Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 7: Trước khi đi chọn mua

Cập nhật lúc: 2025-10-26 10:01:39
Lượt xem: 134

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Làm xong xuôi việc, Tần Hàn Thư mới về phòng . Sau khi ngủ một giấc dậy, nàng cũng đem đồ đạc trong phòng thu dọn sạch sẽ. Những thứ , khi nàng xuống nông thôn đều thể dùng .

 

Trời sáng, Tần Hàn Thư liền kéo cái rương cửa. Giờ trong viện đang náo nhiệt, thì rửa mặt đ.á.n.h răng, thì xổm cửa ăn sáng. Nhìn thấy Tần Hàn Thư, đám hàng xóm đều xúm .

 

“Hàn Thư, cháu đây là chuẩn xuống nông thôn ?”

 

“Mẹ cháu vẫn về ? Không tiễn cháu ga ?”

 

“Không tiễn thì thôi, cũng chuẩn gì cho cháu hết ?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Mấy ngày nay, hàng xóm cũng lục tục đến thăm nàng. Hàng xóm phần lớn đều đối xử với Tần Hàn Thư, còn đối với nhà họ Hồ và Dương Ái Trinh thì chướng mắt, nhưng vì e sợ Hồ Đại Dũng và Hồ Binh Binh nên chỉ dám khinh thường lưng.

 

Tần Hàn Thư dừng một chút, trả lời các câu hỏi của hàng xóm. Trong đó một bà cụ tóc bạc họ Ngô, xưa nay thương Tần Hàn Thư. Cái đêm mà Hồ Binh Binh đẩy cửa phòng Tần Hàn Thư, chính là bà Ngô dẫn đầu dậy ngăn cản. Lúc , bà đỏ hoe vành mắt kéo tay Tần Hàn Thư, liên tục thở dài: “Đứa nhỏ khổ......”

 

Bị bà như , Tần Hàn Thư cũng thấy mủi lòng. Những còn thấy thế cũng đều lắc đầu thở dài. Bà Ngô : “Con bé , khi xuống nông thôn cần bà giúp gì thì cứ thư cho bà nhé.” Tần Hàn Thư gật đầu lia lịa.

 

“Cháu chờ một chút!” Bà Ngô xoay về phòng, lát , trong tay bưng một gói điểm tâm: “Cho cháu, cầm lấy ăn dọc đường.” Những khác thấy cũng nhao nhao theo bà Ngô, nhà gì thì lấy một ít, còn chu đáo dùng một cái túi lưới đựng cả , cho Tần Hàn Thư tiện mang theo.

 

Tần Hàn Thư từ chối , cuối cùng đành nhận lấy. Nghĩ ngợi một lát, nàng đề nghị dùng tiền để đổi một ít tem phiếu công nghiệp với . Hàng xóm đều thương cảm nàng nên ai tỏ khó chịu. Viện viện mười mấy hộ, bà Ngô nhiệt tình chạy sang mấy viện khác đổi giúp nàng, cuối cùng tổng cộng gom hơn ba mươi tấm. Như . Tần Hàn Thư cảm kích cúi gập cảm ơn .

 

Đi đến chỗ bức bình phong, nàng kìm mà ngoảnh đầu . Trong nắng sớm, tứ hợp viện đó trang nghiêm, sự ồn ã của đám đông tăng thêm khí sinh hoạt đời thường. Cứ để nhà họ Hồ ở thêm mấy năm nữa, căn nhà , nàng nhất định sẽ đòi .

 

Tần Hàn Thư rời nhà xong liền đến văn phòng khu phố , ném một phong thư nặc danh cho văn phòng khu phố. Thư nặc danh là để tố cáo Hồ Văn Văn trốn tránh việc xuống nông thôn. Lúc khi trường học vận động, Hồ Văn Văn lấy cớ tìm đơn vị công tác để trốn tránh. Hiện tại công việc , tự nhiên là xuống nông thôn. Cho dù Tần Hàn Thư tố cáo, chỉ cần Hồ Văn Văn còn ăn lêu lổng, sớm muộn gì khu phố cũng sẽ tìm đến nàng . Tố cáo, chỉ là để đẩy nhanh tiến độ, cho Hồ Văn Văn thời gian tìm việc.

