Giám đốc rõ ràng  ngờ cô   “ đòn” kiểu ,  mặt hiện rõ vẻ lúng túng và khó xử.
 
“Cái … đồng chí Lâm , hiện nay việc tuyển dụng trong nhà máy đều  theo chỉ tiêu nghiêm ngặt,   một   quyết  .”
 
Ngay lúc đó, thủ trưởng bất ngờ lên tiếng hỏi:
 
“Giám đốc Trương, vị nữ đồng chí  là…  nhà của tiểu Lưu ?”
 
Sợ mất cơ hội, Lâm Tú Nga lập tức tranh lời, lớn tiếng đầy tự hào:
 
“Báo cáo thủ trưởng!  là vợ của Lưu Vệ Đông! Hôm nay là ngày   tổ chức hôn lễ cho  ạ!”
 
“Ồ? Vợ ?”
 
Thủ trưởng Mã và giám đốc đều sững  một chút,  đó khuôn mặt lộ  nụ  “, thì  thế”.
 
Giám đốc lập tức thuận nước đẩy thuyền,  tươi :
 
“Ôi chà! Hóa  là em dâu ! Xem  hôm nay đúng là song hỷ lâm môn ! Vệ Đông đồng chí thật là, chuyện vui lớn như  mà  báo  cho chúng  một tiếng! Ha ha ha!”
 
Ông  sang thủ trưởng, vui vẻ giải thích:
 
“Thủ trưởng xem, tuy tuyển dụng  quy định, nhưng đối với những cán bộ ưu tú như đồng chí Lưu Vệ Đông, chúng   thể cân nhắc ưu đãi trong phạm vi cho phép chứ ạ? Ví dụ như giải quyết việc  cho  nhà, cũng là một cách ghi nhận công sức và khích lệ họ tiếp tục cống hiến, hơn nữa còn là tấm gương thúc đẩy tinh thần thi đua trong  nhà máy!”
 
Thủ trưởng   cảm thấy   lý, hơn nữa hôm nay tâm trạng ông  ,  vốn  ấn tượng cực kỳ  với Lưu Vệ Đông, liền vui vẻ gật đầu :
 
“Ừm, đề xuất của lão Trương  tồi! Quan tâm tới  nhà của cán bộ công nhân, giải quyết nỗi lo  lưng cho họ,  thấy  đấy!”
 
Nghe thủ trưởng đích  gật đầu đồng ý, Lâm Tú Nga mừng rỡ  tả xiết, cả khuôn mặt đỏ bừng vì xúc động, vội vàng cúi  cảm ơn liên tục:
 
“Ôi chao! Cảm ơn thủ trưởng! Cảm ơn giám đốc!   mặt cả nhà xin cảm ơn sự quan tâm của các lãnh đạo!”
 
Cô   những ánh mắt ghen tị, ngưỡng mộ pha lẫn khó chịu từ đám hàng xóm xung quanh, trong lòng càng thêm đắc ý!
 
Hoàn  đắm chìm trong giấc mộng : sắp thành “vợ trưởng phòng”, con trai sắp  “việc nhà nước  định” trong tầm tay!
 
9.
 
 lúc ,  cũng  đạp xe trở về tứ hợp viện.
 
Vừa bước  cửa, còn  kịp chào thủ trưởng và giám đốc, thì một bóng   bất ngờ lao đến, hai tay quấn lấy cánh tay  đầy  mật, giọng điệu đầy tình cảm:
 
“Vệ Đông! Cuối cùng  cũng về ! Thủ trưởng với giám đốc chờ  nãy giờ đấy!”
 
Vừa , cô    tự nhiên mà khoác tay  như thể  là vợ chính thức.
 
    thể để cô  như ý ?
 
 nhẹ nhàng nghiêng  tránh , khiến cô  nhào   ,   khựng  đầy lúng túng.
 
  thẳng đến  mặt thủ trưởng và giám đốc, nghiêm túc :
 
“Thủ trưởng, giám đốc, bữa trưa   chuẩn  xong, bất cứ lúc nào cũng  thể nhập tiệc.”
 
Giám đốc  :
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tai-tu-hop-vien-toi-mac-ke-gia-dinh-vong-an-phu-nghia/9.html.]
“Đến đúng lúc lắm, đồng chí Vệ Đông! Chúng   mới trò chuyện với vợ của  xong đấy!”
 
