Cụ Giang Trường An và bà Văn Diễm Thu lớn tuổi, mấy năm gần đây chẳng mấy khi chịu khỏi nhà, nay xe riêng, thể đến tham quan các danh thắng quanh Bắc Kinh.
Người già vui vẻ, tinh thần phấn chấn, sức khỏe cũng cải thiện hơn nhiều.
Trong hai năm Giang Minh Ngạn và Trương Huệ ở nước ngoài, Giang Minh Thăng cũng cất nhắc lên vị trí phó cục trưởng, còn cô Tô Đường thì trở thành trưởng phòng. Cả hai bận tối mắt tối mũi, chẳng thời gian mà ngó ngàng đến con cái, đành nhờ cậy ông bà nội chăm sóc, gì đến chuyện đó thư giãn.
Cả ngày bận rộn đủ thứ chuyện tên, đến tối mịt mới về nhà, hai vợ chồng mệt nhoài tựa vai .
“Vẫn là Huệ Huệ cách thu xếp cuộc sống, nghĩ hai vợ chồng cứ quần quật suốt ngày thế , rốt cuộc là vì điều gì chứ?”
Giang Minh Thăng đau lòng vuốt ve khuôn mặt vợ, thấy dạo cô gầy trông thấy: “Hay là em san sẻ bớt công việc một chút?”
“Không , ?” Mảng hành chính và lâm sàng đều cần tự quán xuyến, thể nào mà san sẻ .
Thấy , Giang Minh Thăng cũng khuyên gì thêm.
Tô Đường tỉnh táo phút mỏi mệt, thở dài một : “ là phận lận đận.”
“Nhà cũng kha khá tiền dành dụm, là nhờ Huệ Huệ tìm mua giúp một chiếc xe con, vợ chồng cũng đỡ vất vả hơn.”
Tô Đường lắc đầu: “Chức vụ của cả em và đều tiện phô trương quá mức.”
Thôi thì đành , tiếp tục đạp xe đến chỗ .
Qua mùa thu, Trương Huệ nhận một bao lớn quà quê cha cô gửi từ huyện Vân Đỉnh tới, bao gồm nhiều loại đồ khô và lá mùa thu đặc sản từ núi Mạnh Đỉnh.
Trà mùa thu nhiều, cả nhà họ uống cũng hết, Trương Huệ biếu cha chồng và Lâm Tây ít. Cuối tuần Kim Hải Phong và Lý Kiến Long đến, cô cũng tặng cho mỗi một cân.
“Cầm lấy mà uống, đừng khách sáo. Nhà nhiều thứ quý giá, nhưng thì nhất định thiếu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-my-nhan-mang-khong-gian/chuong-331.html.]
“Cảm ơn cô ạ.”
Kim Hải Phong và Lý Kiến Long đều xuất từ gia đình công nhân, cuộc sống trong nhà tệ, bình thường gia đình cũng mua , nhưng đây là đầu tiên họ thấy loại như cô Trương cho.
Cho cho , trong nhà vẫn còn nhiều nên Giang Minh Ngạn mang biếu giáo sư Lý và các vị lãnh đạo ở đơn vị một ít.
“Đầu xuân sang năm, em về thăm núi Mạnh Đỉnh ?”
“Có chứ, về xem . Kỳ nghỉ hè cũng gặp Chu Văn Phong ở Thượng Hải, chẳng tình hình thôn Chu Gia giờ .”
Mùa xuân sang năm, trong nhà đều học hết, Trương Huệ sẽ một .
“Vậy em cứ đưa dì Vạn theo , khi nào em bận dì cũng thể giúp việc bếp núc, tiện thể lái xe về luôn.”
“Được thôi.”
Sau khi bắt đầu mùa đông, dì Lục hăm hở thịt khô. Vừa mua thịt về xong, dì tấm tắc khen: “Mới mấy năm mà cuộc sống khấm khá lên trông thấy, giờ tiền là mua đủ thứ.”
Nhà cô Lâm Tây cũng thịt khô theo kiểu nhà họ Giang, Trương Huệ cần cho cô nữa nên dặn dì Lục cần quá nhiều.
“Vâng ạ.”
Bọn nhỏ trong nhà đều lớn cả , tối ba mươi Tết, cả nhà quây quần ở nhà tổ họ Giang ăn tất niên, khí vẫn nhộn nhịp như năm. Mùng hai Tết, sang chúc Tết nhà họ Phan cũng thuận lợi, vui vẻ.
Tô Đường nhẩn nha cắn hạt dưa, trò chuyện cùng Trương Huệ: “Mấy năm khi cả nhà em ở nước ngoài, chị và Giang Minh Thăng đều cất nhắc lên chức vụ mới, công việc thuận lợi nên thái độ của bác gái đối với gia đình cũng ngày càng tử tế hơn. Bác cả lì xì cho Tiểu Ngư Nhi và Thược Thược nhà , năm nào cũng hậu hĩnh hơn năm .”
Nhiều năm qua, cuộc sống của hai con trai và con dâu nhà họ Phan vẫn bình lặng như xưa, công việc cũng chẳng mấy bước tiến đáng kể. Cô Hà Lệ Quyên cũng còn bụng nào mà so bì, ganh đua với cô em chồng nữa.
Dù thái độ của Hà Lệ Quyên đổi , thì Phan Lạc Tinh đối với chị dâu vẫn giữ thái độ tôn trọng chừng mực, chứ chẳng thiết như nhà. Thuở còn trẻ chẳng mấy khi cô tôn trọng thiết, mà đem so sánh thì thái độ của Phan Lạc Tinh đối với Hà Lệ Quyên trong hai năm nay cải thiện mười đến hai mươi phần trăm đấy.
---