"Lệ-"
Hôm nay, Thẩm Bích Thẩm đang xem xét tin tức thu thập trong thư phòng, thì một bóng trắng như tuyết khổng lồ đáp xuống bệ cửa sổ.
"Bạch Giác, vất vả cho mày ." Thẩm Bích Thẩm vươn tay xoa đầu của Bạch Giác, đó mới lấy thư .
Đợi khi Thẩm Bích Thấm lấy thư , Bạch Giác mới vỗ cánh, bay nhanh về phía núi, một là để tìm kiếm thức ăn, hai là vì gặp Bạch Quỳnh.
Như thường lệ, nàng đưa lá thư của Lâm Chấn gửi cho Thẩm Bích Tuyết, đó Thẩm Bích Thẩm mới mở thư gửi cho cẩn thận nội dung trong đó.
Kết quả thi hội sẽ yết bảng ngày 15 tháng 4, bởi vì đó là mùa xuân của tháng tư, khi hoa hạnh nở rộ, cho nên gọi là 'Hạnh bảng.
Danh sách những trúng giải trong kỳ thi hội và những trong danh sách đó gọi là 'Hạnh bảng đề danh.
"Ngũ... ngũ , trúng, Đôn Thanh giành nhất, Hội Nguyên, Hội Nguyên đó!" Thẩm Bích Tuyết ở bên cạnh đột nhiên kích động với Thẩm Bích Thẩm.
"Tốt quá , nếu như tỷ phu thật sự giành giải nhất thì... dựa ngoại hình và học thức của tỷ phu, khả năng giành danh Trạng Nguyên là cao!" Nghe , Thẩm Bích Thẩm cũng vui vẻ : "Chúc mừng nhị tỷ"
Nam Minh trọng văn khinh võ là thứ nhất, thứ hai Nam Minh còn là một quốc gia cực kỳ coi trọng vẻ bề ngoài, ở Nam Minh, hiếm thấy những nhờ vẻ bề ngoài để thăng chức, cho nên một học thức thể giành giải tiến sĩ, nhưng nếu như giành giải Trạng Nguyên thì cần thiết cả tài năng và ngoại hình mới .
Mà Lâm Chấn tuyệt đối là mỹ nam tử tài năng và dung mạo xuất chúng, hiện tại giành giải Hội Nguyên, chỉ cần kỳ thi Đình xảy chuyện ngoài ý , thì việc trở thành Trạng Nguyên căn bản gì là bất ngờ cả.
Giữa mùa hè tháng sáu, thời tiết nóng bức dường như thể tan chảy vạn vật, đường phố ít , hầu như tất cả đều trốn trong nhà để tránh nắng, nhưng lúc một một ngựa phi nước đại chạy về phía phủ nha trong cái nắng như thiêu đốt .
Lúc , trong dinh thự của Quý phủ cực kỳ yên tĩnh, Quý tri phủ và Quý Đại công tử đang trong thư phòng chơi cờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-708.html.]
"Đại nhân, đại hỉ, đại hỉ!"
Đột nhiên, đồng tri đại nhân vội vàng xông , quỳ mặt đất lớn tiếng hét lên.
"Việc mừng gì?"
Mặc dù trong lòng cảm thấy khó hiểu, nhưng mặt Quý tri phủ vẫn tỏ vô cùng bình tĩnh, duy trì sự trầm của bậc quan , nhưng khi câu tiếp theo của đồng tri , sự trầm của ông trong nháy mắt liền phá vỡ.
"Kinh... Kinh thành sáu... sáu trăm dặm truyền , tin tức của kim bảng trong kỳ thi mùa xuân."
Đồng tri nuốt nước miếng, đem công văn trong tay đưa cho Quý tri phủ, đó mới : "Chương Châu... Chương Châu phủ của chúng hai vị Trạng Nguyên về cả văn và võ, hơn nữa cả hai đều thi đỗ Tam Nguyên, truyền chỉ đến sông Đan Dịch ."
"Cái gì!"
"Lạch cạch..."
Nghe , ngón tay của Quý tri phủ khẽ buông lỏng, quân cờ bạch ngọc đang cầm trong tay trực tiếp rơi xuống đất, đó ông mặc kệ những quân cờ mà bình thường yêu thích, lập tức cầm lấy công văn xem.
"Năm Kiến Nhạc thứ 35, năm Mậu Tuất 1898. Lâm Chấn phủ Chương Châu đoạt giải nhất kỳ thi Đình!"
Quý tri phủ run rẩy xong, đó lấy công văn chính thức khác của kỳ thi Võ, cái tên thứ nhất đập mắt ông chính là: "Mộ Dung Húc phủ Chương Châu đoạt giải nhất trong kỳ thi Đình!"
"Cha, đoán sai, Lâm Chấn quả thật đúng là thiên hạ kỳ tài." Nghe Quý đại công tử bên cạnh cũng lộ vẻ kinh ngạc , đó nhíu mày:
"Không ngờ tên Mộ Dung Húc lợi hại như ."