Cô giáo Tôn nhướng mày : “Ninh Kiều đang cạnh tranh vị trí giáo viên ngữ văn với cô, trùng hợp là thành tích của em chồng cô đột ngột tiến bộ. Cô , đây là ý gì?”
“Thiến Nhiên, cô cũng để tâm hơn, cô thật sự công việc thu thập thông tin nhân sự ?”
Phó Thiến Nhiên leo lên xe: “Cảm ơn cô giáo Tôn quan tâm, cạnh tranh công bằng, cũng , hiệu trưởng Viên sẽ xem xét.”
Cô giáo Tôn nhạt.
Giả bộ chính trực, giả bộ thanh cao, đám trẻ tuổi trong khu nhà quân khu đều như ?
Đợi khi bóng dáng Phó Thiến Nhiên khuất dần, Kỷ Long mới : “Cô giáo Tôn, cô đừng cô giáo Ninh. Cô giáo Ninh và cô giáo Phó là bạn bè.”
Cô giáo Tôn lắc đầu: “Cho nên còn trẻ, việc chỉ ở bề ngoài.”
Dù Ninh Kiều và Phó Thiến Nhiên là bạn, đó cũng là chuyện đây. Tình bạn mong manh, vì lợi ích mà tan vỡ, chuyện hiếm.
Giống như cô chọn về phía Phó Thiến Nhiên, một là vì gia cảnh của Phó Thiến Nhiên, hai là vì những món ăn xa xỉ mỗi trưa, cũng là mối quan hệ lợi ích.
Còn Phó Thiến Nhiên, nếu thật sự coi Ninh Kiều là bạn, cố ý lôi kéo các đồng nghiệp trong phòng?
Chó chê mèo lắm lông, ai cũng đừng coi thường ai.
————————————
Bản tính Giang Quả Quả vô tư khắc sâu xương tủy.
Về đến nhà, cô bé quên chuyện dối lộ tẩy.
Vì hai và ba xúm , đang xem xét bảng điểm của cô bé.
“À, cũng gì, chỉ là tuỳ tiện thi thôi.”
“Hóa học dễ đến thế, em cũng tốn nhiều công sức.”
Giang Kỳ ngạc nhiên: “Tuỳ tiện thi, tốn nhiều công sức, mà thứ tám? Vậy nếu cố gắng một chút, chẳng đỗ đại học ?”
“Anh ba, em cũng từng nghĩ đến thi đại học.” Giang Quả Quả , “ bây giờ huỷ bỏ kỳ thi đại học, thể đại học.”
“Không vẫn còn đại học Công Nông Binh ?” Giang Nguyên chen .
“Trên đảo đại học Công Nông Binh, chỉ cấp ba. Nếu đại học, xa.” Giang Quả Quả chậm rãi , “Em sẽ suy nghĩ thêm.”
Ninh Kiều:?
Vừa đồng chí Giang Quả Quả còn hỏi, kiêu ngạo .
Hóa đó cũng là một phần của “kiêu ngạo”!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-168.html.]
Việc học tiến bộ nhanh chóng đủ để Giang Quả Quả khoe khoang cả năm.
Sau khi khoe khoang với hai ở nhà, cô bé liền kẹp bảng điểm nách, ngoài dạo.
Đến giờ cơm, các gia đình trong khu nhà cũng bận rộn, chẳng ai để ý đến bảng điểm của cô bé.
Giang Quả Quả ai chú ý, liền về nhà hai khen ngợi tiếp, đột nhiên ánh mắt dừng , sân nhà .
Sân nhà họ Giang và sân nhà họ Đường liền kề .
Hai em sinh đôi nhà họ Đường đang xổm đất, nghiên cứu côn trùng nhỏ.
“Đoàn Đoàn Viên Viên!” Giang Quả Quả gọi.
Hai đứa nhóc cô đơn, ngẩng đầu thì thấy chị Quả Quả, liền bước những bước chân ngắn đến.
"Các em lấy cho chị một cái ghế nhỏ." Giang Quả Quả .
Đoàn Đoàn liền vội vã chạy về nhà, ôm một cái ghế. Trong nhà, bà ngoại gọi với theo: "Chỉ chơi thêm một lúc thôi, sắp ăn cơm !"
Đoàn Đoàn đáp bằng giọng ngọt ngào, đặt ghế mặt Giang Quả Quả.
Giang Quả Quả xuống, lấy bảng điểm : "Các em xem ."
Đoàn Đoàn và Viên Viên nghiêng đầu, đôi mắt đen như quả nho chỉ hai chữ —— khó hiểu.
"À, chị quên mất, các em chữ." Giang Quả Quả bắt đầu khuyên nhủ, "Không chữ, lúc nhỏ là mù chữ nhỏ, lớn lên sẽ là mù chữ lớn. Các em còn nhỏ nữa, học lớp mẫu giáo , nên hiểu tầm quan trọng của việc học, ?"
Đoàn Đoàn và Viên Viên chăm chú, gật đầu thật mạnh.
Chị Quả Quả thật giỏi quá...
Trong nhà, Tô Thanh Thời còn đang thắc mắc tại Đoàn Đoàn mang ghế ngoài, lúc lời Giang Quả Quả , ánh mắt trở nên lạnh lùng.
Lúc nhỏ là mù chữ nhỏ, lớn lên là mù chữ lớn? Đây là ý cô bằng cấp.
Tô Thanh Thời đến cửa: "Đoàn Đoàn, Viên Viên, về nhà ăn cơm."
Trong bếp, Đường với con trai: "Chưa nấu xong, để chúng chơi thêm một lúc."
"Không , đợi cũng ." Đường Hồng Cẩm .
"Con là đàn ông, bếp gì?" Mẹ Đường đổi chủ đề, "Ra ngoài nhanh lên."
"Mẹ, đó là quan niệm cũ , đàn ông thể bếp ?" Đường Hồng Cẩm , "Con lén học từ , nấu ăn cho hai đứa nhỏ."
Mẹ Đường hít một thật sâu.