Là thiếu nữ công nhận ông , để ông tìm lý do sống tiếp, để ông tìm thấy giá trị và tôn nghiêm thuộc về ông , phần ơn tri ngộ đáng để ông dùng mạng sống của báo đáp.
"Trình thúc gì ? Thúc mau lên!"
Thẩm Bích Thẩm vội vàng bước lên đỡ Trịnh Hổ lên, nàng rực rỡ :
"Trình thúc chịu nhận lời là giúp đỡ lớn cho , là cảm tạ Trình thúc mới đúng, Trình thúc nên như nữa."
"Ừm, ừm." Nhìn thấy nụ chân thành của Thẩm Bích Thẩm, hai mắt của Trịnh Hổ đỏ bừng, đôi mắt ướt át, ông liên tục gật đầu.
Hoàng Sơn sai, họ gặp quý nhân mà còn là quý nhân cả đời.
"Thẩm cô nương vận may nghịch thiên thế , phục !" Nhìn thấy dáng vẻ Trịnh Hổ cảm động rơi nước mắt, Long Thập Nhất đầy thán phục .
Có thể thấy Trịnh Hổ cũng nhân vật đơn giản, ông kinh nghiệm thuyền trưởng hơn mười năm, thế giúp đỡ, còn lo gì thương đội biển của Thẩm cô nương thể thành lập.
"Thẩm cô nương quả nhiên giống bình thường!" Long Cửu cũng thổn thức .
"Hừ, bình thường sánh bằng Thẩm cô nương? Phần lớn ánh mắt của thế nhân vô cùng thiển cận, họ chỉ thích nâng cao giẫm thấp nhưng còn nhiều ẩn sĩ tài ba." Long Thất hừ một tiếng, vẻ mặt khinh thường .
" là như !" Nghe Long Cửu và Long Thập , họ đều gật đầu.
"Thấm Nhi, xử lý thế nào ?" Vào phòng, Thẩm Thủ Nghĩa ân cần mở miệng hỏi thăm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-695.html.]
"Tất cả đều thuận lợi."
Nhìn đôi mắt ấm áp của Thẩm Thủ Nghĩa, Thẩm Bích Thẩm mỉm gật đầu, đó tựa đầu lồng n.g.ự.c ông , giọng nghẹn ngào: "Phụ , cảm ơn ."
Lần chiêu mộ kéo thuyền , Thẩm Bích Thẩm vốn để Thẩm Thủ Nghĩa mặt, dù ông mới là chủ nhân Thẩm gia nhưng ông từ chối, tuy vẫn lấy danh nghĩa của ông để phát lương thực cho bách tính nhưng hết tất cả chuyện đều do một tay Thẩm Bích Thẩm.
Dựa theo cách của Thẩm Thủ Nghĩa, ông phụ trách công việc trong cửa hàng là chủ yếu nhất, trong tương lai tiếp xúc nhiều với nhóm kéo thuyền chính là Thẩm Bích Thấm, vì nàng tự chiêu mộ mới thể lấy sự trung thành của những và mấy cũng sẽ tin tưởng, phục tùng nàng.
Thẩm Thủ Nghĩa là phụ , ông thể mất mặt, ông suy nghĩ khắp nơi vì nàng, Thẩm Bích Thấm ông chịu phía cũng chỉ vì lo lắng cho sự an nguy của nàng, lấy danh nghĩa của ông để phát lương thực cho bách tính cũng vì bảo vệ nàng, cho tới bây giờ phụ cũng từng nghĩ đến tranh giành bất cứ điều gì với nữ nhi của .
Có phụ thế Thẩm Bích Thẩm cảm thấy may mắn, thể hạnh phúc?
Với Thẩm Bích Thấm mà thu nhận Trịnh Hổ chính là niềm vui ngoài ý , tuy mắt nàng còn mua thuyền nhưng thủy thủ thể chỉ bồi dưỡng trong một thời gian ngắn là , từ bây giờ nàng chuẩn , chờ đến khi mua thương thuyền của riêng nàng cũng cần chậm trễ nhiều thời gian nữa.
Thế là một chuyến Thẩm Bích Thẩm cảm thấy cực kỳ vui mừng, xem như đến đúng nơi rôi!
Nàng dự định bố trí để những gia đinh nên sắp xếp cho họ đến nhà ngói xây cạnh Thẩm gia ở, đó xây ít phòng ở đây nên phòng trống còn nhiều, cộng thêm những đều vợ con nên sắp xếp cũng dễ dàng.
||
"Cô nương đến ."
"Cô nương, chúc mừng năm mới!"
"Thẩm tỷ tỷ, nhớ tỷ!"