Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 105: “Tôi sớm đã phát hiện ra manh mối của hai người họ rồi!”
    Cập nhật lúc: 2025-10-27 06:30:48
    Lượt xem: 34 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Công việc của Chu Duy Lễ bận rộn, Chu Cảnh Tố cũng , hai vợ chồng chỉ ở một tối, mang con trai về thành phố.
Tần Hàn Thư cũng Triệu Xuân Miêu giữ nhà họ Chu ngủ một đêm, ngủ trong căn phòng tân hôn chuẩn cho Chu Duy Quang, chính chiếc giường của Chu Duy Quang.
Ngày hôm trở điểm thanh niên trí thức, mới xúm hỏi cô.
“Hàn Thư,” Trương Kháng Mỹ nhăn mặt, vẻ mặt mờ mịt, “Sao sắp kết hôn thế? Cậu còn nhỏ hơn mấy tháng cơ mà!”
Tần Hàn Thư : “Duyên phận đến thôi.”
Trương Kháng Mỹ hiểu: “Cậu và cái Chu gì đó, thấy hai qua với bao giờ ?”
Mã Triều Dương khẩy một tiếng: “Cái tính vô tâm của , dù chuyện gì xảy ngay mắt, cũng chẳng thấy !”
“Cậu chỉ bắt nạt thôi!” Trương Kháng Mỹ lườm một cái, “Cậu thì giỏi hơn ?”
Mã Triều Dương đắc ý nhướng mày: “ đúng là giỏi hơn thật, sớm phát hiện manh mối của hai họ .”
Tần Hàn Thư vốn đang hai đấu võ mồm, lập tức thấy .
Cô nghi ngờ Mã Triều Dương: “Cậu phát hiện manh mối của và Chu Duy Quang? Phát hiện ở ? Khi nào?”
Mã Triều Dương hì hì.
“Đầu tiên rõ, cố ý trộm , là tối hôm đó ăn no quá, ngoài dạo tiêu cơm, thấy và một đàn ông chuyện mái hiên, thấy đó hỏi thể thư cho .”
“Tuy trời tối rõ mặt, nhưng hôm đó ăn cơm nhà họ Chu, đoán một cái là ngay là ai.”
Tần Hàn Thư: “... Cậu cũng lanh lợi gớm nhỉ.”
Mã Triều Dương hì hì.
Trương Kháng Mỹ kéo Tần Hàn Thư thì thầm một hồi, một xã viên gọi , kéo cô trồng cây.
Mã Triều Dương định cản nhưng , chán nản thu tay về, thở dài.
“Lâm Chi Hằng huyện thành, sắp kết hôn theo chồng, cuộc sống của ở thôn Hảo Loan ngày càng cô đơn.”
Mã Triều Dương ngả ghế, im lặng một lúc lâu, : “ lẽ sắp về thủ đô .”
Tần Hàn Thư : “Không còn Trương Kháng Mỹ ?”
Mã Triều Dương thở dài một tiếng, gì.
Tần Hàn Thư cũng hỏi nhiều.
Một lát , Mã Triều Dương đột nhiên : “Cậu sắp Giang Thành, tặng con hổ cho !”
Khi Tần Hàn Thư ở thôn Hảo Loan, con hổ vẫn luôn gửi cho Mã Triều Dương chăm sóc.
Mã Triều Dương dứt lời, con hổ vốn đang ngủ gật bên cạnh bỗng mở mắt, kêu một tiếng gầm gừ, rõ ràng là .
Mã Triều Dương sững , mắng: “Con hổ thối! Tao cho mày ăn lâu như , mà chút tình cảm nào với tao ?”
Tần Hàn Thư sờ đầu con hổ, : “ vẫn nên mang nó Giang Thành thôi.”
Mã Triều Dương hỏi: “Xa như , định mang thế nào?”
Tần Hàn Thư : “Làm một cái lồng sắt, mang lên tàu là .”
Nói thì đơn giản, thì vẫn rườm rà.
Tần Hàn Thư đầu tiên là nhờ Kim Ba giúp một cái lồng gỗ, bờ sông xúc một ít cát, còn thức ăn, nước uống, đồ chơi của con hổ, tất cả đều chuẩn kỹ lưỡng để mang theo.
May mắn là lúc đó một tàu, nếu cộng thêm hành lý, cô sẽ vất vả.
Ở thôn Hảo Loan hai tháng, khi Tần Hàn Thư Triệu Xuân Miêu dẫn gặp ít họ hàng bạn bè, bên phía Chu Duy Quang liền tin báo cáo kết hôn duyệt.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tần Hàn Thư bắt đầu thủ tục.
Thủ tục bên phía Tần Hàn Thư dễ dàng, Chu Trường An dẫn lên xã, nhanh chóng xong xuôi.
Triệu Xuân Miêu thúc giục Giang Thành sớm, nhưng may đúng mùa thu hoạch.
Bận xong mùa gặt, nếu cứ thế chờ đợi, ít nhất cũng đến gần mùa đông mới .
Chu Trường An là bí thư chi bộ, thể nào vắng mặt lúc mùa màng đang bận rộn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-105-toi-som-da-phat-hien-ra-manh-moi-cua-hai-nguoi-ho-roi.html.]
Triệu Xuân Miêu nỡ để con trai chờ đợi thêm, nóng ruột vô cùng.
Chu Trường An dứt khoát : “ nữa, bà giúp chúng nó .”
