8.
 
“Nhìn kìa! Trước cửa nhà Vệ Đông dán chữ Hỉ  kìa!”
 
“Đệ tử của   còn đang dựng bàn ghế trong sân nữa đấy! Làm gì thế  ?”
 
Cả xóm đều  tiếng động bất ngờ  thu hút, ai nấy đổ xô  sân hóng chuyện, bàn tán xôn xao.
 
Bà Vương và Lâm Tú Nga cũng vội chạy  bên cửa sổ ngó  ngoài.
 
Chỉ thấy Tiểu Lý đang bận rộn giữa sân: treo vải đỏ, kê bàn xếp ghế, rõ ràng là đang chuẩn  cho một chuyện vui lớn.
 
Có  tò mò chạy tới hỏi:
 
“Tiểu Lý , nhà Vệ Đông sắp  chuyện vui gì thế? Nhìn náo nhiệt quá trời!”
 
Tiểu Lý  toe toét, mặt mày rạng rỡ đáp:
 
“Sư phụ   là chuyện vui lớn lắm! Còn cụ thể thế nào thì  cũng  rõ, sư phụ bảo trang trí  thì    thôi!”
 
Bà Vương ngơ ngác: “Tên Lưu Vệ Đông   đang giở trò gì nữa đây?”
 
Còn Lâm Tú Nga,  một thoáng ngạc nhiên, lập tức vui mừng như điên!
 
Cái đồ ngốc ! Lại còn tổ chức linh đình như  để cưới  !!
 
Cũng  thôi, như  thì cả khu đều   sắp gả cho Vệ Đông ,   còn ai dám khinh thường nhà  nữa chứ?
 
Đợi khi việc  của Đại Quân  sắp xếp xong, thì cưới   chẳng     cũng  ?
 
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Cô  phấn khích đến mức hai má đỏ bừng, lập tức chạy về phòng  ngay chiếc áo sơ mi đỏ bằng vải dệt cotton,    gương cẩn thận trang điểm.
 
Xong xuôi, cô  ngẩng cao đầu, bước  khỏi nhà,  đám hàng xóm đang tò mò trong sân, lớn giọng tuyên bố đầy tự hào:
 
“Các vị khỏi  đoán già đoán non nữa! Hôm nay là ngày đại hỷ của  và  Vệ Đông nhà ! Mời   đến uống rượu mừng chung vui với tụi  nhé!”
 
“Cái gì cơ?! Lâm Tú Nga sắp cưới Vệ Đông á?!”
 
“Thật   trời?!”
 
Cả sân náo loạn! Mọi   Lâm Tú Nga với ánh mắt khó tin. Người thì ngưỡng mộ,  thì ghen tị, mà tất nhiên cũng  thiếu  xem trò vui hoặc  thầm trong bụng.
 
“Tú Nga ,   Lưu Vệ Đông đối  với cô như thế, cô còn chẳng thèm để ý. Sao giờ      trưởng phòng cái là chị chịu cưới liền ? Tốc độ nhanh thiệt đó nha?”
 
Một bà hàng xóm  đùa giỡn  kìm  mà trêu chọc.
 
“  đó! Không  nhắm  chức vụ của   chứ?”
 
“Hahahaha!”
 
Mọi  đồng loạt phá lên .
 
Lâm Tú Nga   trúng tim đen, lập tức  hổ hóa giận, mặt đỏ bừng, chống nạnh cãi :
 
“Các  thì  cái gì?!   thế là để thử lòng Vệ Đông đấy! Thử xem    thật lòng với  !”
 
“Giờ    vượt qua bài kiểm tra của , tất nhiên   gả cho   ! Bọn  gọi là trời sinh một đôi! Mấy  cứ chờ uống rượu mừng  là !”
 
 lúc đó, mụ Vương  thấy tiếng ồn bên ngoài cũng  , lập tức kéo cô  đang đắc ý  về nhà.
 
“Cái con nhỏ c.h.ế.t tiệt ! Ai cho cô đồng ý lấy nó hả?! Cô quên lời  dặn  ?! Nếu cô dám tái giá,  c.h.ế.t cho cô xem!”
 