 

Tiếp theo, Tần Hàn Thư còn gửi một phong thư nặc danh đến xưởng chế biến thịt. Tố cáo Hồ Binh Binh giở trò đồi bại với nữ công nhân. Hồ Binh Binh tuy ngốc, nhưng cơ thể phát triển bình thường, đến tuổi thì tự nhiên nhu cầu. Người bình thường sẽ khống chế nhu cầu , nhưng Hồ Binh Binh thì . Ban đầu định giở trò với Tần Hàn Thư, thấy nên chuyển sang theo dõi một nữ công nhân ở xưởng chế biến thịt, động tay động chân với .

 

Cái nữ công nhân đó vốn định phản ánh với xưởng, nhưng nhà sợ ảnh hưởng , sống c.h.ế.t ngăn cản cho, khiến lá gan Hồ Binh Binh càng ngày càng lớn, cuối cùng cô gái đó mang thai. Sau khi mang thai, nữ công nhân ép gả cho Hồ Binh Binh. Hồ Binh Binh chính là một thằng ngốc kiểm soát d.ụ.c vọng nguyên thủy của động vật, cuộc sống của nữ công nhân đó đương nhiên t.h.ả.m nỡ , hở đánh. Ngoài đứa con đầu lòng sinh , đó cô sảy thai bốn . Nhịn mười năm, cuối cùng thể chịu đựng nữa mới trốn miền Nam.

 

Về , nữ công nhân buôn bán phát đạt ở miền Nam, ai ngờ gặp nhà họ Hồ thương trường, Hồ Văn Văn ghen ghét hãm hại thảm. Tần Hàn Thư nhớ rõ, cuối cùng nữ công nhân đó lưu lạc chốn phong trần, Hồ Văn Văn còn lập trường đạo đức, lớn tiếng lên án khác bỏ chồng bỏ con, đáng đời nhận kết cục như .

 

Những chuyện đó đều xảy khi Tần Hàn Thư c.h.ế.t. Lúc , Hồ Binh Binh hẳn là vẫn đang trong giai đoạn quấy rối nữ công nhân . Tần Hàn Thư thư tố giác, lãnh đạo nhà máy tất nhiên sẽ qua hỏi. Hy vọng nữ công nhân đó thể dũng cảm sự thật, tránh bi kịch xảy . Đương nhiên, Tần Hàn Thư cũng hy vọng Hồ Binh Binh sẽ trừng phạt, cho dù chỉ là mất việc cũng .

 

Làm xong hai việc , nàng đến ngân hàng rút 3000 đồng. Tiếp theo liền bắt đầu chạy tới hợp tác xã, tiếp tục mua sắm. Kem đ.á.n.h răng, xà phòng, xà phòng thơm, bột giặt, giấy vệ sinh, bàn chải đ.á.n.h răng, găng tay nylon, ủng mưa, áo mưa, nhang muỗi, diêm, đèn pin, pin, khăn mặt, phích nước, dầu gội đầu...... Đây đều là vật dụng hàng ngày, đều dùng tem phiếu công nghiệp, nàng mua lượng lớn đủ để dùng trong ba năm.

 

Còn đồ ăn. Dầu mè, mì sợi, dầu ăn, đường trắng, các loại gia vị và thực phẩm phụ khác. Những thứ lượng ít hơn một chút, đặc biệt là dầu, ước chừng chỉ đủ dùng nửa năm. cũng , đến nơi thể nghĩ cách khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-7-truoc-khi-di-chon-mua.html.]