Triệu Xuân Miêu cũng chịu: “Ông là bố, con trai kết hôn thể vắng mặt… Hay là ông giao việc ở đội cho kế toán Ngưu ?”
Chu Trường An do dự: “Việc ở đội, việc nào cũng thể thiếu .”
Triệu Xuân Miêu trợn mắt: “Ông tự cho là quan trọng quá đấy!”
Vốn dĩ Chu Trường An còn đang do dự, thấy câu , trực tiếp luôn: “Kế toán Ngưu tổ chức thu hoạch thì còn , nhưng đó còn nộp lương thực nữa! Năm nay sản lượng vẻ bằng năm ngoái, ông xử lý việc .”
Triệu Xuân Miêu mấy câu, thấy ông , cũng đành thôi.
Tần Hàn Thư chuyện, : “Chúng trễ hai tháng cũng , đừng để bác ạ.”
Triệu Xuân Miêu lắc đầu: “Ông chính là ! Lão già đang dỗi đấy.”
Tần Hàn Thư hỏi: “Dỗi chuyện gì ạ?”
Triệu Xuân Miêu thở dài: “Ông , chỉ mong Duy Quang thể chuyển ngành về, ở cùng hai em Duy Lễ, giúp đỡ lẫn , lẽ sẽ tiến xa hơn.”
Ở trong quân đội, nhà giúp gì nhiều, Chu Duy Quang xuất nông thôn, tiến lên phía , con đường chắc chắn sẽ gian nan.
“Duy Quang kiên quyết ở quân đội, ông cũng cố chấp về chuyện đó nữa, chỉ là kết hôn, Duy Quang về, ông mới nổi giận.”
Triệu Xuân Miêu : “Tối hôm qua khi ngủ còn lẩm bẩm, con trai kết hôn mà nhà cửa họ hàng bạn bè mời một ai, một ông thì ích gì?”
Tần Hàn Thư bênh vực Chu Duy Quang: “Nghề nghiệp của đặc thù, là đặt công việc lên hàng đầu, nghĩ rằng Tết xin nghỉ phép thăm nhà lâu như , nên thời gian nghỉ kết hôn xin nhiều.”
Là một chỉ huy cấp doanh, đôi khi cũng bất do kỷ.
Triệu Xuân Miêu vui mừng vỗ tay Tần Hàn Thư: “Con thể bênh vực Duy Quang, vui. Còn lão già Chu Trường An , cần để ý đến ông , ông thì thôi.”
Tần Hàn Thư ngập ngừng, : “Con cảm thấy bí thư chi bộ là một ôn hòa, hiểu chuyện mà…”
“Haizz!” Triệu Xuân Miêu xua tay, “Hồi trẻ ông còn đỡ, ngoài việc chút ngoài mặt thì một đằng, trong lòng thì một nẻo , cũng coi như là hiểu chuyện, càng già càng khó tính!”
“Miệng thì lắm, thực tế trong lòng còn nhỏ hơn cả đầu kim.”
Nói , Triệu Xuân Miêu còn dùng tay hiệu, vẻ mặt ghét bỏ.
Lời Tần Hàn Thư tiếp thế nào, chỉ Triệu Xuân Miêu oán giận một hồi lâu.
Cuối cùng Chu Trường An thật sự mua vé.
Triệu Xuân Miêu và Chu Thụy Lan ảnh hưởng tâm trạng, vui vẻ thu dọn đồ đạc.
Chu Thụy Lan còn đặc biệt kéo Tần Hàn Thư cùng lên huyện, mua một bộ quần áo mới.
Tần Hàn Thư hỏi cô: “Gần đây em cãi với Dương Quang Vũ ?”
Chu Thụy Lan trừng lớn mắt Tần Hàn Thư: “Sao chị ??”
Tần Hàn Thư : “Đoán thôi.”
“… Chị đoán giỏi thật đấy!” Chu Thụy Lan buồn bực gật đầu, “Nói chính xác thì cãi với Dương Quang Vũ, mà là cãi với chị dâu .”
Tần Hàn Thư thắc mắc: “Hai còn kết hôn, mà chị em dâu bắt đầu cãi ?”
Chu Thụy Lan bĩu môi gật đầu: “Từ ngày đầu tiên em đến nhà , chị dâu ưa em , vì đầu tiên chị về nhà họ Dương, Dương Quang Vũ một món thịt nào, còn lúc em đến thì cả một bàn lớn.”
“Sau đó thực chúng em cũng qua gì nhiều, chỉ là lúc đến nhà họ Dương mới gặp mặt, nhưng chị ở hai em việc ở Hội đồng Cách mạng, liền chạy đến tìm em xin việc!”
Tần Hàn Thư: “… Sao thiếu suy nghĩ thế?”
“Chứ nữa! Em liền tìm chị chuyện, qua … thế là cãi ! Điều quá đáng nhất là, Dương Quang Vũ về phía chị !”
Chu Thụy Lan vô cùng tức giận.
“Anh chị dâu mệnh khổ, gả thành phố nhiều năm, vì công việc, hộ khẩu nên chịu ít ấm ức, nên mới nhất thời vơ bèo gạt tép! Bảo em đừng chấp nhặt, cứ thế cho qua.”
Chu Thụy Lan thất vọng thở dài: “Tuy lý của , nhưng trong lòng em thoải mái, nhiều ngày thèm chuyện với .”
Nói , Chu Thụy Lan sang Tần Hàn Thư, nghi ngờ hỏi: “Chị dâu ba, chị xem em quá vô cớ gây sự ?”