Đại Quân, Nhị Hồng và Tiểu Hà cũng vây , nhao nhao hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tai-tu-hop-vien-toi-mac-ke-gia-dinh-vong-an-phu-nghia/8.html.]
 
“Mẹ,  thực sự  lấy chú Lưu ?”
 
Lâm Tú Nga bực , phẩy tay trấn an:
 
“Ôi dào! Gấp cái gì mà gấp?! Con mà thật sự lấy   chắc? Dù gì cũng chỉ  cái đám cưới thôi,    đăng ký kết hôn ! Đợi khi nào  vơ vét  đủ lợi ích, đá   một phát là xong chứ gì?”
 
Nghe đến đây, mụ Vương và mấy đứa nhỏ mới yên tâm,  mặt ai nấy đều nở nụ  hiểu chuyện, đồng loạt gật đầu tán thành.
 
“Mẹ vẫn là thông minh nhất!”
 
“ đó! Phải   mới chắc ăn! Tranh thủ kiếm lợi  !”
 
Sau khi dỗ yên  nhà, Lâm Tú Nga  hăng hái   sân, tiếp tục khoe khoang chuyện cưới xin với hàng xóm.
 
Đến cả ba ông già trong sân,  tin cũng lục tục  qua.
 
Mặc dù  ưa gì nhân cách của Lâm Tú Nga, nhưng vẫn khách sáo chắp tay chúc mừng:
 
“Cô Tú Nga , chúc mừng chúc mừng nhé!”
 
Kết quả, đúng lúc cô  đang đắc ý đến quên cả trời đất,  chẳng coi mấy ông cụ   gì.
 
Cô  vênh mặt, giọng đầy châm chọc:
 
“Ơ kìa, mấy ông cụ cũng đến ? Hồi  họp  khu, mấy    nhà   ít  nhỉ? Giờ   đường tới chúc mừng  ?”
 
Lời   , ba ông lão vốn là bậc trưởng bối trong xóm lập tức sầm mặt, nhưng cũng đành nghẹn họng  tiện phát tác.
 
Ngay lúc sân nhà đang ồn ào náo nhiệt, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng còi xe .
 
Có  hô lớn:
 
“Thủ trưởng và giám đốc nhà máy đến  kìa!”
 
Cả sân như c.h.ế.t lặng!
 
Trời ơi! Uy tín của Lưu Vệ Đông ghê gớm đến  ?!
 
Chỉ là cưới vợ thôi mà,  mà cả thủ trưởng và giám đốc nhà máy cũng đích  đến ư?!
 
Lâm Tú Nga  thấy liền đỏ mặt vì kích động, vội vàng chỉnh  quần áo, lắc lư cái eo chạy  đón ngay.
 
Chỉ thấy thủ trưởng và giám đốc nhà máy đang  một nhóm lãnh đạo xí nghiệp vây quanh, tươi    sân.
 
“Ai da! Thủ trưởng! Giám đốc! Các vị lãnh đạo! Hoan nghênh hoan nghênh!”
 
Lâm Tú Nga lập tức lấy  phong thái chủ nhà, hớn hở tiến lên bắt tay chào hỏi, đầy khí thế của một “nữ chủ nhân”.
 
 thủ trưởng và giám đốc   ngạc nhiên,    phụ nữ lạ mặt  là ai.
 
Giám đốc cau mày hỏi:
 
“Cô là…?”
 
Lâm Tú Nga nhanh nhảu chen lời:
 
“ là Lâm Tú Nga, công nhân trong nhà máy ạ!”
 
Sau đó, mắt Lâm Tú Nga đảo một vòng, lập tức kéo Đại Quân, đứa con trai lớn vẫn luôn  theo  , đến  mặt giám đốc, mặt mày hớn hở :
 
“Giám đốc, đây là con trai lớn của , tên là Đại Quân. Thằng bé   hiểu chuyện, cũng chịu khó chịu khổ. Anh Vệ Đông  nó  phù hợp với vị trí nhân viên thu mua ở phòng vật tư nhà máy . Mong giám đốc sắp xếp giúp một chân công việc ạ!”
 
Cô   dám tranh thủ ngay lúc ,  mặt cả thủ trưởng, để trực tiếp xin việc cho con trai!