 

Tần Hàn Thư kiểm kê phiếu trong tay, mua thêm một chiếc đồng hồ và một cái radio bán dẫn. Tem phiếu công nghiệp thế là cũng gần hết.

 

Đồ vật để trong gian sẽ hỏng, nên nàng cũng mua một ít đồ ăn chín. Các loại điểm tâm như liên dung tô, đậu tán nhuyễn tô, bánh hạt dẻ, bánh đậu xanh, bánh táo đỏ đều là món nàng thích ăn, mỗi loại mua năm cân. Còn 50 cái bánh bao thịt, 20 cái màn thầu, 20 cái bánh nướng vừng lớn, 20 cái bánh nướng đường trắng, 20 cái bánh nhân thịt môn đinh. Những điểm tâm và lương khô đều là để phòng , ăn hết , thể bổ sung thêm.

 

À đúng , sẽ lâu ăn vịt , Tần Hàn Thư liền mua năm con vịt , nhờ sư phụ lạng mỏng sẵn. Lương thực thì nàng mua, cảm thấy cần thiết lắm. Một là vì lấy 200 cân lương thực từ trong nhà, đủ ăn một thời gian. Hai là trong gian thể trồng lương thực. Hơn nữa Lý An Quốc cho nàng phiếu gạo 300 cân, vẫn là loại dùng quốc. Nồi niêu xoong chảo thì đến nơi mua , những vật dụng cần thiết cho sinh hoạt cơ bản đầy đủ.

 

Lúc mua hàng, bán hàng theo lệ thường hỏi Tần Hàn Thư mua nhiều đồ như gì, Tần Hàn Thư vẫn dùng lý do mua sắm tập thể.

 

Cuối cùng, Tần Hàn Thư cầm mấy tấm phiếu t.h.u.ố.c lá và rượu, đây là Hồ Đại Dũng tích góp , sắp hết hạn nên Tần Hàn Thư dứt khoát dùng hết sạch. Nàng hút thuốc, uống rượu, nhưng phiếu t.h.u.ố.c lá và rượu khan hiếm, mấy thứ ở nông thôn thể dùng như tiền mặt. Tóm , tất cả phiếu thể dùng nàng đều đổi thành vật tư.

 

Tần Hàn Thư cất phần lớn đồ đạc gian, chỉ cầm tay chăn đệm, chiếu và chậu rửa mặt, những thứ đến nơi là dùng ngay, nếu đến lúc đó tiện lấy . Cộng thêm một cái rương lớn, hành lý của nàng trông nhiều, nhưng cái rương chỉ để che mắt, thực tế đựng nhiều đồ nên cũng nặng.

 

Xe lửa khởi hành lúc một giờ chiều, Tần Hàn Thư đến ga lúc 12 giờ. Đây là toa tàu chuyên dụng cho thanh niên trí thức. Trên sân ga đông như biển, nhiều phụ đến tiễn con đều đang lau nước mắt. Tần Hàn Thư lủi thủi một , trông vẻ thật đặc biệt. cô đơn là trong mắt khác, cảnh tượng chia ly đầy thương cảm mắt, nàng cũng gì xúc động.

 

Lên xe lửa, tiếng ồn ào nhỏ một chút. Những thanh niên trí thức cùng một huyện đều chung một toa, quen với , hỏi thăm điểm đến cuối cùng của đối phương. Sau khi trao đổi, những về cùng một công xã cơ bản đều chung một chỗ.

 

Xe lửa chạy, vẫn còn ngừng lên. Một cô gái gầy yếu tóc ngang vai, đang cố hết sức kéo hành lý, tới chỗ cạnh Tần Hàn Thư. Cô Tần Hàn Thư vài giây, đó vui mừng kêu lên: “Tần Hàn Thư.” Tần Hàn Thư sững sờ một lúc lâu mới nhớ tên cô gái. “Triệu Như.”

