Mà như thế, Thẩm Bích Thẩm khẽ liếc mắt về phía Thẩm Thủ Lễ, quả nhiên cả đang run lên.
Huyện thừa vốn là quan văn, mà từ đến nay chức trách của họ đều các việc như quản lý các văn thư và kho lương thực.
Sau đến thời Nam Minh, vì quản lý thủy lợi nông nghiệp nên xảy sai lầm nghiêm trọng, triều đình đổi chủ bộ quản lý thuế má, còn huyện thừa thì quan viên trị nông, chuyên đốc thúc nông vụ, thủy lợi.
Bây giờ hoàng thượng truyền khẩu dụ xuống, các quan viên trị nông theo lệnh của Thẩm Thủ Nghĩa, với một kẻ kiêu căng tự mãn như Thẩm Thủ Lễ mà , chỉ sợ kết quả thế đau đớn còn hơn cả g.i.ế.c c.h.ế.t .
Phong thủy luân chuyển, báo ứng đến nhanh. Từ xé mặt với Thẩm Thủ Lễ, ít chuyện gây khó dễ cho Thẩm gia, xem còn đắc ý nổi nữa.
Còn Thẩm lão thái và Thẩm Lý thị, hẳn còn dám đến cửa hàng diễu võ giương oai.
"Chúc mừng Trung Nghĩa bá, thể chưởng quản lục quân vô phủ, thể đại soái lĩnh tướng ấn, giám sát, quản lý hải vận."
Chờ Thẩm Thủ Nghĩa nhận thánh chỉ và ban thưởng xong, công công tuyên chỉ bước đến mỉm với Thẩm Thủ Nghĩa, : "Có thể thấy thánh thượng đặt kỳ vọng cao Trung Nghĩa bá."
"Đa tạ công công! Xin hỏi công công tôn tính đại danh?" Thấy công công tuyên chỉ đến gần, Thẩm Thủ Nghĩa vội vàng cung kính trả lời.
"Ta là Đàm Cẩn, chính là công công chưởng ấn Ti Lễ Giám."
Nói đến đây, mặt Đàm Cẩn tự chủ mà lộ vẻ kiêu căng.
Nghe Thẩm Bích Thẩm cũng cảm thấy dễ hiểu. Thì là thái giám chưởng ấn Ti Lễ Giám, khó trách tỏ phô trương như thế!
Trong cung đình Nam Minh mười hai giám, bốn ti, tám cục, hợp gọi là hai mươi bốn nha môn, mà Ti Lễ Giám hàng đầu tiên trong đó.
Ti Lễ Giám quyền mặc lụa đỏ, hoàng đế chỉ các tấu chương quan trọng mà nội các sổ con, còn đều thông qua Ti Lễ Giám khoác lụa đỏ mới thể chấp hành, vì ở một phương diện, quyền hành của họ còn cao hơn nội các.
Mà thái giám chưởng ấn chính là thủ lĩnh của thể thái giám, thể ông là một nhân vật quyền cao chức trọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-783.html.]
"Công công đường vất vả, mời ngài bước hàn xá nghỉ ngơi một lúc, Thủ Nghĩa chút thành ý dâng lên, mong công công đừng từ chối."
Nghe phận của Đàm Cẩn, Thẩm Thủ Nghĩa giật nên thái độ cũng cẩn thận hơn.
Tuy Thẩm Thủ Nghĩa phong tước vị nhưng cuối cùng vẫn thực quyền nên càng dám khinh thường Đàm Cẩn ở mặt .
"Được."
Nghe , Đàm Cẩn hài lòng gật đầu, đó cùng với Mẫu Bân dẫn đầu trong.
"Trung Nghĩa bá, chúc mừng! Chúc mừng!"
Thấy Đàm Cẩn dứt lời, lúc một đám quan viên ở phía mới nhao nhao vui vẻ bước đến chúc mừng.
Với việc Thẩm Thủ Nghĩa bỗng trở thành quý nhân, tất cả họ đều thấy rõ ràng.
Hai nữ tế đều là trạng nguyên, một là quan võ tam phẩm, một Hàn Lâm, bây giờ chính ông cũng phong bá tước, hoàng mệnh, huống hồ phía còn Thẩm Ký đang dần lớn mạnh về tài lực.
Nếu nịnh bợ thế , công sức trộn trong quan trường nhiều năm nay xem như vô ích cả.
"Họ đều là hài tử của ngươi?"
Lúc bước trong, khi xuống, Đàm Cẩn mỉm Thẩm Thủ Nghĩa đang ở chủ vị.
Thẩm Thủ Nghĩa mang huân quý, tuy quyền hành bằng Đàm Cẩn nhưng ở phương diện phận và địa vị cao hơn Đàm Cẩn nên đương nhiên chủ vị vẫn để Thẩm Thủ Nghĩa .
"Vâng, đây là nhi tử Thẩm Trí Viễn, thứ tử Thẩm Kỳ Viễn, tiểu nữ nhi Thẩm Bích Thẩm. Các con nhanh hành lễ với công công." Lần đầu tiên Thẩm Thủ Nghĩa ghế chủ vị các đại quan nên ông căng thẳng và quen.
"Tham kiến công công.”