
Nghe tên tự của Thẩm Kỳ Viễn, Phùng lão tiên hít một thật sâu, con ngươi co , đó lớn tiếng to: "Ha ha ha... Tốt lắm, tự Vô Cực quả thật ! Kỳ Viễn, thể bao, cực xa xa đến vô cùng vô tận! Tự !"
Hai mắt của ông cụ sáng ngời, trong lòng âm thầm gật đầu, càng càng cảm thấy hài lòng với Thẩm Kỳ Viễn, ông thể đoán tương lai của thằng bé nhất định sẽ cực kỳ sáng lạn, lúc trong lòng ông cũng bắt đầu ý tưởng nhận đồ , chỉ đang đợi một thời gian nữa xem thiên phú hai nhà như thế nào, mới đưa quyết định.
Trong mắt của Thẩm Bích Thấm lấp lóe lên những tia sáng kỳ lạ, vẻ như nàng đánh giá thấp năng lực của Tam ca nhà , ngờ che giấu một dã tâm lớn đến như , chẳng lẽ chí hướng của nhóc con nàng là trở thành tể tướng vạn một ?
Sau khi lấy tự xong, cũng còn chuyện gì khác, Thẩm Bích Thấm và nhà cũng dậy chào tạm biệt Phùng lão để về.
"Phùng gia gia, cháu trả chiếc 'ô Thanh Lương' cho ông."
Trước khi rời , sự kinh ngạc của Phùng lão, Thẩm Bích Thấm đem chiếc ô Thanh La trong tay, trả cho Phùng lão.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-248.html.]
Nhìn bóng dáng dần xa của Thẩm Bích Thấm và nhà, mặt Phùng lão lộ sự vui mừng khôn tả, nhà họ Thẩm Thẩm Bích Thẩm và Thẩm Kỳ Viễn, còn lo gì đợi đến ngày phồn vinh!
'Ô Thanh Lương' là một biệt danh do dân gian đặt cho ô Thanh La, cũng một câu chuyện vui về chiếc ô Thanh Lương .
Thời Tống Trung Thư Tỉnh và Xu Mật Viện là hai nơi phụ trách việc chính sự và quân sự, gọi là ''Hai phủ Các'' quan viên tiến hai phủ , khi ngoài thể sử dụng ô Thanh Lương, một Thị Lang tên Lưu Tử Di, ba Hàn Lâm viện, nhân cơ hội thăng chức quan cao trong hai phủ, nhưng đều thất bại, cho nên tâm trạng , giả vờ bệnh trong nhà. Các đồng liêu trong triều lượt đến thăm hỏi bệnh tình của ông , ông : "Bệnh của là do nóng trong mà ."
Lúc đó, đại thần Thạch Trung Lập cũng tình cờ mặt ở đó, ông lập tức xen : "Bệnh chỉ cần uống một liều thuốc 'ô Thanh Lương' là thể khỏi hẳn."
Vào thời điểm đó, tri phủ là quan viên thuộc hàng ngũ phẩm, mà chỉ quan viên thuộc hàng ngũ phẩm mới thể sử dụng ô Thanh La, điều cũng trực tiếp chỉ suy nghĩ trong lòng của Lưu Tử Di.
Vì , với sự thông minh của Phùng lão, tất nhiên đoán dụng ý của Thẩm Bích Thấm, nha đầu là đang với ông rằng nàng đoán đại khái phận của ông . Bây giờ trong dân gian mặc dù ưa chuộng 'ô Thanh Lương' nhưng đó dù cũng chỉ là một chiếc ô bình thường, với sự thông minh của Thẩm Bích Thẩm, tất nhiên thể nào nhận sự khác biệt giữa giấy dầu và vải Thanh La.
Phùng lão lắc đầu khổ, là do ông sơ xuất, vốn cho rằng một thôn làng nhỏ
núi như , sẽ ai nhận chiếc 'ô Thanh La' , ngờ vẫn nha đầu manh mối, nhưng mà tại nha đầu chuyện về 'ô Thanh La" chứ?
Nha đầu , ngay cả ông cũng thấu !
"Gia gia, chuyện gì vui vẻ ?"