Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 87: Đón người

Cập nhật lúc: 2025-10-27 05:19:59
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thế nào? Căn nhà chứ?” Tần Phi Dương đắc ý : “Do Lặng Lẽ nhà tự tay bài trí đấy.”

 

Chu Duy Quang quét mắt căn nhà mặt, hai phòng, một sảnh, sẵn đồ đạc cơ bản, tường treo một tấm lịch.

 

Căn bản gì đặc biệt.

 

thấy vẻ mặt đắc ý của Tần Phi Dương, Chu Duy Quang cũng phối hợp gật đầu: “Không tồi.”

 

Tần Phi Dương chỉ căn đối diện: “Căn phòng nhỏ còn trống, mau tìm một cô chị dâu, dọn qua đây hàng xóm với chúng !”

 

Chu Duy Quang liếc Tần Phi Dương, miệng : “Được.”

 

Tần Phi Dương nhớ , Chu Duy Quang đối tượng, khỏi khơi dậy lòng tò mò.

 

“Đối tượng của rốt cuộc là ai? Là quen ở quê? Hay là ở đây?”

 

Chu Duy Quang chịu .

 

Tần Phi Dương nghi ngờ: “Cậu là sợ chê, cố ý đối tượng chứ? Thực tế vẫn còn độc ?!”

 

Chu Duy Quang chắp tay lưng, nghiêm túc : “Sao thể, là loại đó ?”

 

Cũng … Chu Duy Quang cũng để ý khác độc .

 

Chu Duy Quang ho nhẹ một tiếng, hỏi: “Cậu kết hôn, nhà đến ?”

 

Tần Phi Dương đáp: “ lớn lên cùng chú thím, nào khác. Bên thím gửi thư, nhưng hồi âm. Bên em gái đ.á.n.h điện báo về, nhất định sẽ đến.”

 

Chu Duy Quang thở phào nhẹ nhõm, như thuận miệng hỏi: “Khi nào đến?”

 

Tần Phi Dương thời gian cụ thể tàu đến ga.

 

Chu Duy Quang gật đầu, gì nữa.

 

Đến ngày Tần Hàn Thư đến, Chu Duy Quang lệnh cho Tần Phi Dương: “Hôm nay khu cảnh vệ họp.”

 

Tần Phi Dương sững , : “ với hôm nay em gái đến mà, đón nó, bảo họp?”

 

Chu Duy Quang như mới nhớ , nhíu mày: “ ngày nào cũng bận rộn như , nhớ những chuyện vặt vãnh ! Vậy thì bây giờ? Danh sách họp định , vì em gái , còn khu cảnh vệ sửa danh sách ?”

 

Tần Phi Dương do dự: “Hay là, để cấp đón giúp?”

 

“Cũng .” Chu Duy Quang : “ dặn họ nhất định so sánh kỹ với ảnh, đừng nhận nhầm , bây giờ bọn buôn bán phụ nữ trẻ em lộng hành, lỡ xảy chuyện gì thì .”

 

Tần Phi Dương rùng , vội phủ định ý kiến .

 

Hắn về phía Chu Duy Quang, đột nhiên hỏi: “Cậu về quê gặp em gái ?”

 

Chu Duy Quang gật đầu.

 

Tần Phi Dương khẩn khoản: “Hôm nay bận ? Giúp ga đón em gái ?”

 

Chu Duy Quang cau mày trầm tư, một lúc lâu mới miễn cưỡng : “ sẽ dành thời gian giúp một chuyến.”

 

Tần Phi Dương yên tâm, cảm kích : “Cảm ơn, lão đội trưởng.”

 

Chu Duy Quang xua tay, xoay rời , lòng nóng như lửa đốt sắp xếp xe ga.

 

Tần Hàn Thư tàu hỏa ba ngày ba đêm, m.ô.n.g cứng đơ.

 

Tần Phi Dương nhập ngũ gần tám năm, lúc Tần Hàn Thư mới mười hai tuổi, trong thời gian đó về một .

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Tần Hàn Thư nhớ, khi Tần Phi Dương về phép, Dương Ái Trinh sợ nàng trong lúc đó xảy xung đột với Hồ Văn Văn, khiến Tần Phi Dương cảm thấy nàng ở nhà ấm ức, nên đặc biệt để Hồ Văn Văn và Hồ Binh Binh về quê ở mấy ngày.

 

Không tính ba mươi năm khi c.h.ế.t trong gian, thăm đó đến nay cũng bốn, năm năm.