Nghe đến đây, nụ   mặt  lập tức biến mất.
 
  , đối diện với tất cả  , đặc biệt là thủ trưởng và giám đốc,  trịnh trọng :
 
“Giám đốc, e là ngài  hiểu lầm.    vợ.”
 
Cả sân im phăng phắc trong chớp mắt,   đều sững sờ!
 
Nụ   gương mặt Lâm Tú Nga cũng cứng đờ , như thể    chuyện hoang đường  thể tin .
 
Thủ trưởng và giám đốc cũng lộ rõ vẻ bối rối, sắc mặt trông  khó coi.
 
Giám đốc vội hỏi:
 
“Chuyện gì thế ? Vị đồng chí … chẳng  là vợ của  ?”
 
Trước ánh mắt của tất cả,  quả quyết lặp  từng chữ một cách rõ ràng:
 
“Thủ trưởng, giám đốc, các vị lãnh đạo, và bà con hàng xóm!  xin    nữa:  – Lưu Vệ Đông – đến giờ vẫn  lập gia đình! Lâm Tú Nga  bao giờ là vợ ! Giữa  và cô  trong sạch rõ ràng,     bất kỳ quan hệ nam nữ gì!”
 
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
“Không! Không  !”
 
Lâm Tú Nga cuối cùng cũng tỉnh táo   cú sốc, gào lên điên cuồng,  lao về phía , ánh mắt đầy tuyệt vọng và hoảng loạn:
 
“Lưu Vệ Đông! Sao   thể nuốt lời?! Sao  thể đối xử với  như thế?! Rõ ràng tối hôm qua là   mà! Anh  chỉ cần  chịu ngủ với , thì  sẽ cưới   vợ! Còn hứa cho con  một chân  nhà máy! Sao bây giờ   trở mặt?!”
 
Vì  cứu vãn thế cờ, vì  níu kéo tia hy vọng cuối cùng, cô    màng thể diện,  còn lựa lời, hét to giữa đám đông, phơi bày cái “giao dịch bẩn thỉu” diễn  đêm qua!
 
“Cái gì?! Có chuyện như  ?!”
 
“Trời ơi! Vì   nhà máy mà cô  …”
 
“ là  còn liêm sỉ!”
 
Đám đông  rì rầm bàn tán, nhưng  , ánh mắt họ dành cho Lâm Tú Nga  hề giấu nổi sự khinh bỉ và ghê tởm.
 
Còn mụ Vương,  vẫn nấp trong đám đông, khi  những lời  thì chẳng khác gì thùng thuốc s.ú.n.g  châm ngòi, nổ tung tại chỗ!
 
Bà   mơ cũng  ngờ  rằng,   đề phòng đủ điều,  mà con dâu    hổ   thật sự  lưng  dùng thủ đoạn đê tiện như thế để quyến rũ Lưu Vệ Đông!
 
“Được lắm! Lâm Tú Nga! Con tiện nhân! Con hồ ly lẳng lơ!”
 
Mụ Vương chỉ tay  mặt Lâm Tú Nga mắng chửi ầm lên:
 
“Hóa  tối qua cô thật sự lén  hú hí với thằng đàn ông !  đánh c.h.ế.t cô – cái đồ   nhục! Làm ô uế cả dòng họ Lâm !”
 
Nói , bà  giơ tay lên, vung mạnh về phía mặt Lâm Tú Nga, định tát một cú thật đau…
Lâm Tú Nga  kinh hoàng  sợ hãi, hét lên chói tai  luống cuống né tránh. Hai  đàn bà ngay lập tức lao   giữa sân, giằng co cấu xé, khiến cảnh tượng hỗn loạn đến mức  ai dám chen  can ngăn.
 
 nhíu mày đầy chán ghét, lùi  một bước,  đó khẽ hắng giọng,  dùng giọng trầm tĩnh nhưng đầy phẫn nộ  với thủ trưởng, giám đốc đang mặt mày đen kịt, và tất cả bà con hàng xóm xung quanh:
 
“Các vị lãnh đạo, bà con cô bác! Xin đừng hiểu lầm! Sự việc    như lời cô  !”