Hơn nữa, Vương Nghênh Huy còn cho Tần Hàn Thư nghỉ phép sinh dài, tổng cộng 68 ngày. Hết thời gian ở cữ, cô vẫn thể ở nhà nghỉ ngơi thêm nửa tháng nữa.
Hôm nay, Như Mai cũng đến thăm Tần Hàn Thư, còn mang theo một đống đồ bổ, qua là đắt tiền. Tần Hàn Thư cũng thấy bất ngờ. Tuy cô và Như Mai khá thiết, quan hệ cũng , nhưng dường như vẫn đến mức tặng quà cáp trịnh trọng như .
Tần Hàn Thư từ chối: “Cậu khách sáo quá gì? Mang nhiều đồ thế ... Tớ nhận hộp sữa bột là , còn mang về .” Như Mai vui: “Cậu khách sáo với tớ đấy ? Đồ tớ tặng còn bắt tớ mang về, coi tớ là gì chứ? Hơn nữa mấy thứ cũng chẳng quý giá gì, đều là đồ ăn khác biếu bố tớ thôi.”
Tần Hàn Thư nghĩ ngợi, đành : “Vậy tớ nhận nhé, cảm ơn nhiều.” Lúc Như Mai mới rạng rỡ: “Vốn dĩ tớ định đến thăm sớm hơn, nhưng mấy hôm xảy chút chuyện nên hoãn .”
Tần Hàn Thư hỏi: “Xảy chuyện gì thế?” Như Mai : “Lúc tớ tan ca biểu diễn ở xưởng thì gặp chút tai nạn, chân thương, bó bột mất nửa tháng.” Lúc Như Mai chuyện, mặt còn ửng lên một vệt hồng.
Tần Hàn Thư trêu chọc: “Chân thương mặt đỏ thế ?” “Mặt tớ đỏ á??” Như Mai sờ sờ má , ngượng ngùng: “Đâu ...” Đối diện với ánh mắt thấu hiểu của Tần Hàn Thư, Như Mai c.ắ.n cắn môi: “Dạo tớ đúng là chút chuyện...”
Lời đến đây, cộng thêm việc Như Mai vốn đang phiền não trong lòng, tìm tâm sự, thế là cô liền thao thao bất tuyệt. “Hoắc Chấn Đạc, đúng ? Anh là con cháu trong xưởng thép, mấy hôm tớ đến xưởng thép biểu diễn, gặp .” “Lần tớ thương là do cái giàn treo phông màn ở hậu trường sập. May mà kéo tớ kịp, nếu tớ còn thương nặng hơn. Cái giàn thép đó mà đè lên chân tớ thì khi tàn phế luôn!”
Tần Hàn Thư giật : “Sao thể xảy t.a.i n.ạ.n kiểu đó ?” “Sau đó bên xưởng thép cũng truy cứu trách nhiệm , một loạt xử phạt.” Như Mai qua một câu, về chủ đề Hoắc Chấn Đạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-169-tai-sao-anh-ay-lai-ghet-bo-minh-chu.html.]
“Tính , đây là thứ ba cứu tớ...” Như Mai hai mắt sáng lấp lánh Tần Hàn Thư: “Cậu xem, đây là duyên phận trời định ?” Tần Hàn Thư còn gì mà hiểu? Cô gái rõ ràng là động lòng . Dự cảm lúc của cô đúng là linh nghiệm thật!
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Chỉ là, con Hoắc Chấn Đạc ... Thôi, Hoắc Chấn Đạc phức tạp , cô cũng thể . Hơn nữa, Như Mai là con một, là bảo bối bố nâng niu trong lòng bàn tay, dù thế nào cũng bố gác cổng. Cô cần lo lắng hộ. Vả , Như Mai kể cho cô những chuyện , rõ ràng để hỏi ý kiến cô, mà là mong cô giúp phân tích.
“Cái ... chắc cũng tính là duyên phận.” Tần Hàn Thư . Có trời định thì , dù đời hai cũng cái “duyên” , nhưng đời chắc chắn là duyên phận . Như Mai : “Từ nhỏ đến lớn, đây là đầu tiên tớ mối liên hệ như với một đồng chí nam. Không hề dự báo , nhưng cứ tự nhiên như thế.”
Tần Hàn Thư hỏi: “Có thích ?” Mặt Như Mai lập tức đỏ bừng, cô trừng mắt Tần Hàn Thư hồi lâu mà nên lời. Tần Hàn Thư bật : “Xin nhé, là tớ hỏi thẳng quá, thể trả lời.”
Như Mai đan hai tay , mắt chớp liên tục, hoảng hốt ngượng ngùng. Như Mai lớn tuổi hơn Tần Hàn Thư một chút, nhưng mang vẻ thiếu nữ nhiều hơn Tần Hàn Thư. Một thiếu nữ mới yêu, thế nào cũng là một cảnh .
“Cũng ...” Như Mai rũ mắt xuống, giọng lí nhí như muỗi kêu: “Chắc là một chút...” Một lúc lâu , Như Mai bỗng nhiên dạn dĩ mặt về phía Tần Hàn Thư: “ tớ ấn tượng của về tớ thế nào... Ánh mắt tớ lúc nào cũng vẻ ghét bỏ!” Nói đến đây, Như Mai chút buồn bực, khó chịu. Tại ghét bỏ chứ??
Tần Hàn Thư : “Tính kỹ thì các gặp cũng nhiều, hiểu chắc chắn cũng sâu. Nếu ý, thể thử tiếp xúc nhiều hơn, hiểu rõ hơn hẵng .” Như Mai hỏi: “Làm để tiếp xúc nhiều hơn? Tớ chủ động tìm ?”
“Ờ...” Vấn đề , Tần Hàn Thư đúng là trả lời , cô cũng nhiều kinh nghiệm. Chuyện của cô và Chu Duy Quang, rõ ràng là Chu Duy Quang chủ động hơn mà.