Sắc mặt Trương Lỗi cũng đổi, quát đàn ông đất: “Mười lăm đồng gì, rõ ràng hứa là mỗi tháng tám đồng!”
Người đàn ông đất dậy, hừ lạnh: “Bây giờ thể so với mấy năm , bánh bao nước ở cửa nhà còn tăng giá nữa là, chúng tám đồng cũng tăng theo chứ.”
Lưu Nhị Thúy kéo tay áo chồng , nghiến răng hỏi: “Ông chính là đại bá của Nguyệt Nhi đúng ? Không ông lúc cho ông 50 đồng ? Tám đồng là thế nào? Ông giải thích rõ ràng cho !”
Đại bá của Nguyệt Nhi hừ một tiếng đầy ẩn ý, “Hắn với bà là đại bá của Nguyệt...”
“Câm miệng!” Trương Lỗi gầm lên ngắt lời, “Mười lăm đồng là thể nào, nhiều nhất cho ông thêm hai đồng nữa, mỗi tháng mười đồng!”
Lâm Bằng (tên đàn ông) hôm qua đến tìm Nguyệt Nhi, chính là để đòi tiền ông , ông uy nghiêm từ chối thẳng thừng, tưởng rằng Lâm Bằng sẽ dám gì nữa.
Ai ngờ Lâm Bằng vô như , hôm nay dám ầm ĩ ở cổng khu tập thể, cái gì cũng phơi bày hết.
Liếc những xung quanh đang hóng chuyện, Trương Lỗi cảm thấy mất mặt, và cũng hối hận.
Sớm thế nhẫn nại một chút, ngầm thương lượng tử tế với Lâm Bằng.
Lâm Bằng chỉ cho mười đồng, lập tức : “Vậy ông trả Nguyệt Nhi đây, đưa nó về nhà ngay.”
Để xem ông, Trương Lỗi, nỡ !
Lưu Nhị Thúy nén cơn giận trong lòng, tạm thời hỏi tội Trương Lỗi vội, mà với Lâm Bằng: “Được thôi, ông cứ lãnh Nguyệt Nhi về , dù ông cũng là đại bá ruột của nó, là quan hệ m.á.u mủ.”
Lâm Bằng còn kịp phản ứng, Trương Lỗi nổi giận , trừng mắt Lưu Nhị Thúy như ăn tươi nuốt sống chị.
“Không chuyện của bà, cút về nhà!”
Lưu Nhị Thúy như ăn một cái tát ngay mặt .
Chị câu , thật sự Nguyệt Nhi với đại bá nó? Chẳng qua chỉ là một cách để đối phó với kẻ vô thôi.
Đại bá của Nguyệt Nhi tiền ? Đem Nguyệt Nhi về thì một đồng cũng , mà còn tốn thêm một khoản nuôi Nguyệt Nhi, ông thể đồng ý?
Trương Lỗi nghĩ điểm , chẳng qua là ông để tâm quá, dám đ.á.n.h cược mà thôi.
Lưu Nhị Thúy ngây ngốc chồng , ánh mắt tan nát từng .
Trương Lỗi tức khắc thấy hoảng hốt trong lòng, như thể thứ gì đó đang từ từ mất .
Lâm Bằng đợi nổi, hỏi: “Hai vợ chồng các rốt cuộc quyết định thế nào? nhiều thời gian mà chờ .”
Không đợi Trương Lỗi , bên ngoài đám đông vang lên một tiếng quát nghiêm khắc.
“Ai đang gây rối ở đây?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Chu Duy Quang tới, liếc mắt Lâm Bằng, sang lính gác, quát lớn:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-198-chi-dau-nha-doanh-truong-truong-cung-dang-thuong-that.html.]
“Khu nhà ở quân nhân cũng là một bộ phận của doanh trại, là cơ sở quân sự, cho phép lưu manh vô gây rối ở đây! Cậu là lính gác, trách nhiệm giữ gìn an ninh trật tự cho khu nhà ở.”
Lời là với lính gác, nhưng là cho Lâm Bằng .
Vị quân quan mắt , rõ ràng giống những khác, Lâm Bằng chút sợ, nhưng vẫn cố gân cổ lên : “ gây rối, là...”
Chu Duy Quang hiệu cho lính gác.
Người lính gác lập tức tiến lên, uy nghiêm : “Anh gây tụ tập đông , tạo thành ảnh hưởng , yêu cầu rời khỏi ngay lập tức. Nếu rời , quyền bắt giữ !”
Nghe thấy hai chữ "bắt giữ", Lâm Bằng cuối cùng cũng chùn bước, với Trương Lỗi một câu “ tìm ông ”, co cẳng chạy biến.
Người xem náo nhiệt dồn ánh mắt về phía Trương Lỗi và Lưu Nhị Thúy.
Chu Duy Quang xua tay, “Giải tán hết .” Sau đó lính gác, “Công việc của cũng , còn dạy ?”
Lính gác mặt trắng bệch, nhận : “Là thất trách.”
Chu Duy Quang thu hồi ánh mắt, tìm Tần Hàn Thư trong đám đông, tìm kiếm chút khen ngợi.
Là Tần Hàn Thư sợ Trương Lỗi đầu óc lú lẫn, đồng ý cho đại bá của Nguyệt Nhi mỗi tháng mười lăm đồng, nên mới tìm Chu Duy Quang đến dọn dẹp cục diện.
Ai ngờ, Tần Hàn Thư căn bản ăn ý Chu Duy Quang, mà chỉ lo dắt Lưu Nhị Thúy về nhà.
Lưu Nhị Thúy trông đờ đẫn, một câu, cũng trong đầu đang nghĩ gì.
Mãi đến khi hành lang, Lưu Nhị Thúy mới đột nhiên mở miệng hỏi: “Trương Thổ Cẩu, Nguyệt Nhi rốt cuộc là ai?”
Nghe Lưu Nhị Thúy hỏi, Trương Lỗi cũng chẳng buồn trách chị gọi tên húy của mặt , hoảng hốt : “Không hiểu bà đang cái gì.”
Lưu Nhị Thúy im lặng ông một lúc lâu, đó “Ờ” một tiếng, gì nữa.
Hai vợ chồng một một lên lầu.
Tần Hàn Thư lo lắng theo một cái, mới xoay về nhà, đóng cửa .
Lúc ăn sủi cảo, Vương Tiểu Cương đột nhiên : “Trước cứ nghĩ chị dâu nhà doanh trưởng Trương ghê gớm lắm, hôm nay mới phát hiện, chị cũng đáng thương thật.”
Tần Hàn Thư một cái, gật đầu: “ , đáng thương thật...”
Không cần Lưu Nhị Thúy , ngay cả cô cũng cảm giác , phận của Nguyệt Nhi vấn đề.
Không hiểu , Tần Hàn Thư nhớ tới một chuyện xa.
Mẹ của Tiểu Minh năm đó ở cửa hợp tác xã từng , Trương Lỗi nhắc đến một bác sĩ Kiều, qua đời.
Mà Nguyệt Nhi, là cô nhi, thời gian nhận nuôi cũng xấp xỉ lúc đó.