"Đừng , bây giờ các đại nhân bắt đầu xây dựng thành trì , tin rằng sẽ thể kết thúc cuộc sống như thật nhanh, thể ở nhà mới xây, cho nên ngàn vạn từ bỏ." Thẩm Lâm thị vị phụ nhân ôn nhu .
" Vâng, phụ nhân hiểu."
Thấy Thẩm Lâm thị tươi ấm áp, phụ nhân cảm thấy bản dường như thấy Quan Âm nương nương, đôi mắt vốn chất phác vô thần cũng khôi phục chút thần thái, Thẩm Lâm thị nức nở : "Bởi vì bá phu nhân ở đây, cho nên phụ nhân tin rằng ngày đó nhất định sẽ đến."
Tuy rằng phụ nhân chỉ đổi nhỏ, nhưng lọt trong mắt Thẩm Bích Thẩm, nhịn mà lột ý vui mừng, ngày đông như , một bát bánh trôi, đúng thật thể khiến lòng con ấm áp, hơn nữa thể tạo hiệu quả giống bình thường.
Cùng lúc đó, chỉ phủ bá tước, mà Quý phủ và các phủ của các phú thương khác thành xong thành xong việc tu sửa cũng phân phát bánh trôi cho bá tánh, tuy rằng những viên bánh trôi đó đều chỉ to bằng một nửa so với của phủ bá tước, nhưng các bá tánh vẫn ăn đến vô cùng vui vẻ.
Sở dĩ những khác cũng phát bánh trôi theo, tất nhiên là do phủ bá tước phái thông tri , tuy rằng nếu chỉ một phủ bá tước phát bánh trôi, thì hiệu quả thu mua nhân tâm sẽ càng , nhưng cây to đón gió, nếu phủ bá tước hành xử quá khác cũng khó tránh việc ghen ghét, huống hồ càng nhiều cùng phát bánh trôi, thì các bá tánh cũng sẽ thể nhận phúc lợi lớn hơn.
Bởi nên khi quyết định sẽ phát bánh trôi cho các bá tánh, thì Thẩm Bích Thẩm cũng thông báo cho , còn việc cùng phát bánh trôi cho bá tánh , thì bọn họ sẽ tự lựa chọn.
Cứ như , ngày đông chí vốn nên lạnh băng, bởi vì một bát bánh trôi mà trở nên vô vùng ấm áp, trong phủ Chương Châu tràn ngập tiếng , thậm chí so với năm ngoái còn náo nhiệt hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-908.html.]
Ăn bánh trôi mềm mại ngọt ngào xong, chỉ cảm thấy tràn đầy năng lượng, tuy rằng phần năng lượng thể tồn tại bao lâu, nhưng ít nhất trong khoảnh khắc , bọn họ tràn ngập dũng khí, một nữa tràn đầy hy vọng đối với tương lai.
"Bá phu nhân đúng là thiện tâm mà, việc thiện như thể cứu ít bá tánh."
Buổi tối, vây quanh nhà chính phủ bá tước, chờ ăn bánh trôi, Trương sư phó Thẩm Lâm thị với vẻ mặt khâm phục.
Vào mùa đông giá lạnh đáng sợ nhất là thiếu đồ, trừ bỏ việc thể đông cứng cơ thể con , mà còn thể đông cứu tư duy của họ.
Đột nhiên chịu đại nạn, nhiều trong khoảnh khắc đó trở nên trắng tay, mất nhà cửa, mất , chỉ còn một , bởi mà khi đối mặt với tình huống gian nan, dễ trở nên cực đoan, cảm thấy bản sống còn gì luyến tiếc, kiên trì nữa, thậm chí cũng sẽ lựa chọn phí hoài bản .
Bây giờ bát bánh trôi , khiến cho bọn họ bản vẫn luôn quan tâm, để ý, cũng thể sống nữa, đúng thật thể cứu sinh mạnh một trong gang tấc.
"Trương sư phó quá khen , chẳng qua thấy những bá tánh đó quá đáng thương, thầm nghĩ nên giúp bọn họ, Quý phủ và các phú thương khác cũng phát bánh trôi mà, cũng chỉ công lao của một ." Thẩm Lâm thị thì ngượng ngùng vội vàng .
"Bá phu nhân cần khiêm tốn, khác , nhưng lão phu thể , nếu ngươi đầu, thì cũng sẽ ai nghĩ đến việc phân phát bánh trôi đông chí cho các bá tánh ."
Lý Tư một bên lúc cũng mở miệng : "Phu nhân thiện tâm nhân từ, trách các bá tánh đều là Quan Âm nương nương chuyển thế."