Sau khi buổi diễn kết thúc, Tần Hàn Thư kéo Tào Tĩnh và Như Mai    ghế thêm một lúc.
 
Đám đông đang ùn ùn kéo  ngoài, bóng dáng Diệp Trung Bình cũng lẫn  trong đó.
 
 Tiết Đa Yến thì vẫn    ghế, đôi mắt si ngốc  theo Diệp Trung Bình rời .
 
Chờ đến khi Diệp Trung Bình  khuất hẳn, cô  mới  dậy  về.
 
Đến lúc Tần Hàn Thư và hai    khỏi nhà hát, đám đông  tản  gần hết.
 
Đi đến đoàn ca múa, Như Mai và Tào Tĩnh mỗi  dắt một chiếc xe đạp , Tần Hàn Thư  lên yên  xe của Tào Tĩnh.
 
Đến ngã tư đường, Như Mai rẽ lối khác.
 
Hơn mười phút , họ  về đến con ngõ nhỏ nơi nhà Tào Tĩnh ở.
 
Thời gian  còn sớm, ngõ vắng tanh  một bóng , nhưng đèn đường  sáng, đủ để soi rõ lối .
 
Nhà Tào Tĩnh ở cuối ngõ, tầng  là một tiệm cắt tóc.
 
Mẹ Tào và cha dượng Tào Tĩnh  chuẩn   ngủ, thấy Tào Tĩnh về, cả hai đều khoác vội áo dậy,  ngạc nhiên  mừng rỡ.
 
Xem  việc Tào Tĩnh  xem kịch hôm nay cũng là quyết định đột xuất.
 
“Lẳng Lặng,  về muộn thế ? Cãi  với Phi Dương ??” Mẹ Tào   xong câu đó, mới  thấy Tần Hàn Thư   Tào Tĩnh, vội vàng  đón: “A, Tiểu Tần cũng đến .”
 
Tần Hàn Thư áy náy : “Muộn thế  ,  phiền hai bác quá ạ.”
 
Thấy cả em chồng cũng  cùng, chắc là   cãi  với Tần Phi Dương,  Tào yên tâm.
 
Tào Tĩnh giải thích sơ qua tình hình.
 
Mẹ Tào : “Để   trải giường cho các con,  cái ga giường mới.”
 
Tần Hàn Thư vội : “Bác gái,  cần phiền phức  ạ, cứ để  ngủ là  .”
 
Nhà Tào Tĩnh lúc nào cũng vắng, mười ngày nửa tháng cô mới về ngủ một , nhưng  Tào tháng nào cũng dọn dẹp giường chiếu cho cô một , nên thật  giường  sạch sẽ.
 
Tào Tĩnh : “Mẹ,   ,   ngủ .”
 
Mẹ Tào do dự, “Có khách đến,   đồ mới chứ.”
 
Tào Tĩnh: “Vậy  tìm ga giường vỏ chăn  đây, con tự .”
 
Mẹ Tào đồng ý,   về phòng, lát  liền mang .
 
Tần Hàn Thư: “Bác gái, bác nghỉ ngơi sớm  ạ.”
 
Mẹ Tào  : “Ừ ừ,  .”
 
Tào Tĩnh dẫn Tần Hàn Thư  một căn phòng khác.
 
Căn phòng      là phòng khuê nữ, rèm cửa hoa nhí,  rèm còn treo một chuỗi chuông gió, tấm vải phủ  kệ sách cũng viền bèo lá sen.
 
“Phòng , hồi nhỏ chị ở chung với chị gái,  khi chị  lấy chồng thì chỉ còn  chị ở.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-154-duong-ai-trinh-gui-thu.html.]
Tào Tĩnh   mở tủ quần áo, tìm hai bộ đồ ngủ, đưa cho Tần Hàn Thư một bộ.
 
Tần Hàn Thư ngập ngừng,  hỏi điều gì đó, nhưng  do dự.
 
Tào Tĩnh  : “Em  hỏi, tại  chị  đổi họ đúng ?”
 
Tần Hàn Thư ngượng ngùng  , gật đầu.
 
 , nếu  Tào vì  tìm chỗ dựa cho con gái mới tái giá với một công nhân, tại   cho con gái đổi họ? Giữ  họ cũ,  sợ    chỉ trích về vấn đề lập trường ?
 
Tào Tĩnh giải thích: “Bố ruột chị mất năm 49, lúc đó chị vẫn còn trong bụng ,  sinh chị  nuôi đến hai tuổi mới lấy bố bây giờ. Ban đầu cũng định đổi họ, nhưng bố chị  cho.”
 
“Bố chị , bố ruột chị cũng   cố ý bỏ rơi  con chị, đó đều là  phận trêu ngươi, chị  nên quên ông , cũng  nên để ông   còn gốc rễ  mảnh đất , như    ông  mới tìm  đường về nhà.”
 
“Còn chuyện giữ họ cũ  phiền phức  , bố chị cũng , ông là công nhân gốc gác trong sạch, ông  sợ gì cả, nếu  ai  bắt nạt  con chị, thì cứ bước qua xác ông  .”
 
Tần Hàn Thư thấy lòng  xúc động.
 
Tào Tĩnh thấy , nhớ đến Tần Hàn Thư   cảnh tương tự, nhưng  cha dượng gặp   là kẻ mặt   thú.
 
Tào Tĩnh vội lảng sang chuyện khác: “Để chị  lấy nước, chúng  rửa mặt rửa chân.”
 
Tần Hàn Thư cũng  dậy: “Em  cùng chị.”
 
Ngày hôm , tự nhiên cũng từ nhà Tào Tĩnh  thẳng đến đơn vị.
 
Lúc  thang máy, Tần Hàn Thư cảm nhận    đang  , đến khi cô   theo hướng ánh mắt đó, thì chỉ thấy Tiết Đa Yến đang giả vờ bận rộn.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Tần Hàn Thư vờ như  nhận , thần sắc vẫn bình thường.
 
Trưa hôm đó, Tần Hàn Thư cố ý ở  văn phòng lâu hơn một chút, chờ    hết mới tan .
 
Cô  đến cửa Văn phòng Tổng giám đốc, cửa  khóa,   .
 
Thế là, Tần Hàn Thư đặt điểm định vị  gian ở hành lang.
 
Phía  cửa văn phòng là kính, nhưng vị trí tương đối cao, dù là đàn ông cao lớn    trong cũng  nhón chân, nên bình thường cũng coi như kín đáo.
 
Tần Hàn Thư lúc   thể thông qua tấm kính đó, theo dõi bên trong văn phòng.
 
Tuy khả năng Diệp Trung Bình và Tiết Đa Yến  gì đó trong văn phòng là cực kỳ nhỏ, nhưng hiện tại cũng   lựa chọn nào  hơn.
 
Cứ quan sát  .
 
Lúc về đến nhà, Chu Duy Quang vẫn  về, Tần Hàn Thư nghỉ ngơi một lúc  bắt đầu nấu cơm.
 
Vừa mới bắc nồi cơm lên, Chu Duy Quang  về tới.
 
Chu Duy Quang kéo Tần Hàn Thư  khỏi bếp, “Để  , em nghỉ ngơi .”
 
Tần Hàn Thư mặc kệ .
 
Một lát , Tần Phi Dương mặt mày nghiêm trọng  tới.
 
“Tiểu Thư, dì... Dương Ái Trinh gửi thư.”