 

Sắp gặp trai, khiến Tần Hàn Thư xúc động, khi xuống tàu còn cố ý một bộ quần áo sạch sẽ, gọn gàng, chải tóc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-87-don-nguoi.html.]

 

Khi thấy bóng dáng mặc quân phục đó, mũi Tần Hàn Thư bỗng cay xè.

 

Kiếp , khuôn mặt cuối cùng mà Tần Phi Dương để cho nàng, là một khuôn mặt đau khổ đến c.h.ế.t lặng, tóc bạc một nửa.

 

Đó là khoảnh khắc Tào Tĩnh c.h.ế.t vì t.a.i n.ạ.n xe cộ, cháu trai bắt cóc.

 

Từ miệng Hồ Văn Văn , đó Tần Phi Dương còn t.h.ả.m hơn, thần trí minh mẫn đến mức giành thức ăn với ch.ó hoang trong thùng rác.

 

Tần Hàn Thư thấy cảnh đó, nhưng thấy, cũng đủ khiến nàng đau thấu tâm can.

 

Tần Hàn Thư cố gắng kìm nén cảm xúc, qua, nắm chặt lấy vạt áo của Tần Phi Dương, gọi: “Anh…”

 

Tiếng “, chứa đầy sự đau lòng và ấm ức.

 

Đau lòng cho những gì Tần Phi Dương chịu đựng ở kiếp , ấm ức cho phận bi t.h.ả.m của hai em họ ở kiếp .

 

Họ từng chủ động hại ai, nhưng ông trời ở kiếp , dường như trút hết khổ đau của thế gian lên hai em họ.

 

Tần Hàn Thư bây giờ chỉ nũng với Tần Phi Dương, thấy khuôn mặt nhuốm màu sương gió và khổ đau của .

 

Nàng cảm nhận Tần Phi Dương , hai mắt đẫm lệ ngẩng đầu lên, qua, thần sắc bỗng sững sờ…

 

Một khuôn mặt đen sạm.

 

Sao là Chu Duy Quang?

 

Tần Hàn Thư vội vàng buông tay khỏi vạt áo, dụi mắt, thu cảm xúc.

 

“Đồng chí Tần Hàn Thư,” Chu Duy Quang nghiêm: “Anh trai cô bận công tác, nhờ đến đón cô.”

 

Tần Hàn Thư lịch sự : “Vậy phiền , tư.”

 

Chu Duy Quang dừng một chút, : “Không , cần gọi là ‘’.”

 

Tần Hàn Thư gật đầu: “Vâng.”

 

Chu Duy Quang trong lòng bỗng chút buồn bực khó tả.

 

Vừa nãy nhận nhầm thành Tần Phi Dương, cảm giác của Tần Hàn Thư khác bây giờ, tiếng “” đó, thật sự uyển chuyển, êm tai.

 

Đến lượt , chỉ còn sự xa lạ và lịch sự.

 

“Đi thôi.” Chu Duy Quang cầm lấy hành lý của Tần Hàn Thư, dẫn đường.

 

Tần Hàn Thư vội vàng đuổi theo.

 

Nàng kỹ Chu Duy Quang phía , phát hiện bóng dáng của và Tần Phi Dương trong ấn tượng khác nhiều, ngoài chiều cao tương đương , điểm nào giống.

 

Cũng nãy nàng nhận nhầm.

 

Chu Duy Quang đưa Tần Hàn Thư lên chiếc xe Jeep quân dụng đỗ bên ngoài ga, trong cabin còn một lính.

 

Ngồi xuống xong, Chu Duy Quang hiệu cho lính lái xe.

 

Ga tàu hỏa ở trung tâm thành phố, Tần Hàn Thư tò mò ngoài cửa sổ.

 

Giang Thành là một thành phố lớn phát triển kinh tế, phồn hoa hơn thủ đô, nhà cao tầng nhiều hơn, kiến trúc cũng mang phong cách phương Tây hơn.

 

Người lính lái xe từ kính chiếu hậu thấy động tác của Tần Hàn Thư, bắt đầu chủ động giới thiệu những kiến trúc bên ngoài cửa sổ.

 

Cuối cùng : “Chị dâu, rảnh rỗi bảo doanh trưởng đưa chị dạo khắp nơi, Giang Thành nhiều chỗ ho lắm.”

 

Chị dâu?

 

Chu Duy Quang tự nhiên liếc Tần Hàn Thư, lớn tiếng quát: “Vương Tiểu Cương, chú ý cách xưng hô! Đây là em gái của phó doanh Tần, chị dâu nào cả!”

 

 

Loading...