 

Triệu Như, mới chuyển đến lớp Tần Hàn Thư nửa năm , hai cùng bàn một học kỳ. Thời gian lâu quá, Tần Hàn Thư nhớ rõ về cô lắm, chỉ mơ hồ ấn tượng đây là một cô gái văn tĩnh, sống nội tâm. Triệu Như mong chờ hỏi: “Cậu về công xã nào?” Tần Hàn Thư : “Công xã Trần Quan.” Triệu Như càng vui mừng hơn: “Tớ cũng !” Tần Hàn Thư mỉm , tỏ quá vui mừng vì bạn đồng hành.

 

Triệu Như thì ngược , sắp đến một nơi xa lạ, quen , trong lòng cô vô cùng sợ hãi. Tuy đây quan hệ với Tần Hàn Thư, bạn cùng bàn , nhạt, nhưng dù cũng là quen. Bất tri bất giác, Triệu Như đối xử với Tần Hàn Thư thiết hơn đây nhiều.

 

“Này, đừng để hành lý giữa lối cản đường chứ.” Một nữ đồng chí đá đá hành lý của Triệu Như. Triệu Như vội vàng xin , nhưng sức cô quá yếu, căn bản với tới cái giá hành lý cao tít. nhanh, một nam thanh niên trí thức nhiệt tình giúp các cô đặt hành lý lên . “ thấy các cô cũng đến công xã Trần Quan ? cũng , tên là Mã Triều Dương.”

 

Mã Triều Dương trông sang sảng, hào phóng, lên sức hút. Nói xong, liền phịch xuống đối diện các cô. Triệu Như đỏ mặt: “Chào , tên Triệu Như.” Ngừng một chút, cô bổ sung: “Cô tên Tần Hàn Thư, chúng là bạn học.” Mã Triều Dương nheo miệng để lộ hàm răng trắng: “Sau mong các cô chiếu cố nhiều hơn.” Triệu Như mím môi, nhỏ: “Cùng chiếu cố lẫn .”

 

Mã Triều Dương hoạt ngôn, chỉ một loáng khai sạch gốc gác của : “...Đi cùng còn một nữa, tên là Lâm Chi Hằng... À, đến kìa.” Mã Triều Dương thẳng dậy, vẫy vẫy tay về một hướng: “Bên .” Một thanh niên mảnh khảnh, tuấn tú chen qua đám đông tới. Hành lý của ít, chỉ một cái rương.

 

Sau khi xuống, Mã Triều Dương giới thiệu Tần Hàn Thư và Triệu Như với , chỉ khẽ gật đầu. Trầm mặc, ít lời, vẻ mặt thanh lãnh cao ngạo. Giữa toa tàu ồn ào oi bức, như một dòng suối nguồn thanh mát, thể khiến khí cũng lạnh vài phần. Giống hệt ấn tượng của Tần Hàn Thư về . Ấn tượng , là khi nàng bám gian khi c.h.ế.t.

 

Hồ Văn Văn gần như là ai gặp cũng thích, đàn ông duy nhất khiến cô từ chối phũ phàng chính là Lâm Chi Hằng. Lâm Chi Hằng, đàn ông mà Hồ Văn Văn cầu mà , đến tận khi kết hôn nhiều năm vẫn còn hoài niệm. Trời mới Tần Hàn Thư hả hê đến mức nào khi thấy Hồ Văn Văn thất bại Lâm Chi Hằng. Vì , Tần Hàn Thư Lâm Chi Hằng thấy thuận mắt vô cùng. Triệu Như khi thấy Lâm Chi Hằng thì ngẩn một lúc lâu, đó đỏ mặt, vội vã cúi gằm đầu xuống.

 

Mã Triều Dương quá nhiều, Tần Hàn Thư thấy ồn ào nên nhắm mắt chợp mắt. Ngay khi Tần Hàn Thư đang chuyến tàu chuyên dụng của thanh niên trí thức lao nhanh đường, thì nhà họ Hồ và Dương Ái Trinh cũng đón bà cụ Hồ về thành.

 

 

Loading...