"Được! Đây là tiểu thư , tin tưởng Thẩm tiểu thư là thiên kim bá tước phủ, hẳn sẽ nuốt lời." Không đợi Âu Tất Tiến chuyện, Trần Lãng Tử mở miệng .
"Được! Nếu như chúng cùng tiến đến Diêm phủ chứng kiến, thấy tận mắt mới là nhất.”
Thẩm Bích Thẩm về phía Phương tri huyện, hỏi ý kiến: "Đại nhân, ngài cảm thấy thế nào?"
"Ừm, như cũng ! Vậy thì cùng đến Diêm phủ." Phương tri huyện ngẫm nghĩ một chút gật đầu đồng ý.
Thấy việc quyết định như , Âu Tất Tiến sốt ruột đến mức đầu đổ đầy mồ hôi nhưng thấy dáng vẻ vẫn bình tĩnh của Trần Lãng Tử, cho dù trong lòng hỏi nhưng dám hỏi khi ở đây nhiều chằm chằm như , vì chỉ thể bất đắc dị cúi đầu, theo những khác.
"Trần , cũng trong phủ .."
"Ta đều , Diêm quản gia chuẩn hết thảy trong phủ , ông chủ Âu yên tâm là ."
Chờ lên xe ngựa, Âu Tất Tiến vội vàng mở miệng nhưng Trương Tuyền mỉm , cắt ngang, còn sử dụng quạt giấy chỉ cửa sổ, ý tai vách mạch rừng.
"Ngươi là?" Âu Tất Tiến kịp thời phản ứng, hai mắt lập tức sáng lên.
"Không sai." Trần Lãng Tử phẩy quạt, cây quạt khẽ lay động, mỉm gật đầu.
"Tốt lắm! Rất !"
Nghe Âu Tất Tiến vô cùng vui mừng, nếu thật sự như Trần Lãng Tử , của Trung Nghĩa bá phủ chắc chắn chết.
Hắn vốn kết án qua loa lập tức rút lui nhưng hôm nay Thẩm Bích Thẩm một câu như chính là cho một cơ hội vô cùng để tiêu diệt bá tước phủ , đương nhiên sẽ buông tha.
Nghĩ đến đây, Âu Tất Tiến hài lòng, vỗ vai Trần Lãng Tử: "Cũng may nhờ , nếu khó mà loại bỏ Thẩm thị một cách thuận lợi, sẽ báo cáo công lao mặt cô phụ, đến lúc đó vinh hoa phú quý cũng chỉ là chuyện nhỏ."
"Vậy đa tạ ông chủ Âu ." Trần Lãng Tử tất nhiên vui mừng, nhanh chóng cung kính lễ trịnh trọng.
"Trường Phúc, bố trí xong?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-949.html.]
Cho dù hai Âu Tất Tiến hạ thấp giọng xuống nhất thể nhưng Thẩm Bích Thấm là luyện võ nên thính lực hơn , đương nhiên nàng rõ tất cả những gì bọn , Thẩm Bích Thấm lạnh lùng liếc về phía xe ngựa của Âu Tất Tiến, đó thu hồi ánh mắt.
"Tất cả đều trong dự đoán của cô nương, thứ bố trí thỏa, chắc chắn Âu Tất Tiến chết."
Trên mặt Lưu Trường Phúc tỏ vẻ khâm phục , ngay đó rút một cái túi nhỏ trong n.g.ự.c áo , đưa đến cho Thẩm Bích Thẩm: "Cô nương, mang theo những thứ , đến lúc đó sẽ chỗ dùng."
"Hả? Những thứ ?" Nhìn đồ trong túi, Thẩm Bích Thẩm khỏi nghi ngờ, nhíu mày .
"Thời gian gấp nên chỉ thể chuẩn như thế." Lưu Trường Phúc ngượng ngùng .
"Có thể thành nhiệm vụ trong thời gian ngắn như , ngươi tệ !"
Mỉm với Lưu Trường Phúc, Thẩm Bích Thấm lấy đồ vật , mang từng thứ lên tay , nàng lười biếng dựa phía , lạnh lùng cong môi, trong mắt như tia sáng lạnh lùng lấp lóe.
Từ xưa đến nay nàng chuyện gì mà nắm chắc!
"Lão gia?"
Rất nhanh đó đến Diêm phủ, Diêm quản gia mở cửa thấy Âu Tất Tiến đưa thì sững sờ, ông ngờ Âu Tất Tiến dẫn thể trở về nhanh như thế.
"Phương tri huyện trong phủ chúng giấu sát thủ nên đến lục soát"
Trần Lãng Tử bước lên hiệu cho Diêm quản gia, đó lườm về phía Thẩm Thủ Nghĩa : "Trung Nghĩa bá trong phủ chúng cất giấu thích khách.”
"Thích khách? Đại nhân gì ? Xưa nay Diêm phủ chúng luôn việc theo khuôn phép, tuân thủ pháp luật, thể chứa chấp thích khách? Thật sự hoang đường!"
Diêm quản gia khác với Âu Tất Tiến, ông mới mà nô bộc chân chính của Diêm phủ, thể đại diện cho Diêm Tùng ở đây nên khi chuyện cũng vô cùng uy nghiêm và lực.
"Diêm quản gia chớ nên trách tội, bản quan cũng chỉ giải quyết việc công, chân tướng thế nào chờ phủ lục soát sẽ thôi."
Phương tri huyện lễ độ , đó trình giấy tra khám mặt Diêm quản gia cứng rắn dẫn nối đuôi trong.